Khóa cửa nhà kho bị nổ tung, cánh cửa kim loại vốn đang đóng chặt bị một lực không rõ từ bên trong đẩy bung ra.
Như cánh cửa địa ngục mở toang.
Tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong chớp mắt.
Khương Dĩ Nha lúc Ôn Hạnh Tử lên tiếng nhắc nhở cũng đã bắt đầu lùi về sau.
Nhưng tốc độ lũ xác sống ùa ra còn nhanh hơn.
Ôn Hạnh Tử liều mạng đưa tay về phía Khương Dĩ Nha, nhưng luồng xác sống lao tới như dòng sông âm phủ không thể vượt qua.
Cô không thể đến gần được nửa bước, ngược lại còn bị xác sống ép cho liên tục lùi về sau.
Những kệ hàng kim loại xung quanh cùng với đồ vật trên đó đồng thời phát ra những rung động tần số thấp, ngay sau đó vô số mảnh kim loại từ trên kệ bay ra, ngưng tụ thành những thanh kiếm kim loại sắc bén giữa không trung rồi bay về phía lũ xác sống.
Nếu là trước kia, Ôn Hạnh Tử hoàn toàn có thể g.i.ế.c sạch đám xác sống này.
Nhưng hiện tại, cô mới chỉ trọng sinh trở về, năng lực đặc biệt trong chớp mắt đã cạn kiệt.
Hai người cứ thế bị tách ra.
“A!” Ôn Hạnh Tử gầm lên không cam lòng, rút con d.a.o bên hông c.h.é.m về phía con xác sống gần mình nhất.
Động tĩnh bên này rất nhanh đã thu hút những người ở dưới lầu.
Vệ Độ Ảnh và Cố Túng chạy đến trước tiên, nhưng lại chỉ nhìn thấy một mình Ôn Hạnh Tử vừa đánh vừa lùi.
Không có bóng dáng Khương Dĩ Nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-80.html.]
Lại g.i.ế.c c.h.ế.t một con xác sống nữa, Ôn Hạnh Tử thở hổn hển, chỉ về một hướng: “Bên kia…”
Ngọn lửa hừng hực trong nháy mắt thiêu rụi một con đường đỏ rực giữa bầy xác sống.
Nhưng giây tiếp theo, ngọn lửa ngưng lại trong chốc lát, như thể có một áp lực vô hình nào đó đột nhiên đè xuống, bao trùm lên đỉnh đầu mọi người.
“Là xác sống bậc một.” Ôn Hạnh Tử nhìn về phía sâu trong nhà kho, bàn tay cầm d.a.o hơi siết chặt.
Trong bóng tối, một bàn chân dị dạng bước ra.
Bàn chân phủ đầy mạch m.á.u xanh tím, cả phía trước và sau đều có một bàn chân. Không chỉ vậy, con xác sống bước ra này trông như thể hai người dán lưng vào nhau, họ dùng chung một cột sống nhưng lại có hai thân hình.
Là kẻ dung hợp.
Lực công kích của kẻ dung hợp không mạnh lắm, nhưng lại rất khó đối phó. Chỉ cần bị nó theo dõi, trừ phi g.i.ế.c c.h.ế.t nó thì rất khó thoát khỏi, nó sẽ miệt mài muốn dung hợp con mồi vào cơ thể mình.
Muốn g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ dung hợp, cần phải phá hủy đồng thời tất cả bộ não của nó.
May mà là kẻ dung hợp.
Kẻ dung hợp cấp thấp không khó g.i.ế.c lắm, não của nó cơ bản là nằm trên đầu, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy, loại cao cấp mới khó giải quyết.
Không kịp nghĩ nhiều, Ôn Hạnh Tử liền nói ra điểm yếu của kẻ dung hợp.
Ánh mắt hung ác của Vệ Độ Ảnh lập tức nhắm vào hai cái đầu của con xác sống: “Để tôi.”
“Chờ đã… có hai con.” Đôi mắt Cố Túng biến thành màu vàng kim: "Cẩn thận sau lưng!”
Anh khẽ hét lên cùng lúc Vệ Độ Ảnh và Ôn Hạnh Tử đồng thời lao sang một bên, đẩy ngã hai người bên cạnh xuống đất.
“Rầm” một tiếng, trên mặt đất nơi hai người đó vừa đứng xuất hiện một vết nứt.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.