Bệnh viện.
Máu   Tống Du Nhiên  ngừng chảy, nhưng cô vẫn còn hôn mê.
Bác sĩ nhíu mày  Tô Mộc Phong,   mới đưa cô đến như thể đang  một con thú. Sau khi  xong tình trạng của bệnh nhân, ông rời  mà   một lời.
Tô Mộc Phong  bên giường bệnh.
Chờ Tống Du Nhiên từ từ tỉnh .
- Em  thai . - Tô Mộc Phong .
Tống Du Nhiên đột nhiên mở to mắt, đôi môi  chút m.á.u của cô run rẩy.
Tống Du Nhiên vẫn luôn mong   một đứa con.
Đó là con của cô và Tạ Cảnh Xuyên.
 trong năm năm , mặc dù Tạ Cảnh Xuyên  chạm  cô  ít , nhưng cô vẫn   dấu hiệu mang thai.
Cô nhẹ nhàng đặt tay lên bụng . Cô  mất  nhiều máu. Cô  thể cảm nhận  m.á.u đang chảy  khỏi cơ thể .
- Đứa bé còn cứu  ? - Tống Du Nhiên hỏi.
- Tạm thời. - Tô Mộc Phong chỉ đáp  một chữ.
- Cảm ơn. - Tống Du Nhiên mặt tái mét .
Người đàn ông  cô với vẻ mặt u ám.
Trước đây cô  như .
Tiểu thư nhà họ Tống  tài năng phi thường trong trung tâm thương mại. Tính tình cô hào hoa phong nhã, lúc nào cũng tươi  rạng rỡ. Nụ  tự hào luôn nở  môi, khiến  khác  thể  chú ý.
Cô   khác với   mặt, chẳng màng đến bất cứ điều gì, chỉ  chịu đựng.
- Tống Du Nhiên! Điều  hối hận nhất đời  chính là tin rằng em sẽ hạnh phúc nếu gả cho Tạ Cảnh Xuyên! - Tô Mộc Phong .
Tống Du Nhiên cúi đầu. Ánh đèn trong phòng bệnh chói lòa đến mức  chói mắt cô, khiến khuôn mặt cô càng thêm nhợt nhạt.
Đây là  đầu tiên cô  bênh vực Tạ Cảnh Xuyên.
Ngay cả cô cũng bắt đầu tự hỏi liệu sự khăng khăng ban đầu của    là một sai lầm  .
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi  nếu theo  truyện em thì xin hãy chỉ  ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng  ở các trang web ăn cắp truyện em để em  động lực  chương nhanh ạ.]
Cô   gì.
Căn phòng chìm  im lặng.
Cửa  ai đó đẩy , Tạ Cảnh Xuyên bước về phía cô với vẻ mặt u ám.
Tô Mộc Phong tiến đến đón, chặn  ,  lạnh lùng.
- Giám đốc Tạ,  đang phấn khích quá.
- Cút ! - Giọng Tạ Cảnh Xuyên lạnh như băng, cả  như  khí lạnh bao phủ.
Tô Mộc Phong  im bất động, lạnh lùng  .
- Vừa    vui ? Anh còn  đuổi   khỏi bệnh viện nữa ? Chẳng lẽ tiểu tình nhân của   chỉ như một chiếc bình hoa thôi ?
Hai  đàn ông vẫn đang  đùa trong bữa tiệc.
Tuy nhiên, tình hình hiện tại của họ đang  căng thẳng,  thể công kích lẫn  bất cứ lúc nào.
- Tô Mộc Phong. Đây là chuyện giữa chúng ,    . - Tống Du Nhiên ngượng ngùng ngắt lời .
Tạ Cảnh Xuyên  lạnh.
Những   ưu ái luôn luôn  sợ hãi.
- Tốt,  lắm. - Tô Mộc Phong liếc  hai ,  đóng sầm cửa bước  ngoài.
Vừa bước  hai bước,   thấy Thời Vi ăn mặc chỉnh tề.
Tô Mộc Phong  cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-em-da-tung-yeu-anh-nhu-sinh-menh/chuong-6.html.]
- Không   náo nhiệt ?
Vừa   vội vã rời , khiến cho tiệc rượu vang lên tiếng bàn tán xôn xao.
Hồi ở nước ngoài,  thường  đám bạn  đùa về phu nhân Tạ gia.
 thực tế, nỗi thống khổ và lạnh lẽo mà những  đó miêu tả khác xa với những gì cô thực sự  chịu đựng.
Thời Vi  ,  đầy ẩn ý.
- Tổng giám đốc Tô đúng là về đúng lúc thật.
Tô Mộc Phong  mỉa mai.
- Xét về khoản lợi dụng tình thế,  vẫn kém cô Thời.
Vẻ mặt  lễ phép của Thời Vi lập tức  đổi.
Tô Mộc Phong .
- Hình như bên cạnh Tạ tổng   nhiều mỹ nhân, cô Thời sợ nếu   ngắm vài phút thì sẽ mất chỗ ?
Chuyện  đối với cô  mà , chẳng khác nào mấy cô gái vàng óng  cùng đàn ông leo cầu thang!
Đến bệnh viện cô  cũng   theo.
- Giám đốc Tô bận rộn như  mà còn  thời gian quan tâm đến  ?  thật vinh hạnh.  nhớ lúc đó giám đốc Tô  yêu Tống Du Nhiên. Chúng  đều nghĩ cô  sẽ trở thành Tô phu nhân. Sao  ... giả vờ   cô ? - Thời Vi  khùng khục.
Rõ ràng    Tống Du Nhiên là phụ nữ   chồng, nhưng cô      đang giở trò gì.
 ngay khi cô đang diễn kịch nửa đầu, thấy Tống Du Nhiên  chuyện,   lập tức bộc lộ suy nghĩ của .
Tô Mộc Phong lạnh lùng  cô.
- Thời Vi, cô  từ từ phá đám bọn họ. Nếu cô  ,  nhất định sẽ tặng cô một món quà lớn.
Nói xong,  đàn ông bước , khẽ chạm vai cô.
- Không  gì.
Thời Vi bước tới đẩy cửa. Suy nghĩ một chút, cô thu tay ,  về phía bên .
Trong phòng bệnh.
Tạ Cảnh Xuyên lạnh toát cả , lạnh lùng  cô.
- Tống Du Nhiên,  nhất cô nên giải thích rõ ràng cho .
- Em  thai. Suýt nữa thì sảy thai. - Tống Du Nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng  ánh đèn dường như  chút vô hồn.
- Tổng giám đốc Tô tình cờ  ngang qua. - Cô   bình tĩnh.
Cô tự nhắc nhở      mắt .
Cô sợ rằng giây tiếp theo  sẽ   thất bại.
- Cô đang trách  ?
Tạ Cảnh Xuyên dường như  xác nhận điều gì đó.
Tống Du Nhiên im lặng.
-    đứa bé . - Anh .
Tống Du Nhiên đột nhiên ngẩng đầu lên,   đôi mắt  chút nhiệt độ .
Cô  rõ lời  .
- Tống Du Nhiên, cô nghĩ   chán ghét bản    đủ ? Cô định tạo  một đứa nhỏ cho chúng  ?
Lòng cô bỗng chốc lạnh buốt.
Nước mắt Tống Du Nhiên tuôn rơi  báo .
- Đây là con của ,   ghét em cũng  , nhưng tại     thích con của ?
Tạ Cảnh Xuyên  sững sờ khi  những lời cô .
-  sẽ  bao giờ thích bất cứ thứ gì liên quan đến cô, Tống Du Nhiên.