Chỉ là còn  đợi họ bàn bạc   một lý do, thì   thấy thiếu nữ còn xinh  hơn cả thiên thần vài phần    .
Nhìn thấy ba  lạ, Khương Dĩ Nha cũng  chút kinh ngạc.
Cô cảnh giác dừng  cách đó năm bước.
Uông Khánh Siêu sợ cô hiểu lầm, lập tức giải thích: “Chúng  thấy  bé  một  ở đây, nên nghĩ    thể đưa  bé qua cho các bạn, dù  đông  thì an  hơn một chút.”
“Cảm ơn.” Nghe họ  , trái tim đang treo lơ lửng của Khương Dĩ Nha cũng hạ xuống.
Uông Khánh Siêu cố gắng  cho   hiền từ một chút, vỗ vỗ đầu Tạ Chu: “Mau  tìm… chị gái của cháu .”
Anh   xong liền để ý phản ứng của Khương Dĩ Nha, thấy cô ngầm chấp nhận cách xưng hô  mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Vì thế càng thêm khẳng định Khương Dĩ Nha và Việt Ý là  yêu.
Tạ Chu  yên tại chỗ  nhúc nhích, đôi mắt như hạt pha lê  Khương Dĩ Nha.
Khương Dĩ Nha đưa tay về phía  bé.
Cậu bé búp bê nhỏ nhắn xinh  gầy yếu lập tức bước chân về phía cô, chủ động nắm chặt lấy ngón tay cô, vẫn   ý định  chuyện.
“…Ngoan.” Khương Dĩ Nha thất bại mà đưa hũ mật ong trong tay cho  bé.
Mặc dù Tạ Chu chỉ là một đứa bé còn non nớt, nhưng cũng là khác giới, nắm tay  bé cũng  thể khiến Khương Dĩ Nha nếm  “hương vị” cảm xúc thuộc về .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Có điều Tạ Chu  đặc biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-91.html.]
Tình cảm của  dường như đơn thuần và nhạt nhòa, từ đầu đến cuối bất kể là chạy trốn   xác sống truy sát,  đều chỉ truyền đến vị ngọt nhàn nhạt của mật ong.
À  đúng, bây giờ  ngọt hơn một chút.
Mu bàn tay cũng theo đó mà mềm nhũn.
Tạ Chu một tay ôm chặt hũ mật ong, nghiêng đầu áp má  hai bàn tay đang nắm lấy .
Khương Dĩ Nha dắt chú gấu ngốc nghếch tiếp tục  về phía , ba  Uông Khánh Siêu cùng đích đến với cô nên  theo phía .
Lúc   cửa hàng tiện lợi  nữa, Việt Ý  qua đó.
Anh đang tán tỉnh một  phụ nữ khác.
Thanh niên  tỷ lệ cơ thể gần như  hảo dựa  quầy thu ngân, chân dài tùy ý bắt chéo, đầu ngón tay ngắm nghía một viên tinh hạch màu đỏ.
Một  phụ nữ   hình nóng bỏng dựa sát  bên cạnh , một tay chống lên quầy, nửa   nghiêng qua, bộ n.g.ự.c đầy đặn như  dán lên cánh tay .
Hai    đang  gì,  phụ nữ phát  tiếng  duyên, cơ thể như thể  rút hết xương, sắp ngã  lòng Việt Ý.
Ba  Uông Khánh Siêu   Khương Dĩ Nha thấy , vẻ mặt   hổ   e thẹn.
Không kịp nghĩ nhiều, Uông Khánh Siêu giọng  khàn khàn liền hô một tiếng: “Đào Tư Thấm! Bảo cô  thu thập vật tư, cô  ở đây lười biếng hả? Mau qua đây cùng chúng !”
Những tâm tư nhỏ nhặt của Đào Tư Thấm  cắt ngang, vẻ ghét bỏ và  vui  mặt cô  chợt lóe lên  biến mất.
“Đến đây đến đây,  chẳng  mới đến đây thôi !” Cô  vuốt mái tóc xoăn lọn to dài   đầu  .
Đó là một gương mặt sắc sảo, đường nét đậm đà, vô cùng diễm lệ, nhưng   tại  Khương Dĩ Nha luôn cảm thấy gương mặt  trông kỳ kỳ,  cảm giác cứng nhắc như nhân vật game 3D  nặn .