Khương Dĩ Nha rụt rụt cổ, như một chú mèo con  mưa xối ướt mà  dám về nhà.
Cố Túng thở dài,  tới, trùm chiếc khăn lông mềm mại kín đầu cô.
Tầm mắt Khương Dĩ Nha  che khuất, cảm giác  đầu  càng thêm rõ ràng.
Rất dịu dàng,  kiên nhẫn,   chút thoải mái.
Khương Dĩ Nha  nhịn  híp mắt , vô thức tiến  gần Cố Túng một bước, hai tay nắm lấy áo bên hông .
Chờ tóc lau đến khi còn  ẩm, Cố Túng  nhỏ một ít tinh dầu dưỡng tóc màu hồng nhạt  lòng bàn tay.
Những đầu ngón tay thoang thoảng hương hoa hồng luồn  tóc, từ từ vuốt xuống, thỉnh thoảng lòng bàn tay sẽ cọ qua da đầu, mang theo cảm giác tê dại từ da đầu lan xuống dọc theo xương sống, cuối cùng truyền  khắp cơ thể.
Khương Dĩ Nha  cắn môi, cố nén tiếng rên rỉ thoải mái trong cổ họng.
Cô cố gắng chuyển hướng sự chú ý: “Sao hôm nay    gì ?”
Lạ thật,  quen chút nào.
“Không   gì,  đầu tiên    bỏ mặc một cách tùy tiện,  khổ sở.” Đôi mắt  cặp kính của Cố Túng  rũ xuống, dây đeo kính phản chiếu ánh sáng lấp lánh, như thể bức tượng tuấn mỹ đang nhỏ những giọt lệ vàng.
Mùi vị chua xót bao trùm lấy Khương Dĩ Nha, cô đột nhiên cảm thấy áy náy.
Ít nhất cũng nên  với  một tiếng.
Cố Túng lặng lẽ  cô đến cả đuôi mắt cũng cụp xuống, lúc  mới nhẹ nhàng lướt qua chủ đề : “Bọn  định đến thành phố S một chuyến,   tìm một .”
Anh   tùy ý, như thể chỉ đơn giản là thông báo cho Khương Dĩ Nha chuyện .
 Khương Dĩ Nha , đây là một lời mời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-77.html.]
Lời mời thoảng hương hoa hồng, thực sự  khó khiến   từ chối.
Cảm nhận  sự d.a.o động của cô, Cố Túng thừa nước đục thả câu: “ mà một chiếc xe của bọn   hỏng , e là   đủ ba .”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Cơm”   loạn lên .
Bọn họ  cô chỉ “ăn” của riêng .
Khương Dĩ Nha  khó lựa chọn.
Cô đều  ăn.
“Để em nghĩ xem .” Khương Dĩ Nha ném  một câu  như một con thỏ chạy trốn .
Trốn tránh tuy rằng đáng  hổ, nhưng  thể giúp cô ăn thêm  một miếng cơm.
Lầu hai siêu thị cũng   nhiều đồ, nhưng phần lớn  mang  .
Khương Dĩ Nha  tới  lui thì gặp Ôn Hạnh Tử, thế là hai  cùng   dạo.
Dù  những  khác vẫn còn đang tắm rửa, vẫn còn thời gian.
Sau khi  một vòng lớn, hai   đụng  một đội khác.
Ba  mặc áo sơ mi hoa ghé sát  ,   đang  gì.
“Mày… đúng là ngu… đông …”
“…Đáng đời…    … đừng  hại bọn tao…”
Tiếng  loáng thoáng truyền , gã đàn ông lùn tỏ vẻ ngậm bồ hòn  ngọt, vẻ mặt khó chịu lạ thường, rõ ràng  để lời hai     lòng.
Anh  mặc áo sơ mi hoa và  đàn ông còn   rõ tính cách đối phương, một chút cũng lười khuyên thêm.
Gã đàn ông lùn nén giận trong lòng, kéo  phụ nữ bên cạnh qua  hung hăng véo m.ô.n.g cô ,  chút để ý đến  khác  mặt ở đó, một tay   luồn  cổ áo đối phương.