Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 109
Cập nhật lúc: 2025-11-24 10:39:43
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Iris?"
Cô gái vẫn luôn sải bước bỗng dưng dừng , các đặc công huấn luyện nghiêm chỉnh bèn nhận động tác khác thường của cô , nghi hoặc xoay .
Sau khi bên trong trạm, họ chia thành các tổ nhỏ gồm hai hoặc ba - như họ đây. Đội trưởng của "Chiếc Hộp Pandora" là Abel, nhưng khi chia nhỏ thể chia tổ của Abel và Iris.
Tổ của họ sự khác biệt do chức năng của từng thành viên, nhưng điều đó nghĩa là sức chiến đấu của tổ cô kém hơn một bậc.
Adrian và Beatrix đều là thành viên cũ của tổ Iris, mặc dù hai bọn họ gia nhập Omega-7 là vì nguyên nhân riêng- trong đó Adrian là một cựu chuyên gia tư vấn tâm lý xui xẻo, Abel ép tham gia chỉ vì thắng một ván cờ, nhưng dù vẫn cản trở họ hình thành một tình bạn sâu sắc.
Hai bọn họ đang lo lắng cô .
Tuổi nhỏ sẽ chăm sóc nhiều hơn, Iris là trẻ tuổi nhất trong đội, cô tròn mười bảy tuổi. Còn khi Tổ chức quản thúc cô với hiệu "SCP-105", Iris đến mười lăm tuổi.
hiện tại, điều khiến bọn họ chú ý chỉ là cô đột nhiên dừng , mà còn một tấm ảnh chụp trong tay cô .
"Có phát hiện gì ?" Beatrix hỏi, cô nhớ hình như họ chụp bức ảnh ở tầng : "Iris?"
''Không!''
Iris đáp theo phản xạ điều kiện.
", ." Sau đó cô biểu hiện tự nhiên: "Chỉ là xác nhận tình huống một chút, nhưng đáng tiếc là thấy gì.''
Adrian- từng là thạc sĩ tâm lý học vẫn luôn cảm thấy thích hợp lắm, nhưng tìm dấu vết dối mặt Iris. Anh cô thoải mái nhét ảnh túi quần.
Chưa đầy mười phút , bọn họ mới nhận tin tức từ nhóm khác truyền đến rằng một thực thể dị thường mới xuất hiện trong trạm . Đặc công trực tiếp chứng kiến bộ sự việc mô tả diện mạo và đặc điểm hành vi của đối tượng cho đồng đội, cấp lệnh rằng trong khi tái quản thúc những sinh vật nguy hiểm cao, bọn họ cũng nhanh chóng quản thúc SCP mới .
Bởi vì ngay đó, họ xác nhận rằng đội vũ trang đang tiếp cận từ phía bắc mang theo dấu hiệu của tổ chức "Hỗn Mang Phiến Quân".
Trong thế giới mà những sự vật siêu nhiên hoành hành , đương nhiên chỉ một tổ chức như Tổ chức SCP.
Hỗn Mang Phiến Quân là đối thủ đội trời chung, mâu thuẫn từ lâu với Tổ chức, đây từng nhiều lên kế hoạch tấn công nhằm chiếm đoạt các SCP. Bây giờ bọn họ chạy tới đây, chừng chính chúng là kẻ giở trò quỷ với vụ quản thúc mất hiệu lực .
SCP mới dường như mối liên hệ chặt chẽ với SCP-106 và SCP-682, tuyệt đối thể để cô rơi tay Hỗn Mang Phiến Quân.
"Nếu cô để ý thấy điều gì đó."
Cuối cùng Adrian : "Hãy cho chúng đúng lúc ?"
''Đương nhiên.'' Cho dù lo sợ bất an, Iris chỉ một tiếng.
Cô nâng máy ảnh đeo cổ lên, tiếp tục bước , kín đáo nhét bức ảnh trong tay xuống sâu hơn.
Trên thực tế, cô mới thấy một cô gái trẻ phù hợp với miêu tả– tuy rằng vì mà phía mục tiêu còn một quản gia– chợt lóe lên bức ảnh.
cô sẽ .
Hơn nữa...
Iris cẩn thận quan sát hai đặc công ở phía , thử nhẹ nhàng lui về phía một bước.
... Cô nên hành động khi nào đây?
*
Phải đây đúng là kỳ lạ.
Lúc cô cố tránh nhóm của Chiếc Hộp Pandora thì đến cũng đụng bọn họ; nhưng bây giờ khi tính toán kỹ , mong ai đó đến đưa cô đến một trạm khác của Tổ chức thì chẳng thấy bóng dáng ai cả.
''Lạ thật.''
Lâm Dữu lẩm bẩm.
''Tất cả hết ?''
Cô lang thang ở lầu nửa ngày, đừng là , ngay cả bóng cũng thấy . Quản gia theo phía cô thôi, thiếu chút nữa quên gì.
"Cô xác định như ?" Rốt cục ông vẫn mở miệng hỏi.
'' ." Lâm Dữu trả lời chút do dự: "Đây là một cơ hội bao!"
''Cái ...''
Quản gia nghiêm nghị : " khuyên cô nên nghĩ .''
Lâm Dữu: "Hả?''
"Trước đây cũng từng ở trạm ." Ông cân nhắc lời : "Lúc đó vẫn giống như bây giờ, thấy khi đó bọn họ dùng biện pháp nghiêm ngặt thế nào để quản lý SCP cho là khó quản thúc."
Đối tượng phục vụ mà ông trung thành từ đầu đến cuối đều là rung chuông , lúc ắt cũng tình báo vể Tổ chức mà bản rõ.
Ví dụ như Mặt Nạ Chiếm Hữu bảo quản trong một phòng chì ba lớp khóa bảo vệ, lồng thủy tinh bố trí che phủ nó cũng dày chừng bốn inch, và tuyệt đối ai phép phòng bất kể lúc nào; SCP-682 ngâm trong axit clohydric đậm đặc suốt cả ngày, với thành bể chứa gia cố bằng tấm thép dày hai decimet; The Old Man còn khoa trương hơn, ông phong tỏa trong bốn mươi lớp tường bảo vệ chất liệu giống hệt , bên ngoài còn mười sáu gian phòng hình cầu với hệ thống đèn chiếu sáng chuyên dụng.
Sau khi việc quản thúc với quy mô lớn như mất hiệu lực, tất nhiên Tổ chức sẽ rút bài học, trong tình huống , mà còn đ.â.m lao theo lao, giả mạo SCP để lợi dụng sơ hở thì nghĩ kiểu gì cũng thấy đó một lựa chọn sáng suốt.
" tự tin thể chạy ."
Lâm Dữu lơ đễnh xua tay: "Hơn nữa, cho dù tình huống tầm thường, vẫn còn các ông ?"
Quản gia: "... !!!"
Không chuyện gì vui mừng hơn khi công việc của công nhận, Deeds trịnh trọng cúi một cái, nở nụ ôn hòa quen thuộc của ông : "Xin cô yên tâm, đến lúc đó cứ để gánh vác tất cả."
''Tốt, , giữ vững nhiệt tình nhé." Thừa dịp ông còn kịp phản ứng, Lâm Dữu lập tức : " xem trọng ông đấy!''
Sự thật chứng minh, trong tòa kiến trúc quản thúc với quy mô lớn mất hiệu lực đầy rẫy những quái vật chạy tán loạn khắp nơi , cho dù ngay giây tiếp theo một con quái vật ngàn miệng từ trong xó xỉnh lao cũng chẳng là chuyện lạ. Lâm Dữu cũng là từng trải, khi rẽ qua khúc quanh, thấy vài vệt m.á.u nhỏ giọt, cô còn chẳng buồn chớp mắt.
Những vũng m.á.u hình bán nguyệt nối tiếp , cuối cùng nhỏ giọt hợp thành một mảng lớn. Có hai ngã xuống ở cuối chuỗi vết m.á.u đứt đoạn nối tiếp , đều mặc trang tiêu chuẩn của đội đặc nhiệm, s.ú.n.g ống bên cạnh vặn thành bánh quai chèo.
Lâm Dữu ngăn quản gia , hiệu để cô tự xử lý là . Cô đến gần quan sát động tĩnh xung quanh, khi xổm xuống và chạm làn da lạnh ngắt, cô chuyện xảy một thời gian . Mà khi cô lật thể nọ qua, thấy vạt áo thấm đẫm m.á.u khô cứng, ngước lên , nơi cổ họng cắt rời, những cục m.á.u đông vẫn còn đóng thành mảng.
Vết thương giống như lưỡi d.a.o sắc bén đột nhiên xẹt qua, một đòn mất mạng. Mà đ.á.n.h giá thủ pháp , ngoại trừ " định, chuẩn xác, ác độc" thì thật đúng là tìm từ nào thích hợp để hình dung.
— Là Abel .
Lâm Dữu gần như lập tức nảy ý nghĩ . Cô t.h.i t.h.ể bên cạnh, hiển nhiên là đặc công sống lâu hơn đồng nghiệp của mười giây, cũng chính là kéo một đoạn vết máu, chỉ tiếc là vẫn c.h.ế.t d.a.o của Abel.
Lỗ tai cô bắt tiếng động vụn vặt, như đang về hướng - đợi lâu như , cuối cùng cũng gặp một sống. Chỉ là âm thanh khác với tiếng giày sắt nặng nề giẫm lên mặt đất mà cô thấy đó, Lâm Dữu đoán thể là một chơi bình thường, cộng thêm còn quản gia ở phía , cô chẳng buồn đầu .
"Nếu là ."
Cô : " sẽ đến đây lúc , trời mới Abel sẽ —"
Giọng quen thuộc ngắt lời cô.
"... Dữu Dữu?"
Lâm Dữu sửng sốt.
Cô đầu , thấy đang ở cuối hành lang, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc. Đối phương cũng mặc đồng phục màu cam mang tính biểu tượng của nhân viên cấp D, tuy rằng cách xa thấy rõ mặt, nhưng dáng cùng âm thanh mà thấy , ở chung nhiều năm như , chỉ cần liếc mắt một cái cũng nhận là ai.
"Thần kì thật—"
Giản Minh Giai nặng nề thở dài tiếng: "Cuối cùng cũng tìm . Cậu tuyệt đối thể tưởng tượng tớ trải qua những gì ."
"Không ." Lâm Dữu híp mắt : "Chắc chắn cũng nghĩ tớ trải qua những gì."
Giản Minh Giai: "..."
Không , đây là chuyện thể tưởng tượng , mà là chuyện khi tưởng tượng xong liệu ám ảnh tâm lý đấy!
Lâm Dữu đ.á.n.h giá đối phương từ xuống , góc áo Giản Minh Giai cũng dính chút vết máu, nhưng xem hoặc là của cô , hoặc là cô băng bó , sẽ còn ảnh hưởng gì nữa- điều duy nhất đáng nghi là lúc cô chần chừ, há miệng như gì đó nhưng bắt đầu từ .
''Cậu một suốt quãng đường ?" Lâm Dữu chủ động hỏi: "Có thấy Cảnh Thanh Hà ?''
Chỉ thấy Giản Minh Giai nhíu mày.
"Tớ cũng đang hỏi chuyện ."
Cô trầm mặc vài giây, tiếp tục : "Cậu cũng , cơ bản chơi phó bản đều tách . Tớ cũng mới gặp cách đây lâu—''
Lúc đó cô choáng váng.
"Dù cũng xảy chút vấn đề. Hơn nữa cũng thể cứ để mặc như , nên tớ tìm một căn phòng trống gần đó, vất vả lắm mới nhét , tớ nghĩ chẳng thể cứ ở yên một chỗ mãi, bèn dứt khoát ngoài xem tìm ai giúp một tay ..."
Lần thì , thoáng cái gặp bạn nối khố nhà .
Cô chỉ đàn ông dáng dấp của một quản gia ở phía nhiều hơn chứ hỏi nhiều, Lâm Dữu đề cập với cô về chuyện nhận chuông gọi quản gia phần thưởng hoạt động.
"Nói nãy giờ." Lâm Dữu tò mò hỏi: "Rốt cuộc xảy chuyện gì?''
Ánh mắt của Giản Minh Giai phức tạp.
''Quên .''
Cô ngoắc ngoắc ngón tay: "Cậu trực tiếp đến xem .''
Cô hai bước gặp Lâm Dữu, lúc dẫn về cũng mất một phút. Đợi Giản Minh Giai mở cửa, Lâm Dữu nheo mắt.
Đây là một văn phòng nhỏ, thể quyền hạn của nhân viên văn phòng ban đầu ở đây cũng cao. Vóc dáng của Cảnh Thanh Hà cao, bây giờ co tay co chân chen chúc bên cạnh một tấm bảng trắng.
Vẻ mặt của mờ mịt, bất động ngậm miếng bánh mì.
Không là bánh mì ở .
Quan sát Cảnh Thanh Hà gần hai phút, vẫn thấy động tác gì, Lâm Dữu nháy mắt mấy cái: "... Cậu ?"
''Theo quan sát của tớ." Khóe miệng Giản Minh Giai co giật: "Hiện tại thể cho rằng là một cái máy nướng bánh mì."
Lâm Dữu: "..."
''Cứ yên bất động là vì đang chờ lát bánh mì trong tưởng tượng nướng xong tự bật ."
Sắc mặt cô kỳ quái, : "... May mà vẫn nghĩ đến việc tự cắm điện cho ."
''Khoan , tớ nhớ - ' là máy nướng bánh mì' cũng là SCP." Lâm Dữu đ.á.n.h giá bộ dáng cứng ngắc của Cảnh Thanh Hà: "Người tới gần đều sẽ ảnh hưởng, cố gắng bắt chước. Trước đây từng nạn nhân điện giật c.h.ế.t, thậm chí ăn bánh mì đến mức bể bụng mà c.h.ế.t."
Giản Minh Giai "chậc" một tiếng.
''Dù tớ cũng thấy xung quanh máy nướng bánh mì." Cô chung quanh một vòng: "Có thể chống cự một thời gian, kết quả vẫn chịu nổi.''
''Hẳn là cứu .''
Lâm Dữu : "Có lẽ chính cũng từ từ tỉnh táo , nhưng chúng vẫn nên tìm xem..."
Cô xong lên, lời cũng theo đó biến mất.
Lâm Dữu chằm chằm một góc của bảng trắng.
Cả tấm bảng trắng vốn đầy những phương trình phức tạp và khó hiểu, nhưng lúc , ở góc gần đó đột ngột xuất hiện một dòng chữ.
— [Đừng ngoài.]
Lâm Dữu chằm chằm hàng chữ . Như thể nhận cô nửa tin nửa ngờ, trong khí tựa như một bàn tay vô hình cầm lấy miếng lau bảng trong rãnh, nhanh chóng lau con bên cạnh, thêm mấy chữ.
— [Anh đến .]
"'Anh '?" Giản Minh Giai cũng chú ý tới động tĩnh bên , cô nghi ngờ : "Chẳng lẽ là Abel mà ?"
Không , Lâm Dữu nghĩ, cô cũng nên tin hai hàng chữ .
suy nghĩ bốn năm giây, cô quyết định. Chỉ với một ánh mắt, quản gia theo cũng thông minh đóng cửa .
Ông hành động tương đối đúng lúc, gần như là trong khoảnh khắc tiếp theo, bọn họ đồng thời vòng qua hành lang, đang chậm rãi đến gần.
Không cần nhắc nhở, Giản Minh Giai lập tức cúi xuống. Cũng may cô sớm chuẩn , kéo Cảnh Thanh Hà góc c.h.ế.t mà cửa sổ thể thấy.
Người bình thường tâm lý vững vàng và định lực như Lâm Dữu, tiếng bước chân hề che giấu ngoài cửa vang lên từng tiếng một, da đầu Giản Minh Giai nổ tung tới nơi. Mà khi nọ dừng ở cửa, trái tim của cô cũng treo ngay cổ họng.
Abel im lặng chăm chú cánh cửa.
Anh cầm mã tấu còn đang ngừng nhỏ máu, quần áo loang lổ những vệt m.á.u b.ắ.n tung tóe. Mọi bức bối và uất ức đó tan biến sạch sẽ, nụ vui vẻ do g.i.ế.c chóc mang đến vẫn còn hiện lên gương mặt .
Anh cảm giác một chút khác thường.
kỹ cũng cảm thấy dấu hiệu của con . Sau vài giây suy nghĩ, Abel tiếp tục tìm con mồi mới.
Dùng chính lời của Abel mà , là một chiến binh, là một vị tướng. Anh sẽ suy nghĩ nhiều như .
Cũng may là thế.
Nhẫn nhịn đến khi rời , cuối cùng trái tim của Giản Minh Giai mới như trả về vị trí cũ, trong lòng cô vẫn còn sợ hãi, há to miệng thở hổn hển.
"Tớ cảm thấy may mắn vì Tiểu Cảnh cho rằng là cái máy nướng bánh mì." Giản Minh Giai tức giận : "Nếu là cái ấm đun nước điện thì chẳng sẽ phiền phức lắm ?"
Nhỡ lúc tên qua, đột nhiên cảm thấy nước sôi, đây chẳng là sẽ kêu "xì—" lên ư?
Lâm Dữu: "... Phụt."
Cô về phía tấm bảng trắng đầy chữ , phát hiện ngay khi bọn họ cẩn thận tránh né Abel, đó ghi thêm hai chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-109.html.]
— [Xuống lầu.]
''Cái ..." Giản Minh Giai thấy, khỏi nhíu mày.
Từ nhỏ cô Lâm Dữu dễ dàng thốt những lời kinh , nhưng lúc lời của đối phương cho kinh ngạc một nữa: "Tớ là ai ."
''Trước đây tớ gặp những đồng đội khác." Lâm Dữu tóm tắt những gì trải qua với dăm ba câu: "Vốn định xem thể tìm sống sót , hỏi thăm chuyện gì xảy , kết quả là đụng tiếp viện của Tổ chức. Đội đặc nhiệm cơ động phái tới là "Chiếc Hộp Pandora" SCP hình tham gia, Abel, mới gặp đó, còn đây là tác phẩm của một khác.''
SCP-105 có thể thăm dò qua ảnh chụp và điều khiển các vật phẩm, "Iris".
Tám chín mươi phần trăm là cô tình cờ chụp vài tấm ảnh ở gần đây, nhờ đó thấy dấu vết của Abel và bọn họ, thể báo cho bọn họ.
vấn đề là... tại cô giúp bọn họ?
Quả thật, mục đích của Tổ chức là "kiểm soát, quản thúc, bảo vệ", nếu bọn họ quản thúc cô, tất nhiên sẽ đảm bảo cô Abel g.i.ế.c c.h.ế.t đường .
"Cậu ?" Giản Minh Giai sớm đoán suy nghĩ của cô.
"Đương nhiên." Trực giác với Lâm Dữu rằng hết vẫn đừng nên với đối phương về chủ ý cô giả mạo SCP mới quản thúc, cô chỉ xảo trá : "Suy cho cùng vẫn là giúp chúng một tay, xem ?"
"Tạm thời cứ ở đây ."
Lâm Dữu còn : "Xem tình hình, thể lát nữa tớ sẽ về.''
Bây giờ Tổ chức hiểu lầm cô là SCP, khả năng đổi thái độ đối với cô, nhưng tình huống đặc biệt, thái độ của bọn họ đối với nhân viên cấp D vẫn luôn là g.i.ế.c cần hỏi tội.
Giả sử Iris dẫn cô đến sự bày mưu tính kế của Tổ chức thì vẫn đừng nên gọi Giản Minh Giai cùng sẽ hơn.
"Tuy rằng với là chú ý an ..." Giản Minh Giai tầng nhân quả , sự tín nhiệm của bản năng cũng nghi ngờ cô: " bây giờ tớ cảm thấy, nên chú ý an , mà là quỷ."
Sau từng phó bản, cô nhận rằng thứ đối với Lâm Dữu đều như cá gặp nước đến mức nào, nên giờ đây thực sự còn lo lắng gì nữa. Còn nữa, thêm một quản gia theo, nếu tình huống gì xảy , thoát cũng dễ dàng như trở bàn tay.
'' tóm vẫn cẩn thận một chút." Cô bổ sung.
Lâm Dữu lên tiếng, cô cẩn thận quan sát bên ngoài, tin chắc động tĩnh gì lạ mới quyết đoán chui . Quản gia gì cũng nho nhã lễ độ và tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, ông cẩn thận dẫn tới cửa, Lâm Dữu cũng trực tiếp xoay tới.
Iris để tin nhắn cho cô cũng chỉ cô xuống lầu, cô bèn coi như là đầu cầu thang gần nhất. Phương hướng Abel cách đó khá xa, thế thì cũng cần lo lắng. Dù , Lâm Dữu vẫn cố gắng hạ thấp tiếng bước chân.
Bước xuống bậc thang cuối cùng, cô trái , nhưng thấy bóng dáng các đặc công.
''Lạ thật." Lâm Dữu lẩm bẩm: "Người ?"
''Chỉ một ."
Lúc đầu, Lâm Dữu tìm thấy âm thanh đó ở , mãi cho đến khi cô và thấy một khe cửa hẹp.
Là đội viên duy nhất trong đội đặc nhiệm mặc đồng phục ngoài Abel mà cô từng gặp- Iris, sắc mặt tái nhợt, đang trốn cánh cửa .
"Nhanh lên." Cô gái tóc vàng mắt xanh cầu xin: " họ phát hiện ."
Lâm Dữu và quản gia trao đổi ánh mắt, cho dù chút bất ngờ nhưng vẫn theo .
Iris gạt , trong phòng trống rỗng. Đồng thời cô cũng lòng cảnh giác mạnh, thế cho nên cũng mấy phần hoảng hốt lo sợ. Sau khi bọn Lâm Dữu , cô lập tức đóng cửa , còn sợ khác phát hiện hơn cả Lâm Dữu.
''Cầu xin chị."
Vừa đóng cửa , Iris lập tức : "Dẫn ."
Lâm Dữu: "... Hả?"
" chạy trốn nhân lúc bọn họ chú ý."
Nghe cô căng thẳng: "Nếu phát hiện thì nhất định sẽ bắt về.''
" đến chuyện của SCP-682 ." Iris nghẹn ngào : "Chị thể dùng biện pháp tương tự giúp ?"
" thực sự ở đó nữa. Mọi đối xử với , nhưng thể chịu đựng việc theo dõi liên tục, đó quả thực là một sự tra tấn—"
Cô hít một thật sâu.
''Lúc suy nghĩ lâu, nghĩ một kế hoạch, nhưng vẫn thực hiện ."
Lâm Dữu lên tiếng.
Cô qua chuyện của Iris, cũng kết quả của kế hoạch chạy trốn .
Một vị tiến sĩ thông cảm cho cô đưa một báo cáo rằng cô mất khả năng đặc biệt để thả cô . Iris vẫn các đặc công chặn ở sân bay khi rời , khi buộc chứng minh năng lực của thì mang về.
Chỉ là ngờ cô bắt đầu ủ mưu sớm như .
"Nếu bây giờ chị xuất hiện." Iris cầu xin: "Nể tình giúp chị giấu giếm hành tung cho khác , chị thể..."
Lâm Dữu: "A..."
" đúng là phát hiện." Cô .
Nếu thì tương kế tựu kế đây?
Iris ngây dại.
"... Hả?''
Có thể là mơ cũng nghĩ tới chuyện sẽ tự nguyện quản thúc, cô mờ mịt Lâm Dữu.
Cô ho khan một tiếng.
''Cái - như đương nhiên là nguyên nhân của , nhưng cô yên tâm, sẽ giúp cô chuyện ." Thẻ đưa tới cửa đạo lý cần, huống chi năng lực của Iris : "Chỉ là cô phối hợp với một chút.''
Iris chút chần chừ: "... Phối hợp thế nào?''
"Để ."
Lâm Dữu chỉ xuống: "Bây giờ theo xuống lầu một chuyến nhé?"
Kế hoạch ban đầu của cô là tự chui đầu lưới, đó để Tổ chức thu hồi SCP-173, đó mới tự tìm cách khác.
Thu Vũ Miên Miên
Không ngờ Iris đầu hàng một cách bất ngờ, nếu giờ thêm một , ba luân phiên chớp mắt sẽ giúp kéo dài thời gian đối mặt với bức tượng hơn, Lâm Dữu thầm nghĩ thể thử xem cách nào thu phục SCP-173 .
Cô nhớ rõ con đường lên cầu thang , cho dù cô nhớ, quản gia cũng thể thuật một cách rõ ràng mười mươi.
Lâm Dữu yên lặng nhớ tuyến đường trong đầu, thấy rằng chỉ còn cách đích đến một bức tường, nhưng từ xa trông thấy vài bóng đang lảng vảng gần đó.
— Nếu là Tổ chức thì , bây giờ cô sẽ lập tức lên vỗ n.g.ự.c rằng chính là SCP mới mà các tìm.
biểu tượng đồng phục của đám của Tổ chức.
''Những ..." Cô nheo mắt .
Sắc mặt của Iris trắng bệch thêm chút nữa.
''Là Hỗn Mang Phiến Quân." Iris lẩm bẩm .
Không ngờ bọn họ thật sự xông .
Lâm Dữu nheo mắt.
Cô đó là một tổ chức đối địch với Tổ chức SCP: "Việc quản thúc mất hiệu lực liên quan đến họ ?"
Iris "Ừ" một tiếng.
"Andrian và bọn họ hoài nghi trong trạm 19 nội gián của Hỗn Mang Phiến Quân, bọn lên kế hoạch cho vụ quản thúc mất hiệu lực , nhân cơ hội cướp một SCP giá trị nhất."
cũng , Lâm Dữu nghĩ, đại đa đều biến thành thẻ .
— Đáng tiếc cho bọn Hỗn Mang Phiến Quân, bận rộn một chuyến vô ích, cuối cùng để cô nhặt hết lợi lộc.
''Cái cần lo lắng.''
Lâm Dữu : "Chúng chỉ cần lặng lẽ vòng qua..."
Vừa dứt lời, cô chợt cảm thấy lưng chút khác thường. Lâm Dữu phắt , và chạm mắt với một binh sĩ của Hỗn Mang Phiến Quân xuất hiện ngay họ từ lúc nào.
Anh cầm súng, gắt gao chằm chằm khuôn mặt của Iris, trực tiếp hô lên: "Phát hiện SC—"
Quản gia tàn nhẫn dùng tay bổ gáy , cắt đứt câu hô xong . Đáng tiếc muộn, âm thanh của hấp dẫn những đồng bọn đối diện.
Từ góc độ của Lâm Dữu mà xem, chỉ thấy bọn họ thì thầm vài câu đồng loạt nhắm thẳng s.ú.n.g ống trong tay về phương hướng .
''Tiến thẳng cánh cửa sắt !''
Lâm Dữu nhanh chóng sang quản gia, dặn dò: "Đừng che chở cho .''
Nếu ông chặn s.ú.n.g ở đây thì phiền phức lắm.
Không thể so với thái độ bảo vệ của Tổ chức, Hỗn Mang Phiến Quân sẽ nổ s.ú.n.g chút do dự.
Không khí nóng rực lướt qua bên . Suy cho cùng Lâm Dữu vẫn thể so với đặc công trải qua huấn luyện chiến đấu nghiêm túc, cho dù cố gắng tránh né, viên đạn vẫn sượt thành một vết thương bắp chân cô.
Không lệch , vết thương đúng ngay chỗ mà The Old Man từng nắm lấy. Máu rỉ từ lớp băng gạc băng bó.
Lâm Dữu lảo đảo một bước, cũng may lúc quản gia vội vàng đầu kéo cô một cái, để cô trực tiếp cửa.
Cửa sắt thình lình đóng !
Cuộc tấn công vì thế mà dừng , tiếng s.ú.n.g kéo dài dứt, để từng vết lõm do đạn tạo cửa, Hỗn Mang Phiến Quân phá cửa xông cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Lâm Dữu liếc Iris đang thở hổn hển. Iris là một nhân viên tình báo, mặc dù trải nghiệm ở Omega-7 giúp cô bồi dưỡng năng lực tác chiến, nhưng để cô tay tấc sắt đối kháng với đám cầm s.ú.n.g bên ngoài hiển nhiên là thực tế.
Chẳng qua, cô một chủ ý khác.
''Cho mượn máy ảnh ?" Lâm Dữu hỏi.
"A, ồ." Iris sửng sốt, lập tức lấy chiếc Polaroid cổ xuống: "Đương nhiên.''
Lâm Dữu cẩn thận nhận lấy chiếc máy ảnh cũ mà cô dùng nhiều năm.
Iris thể dùng chiếc máy ảnh để dễ dàng chụp những bức ảnh thể thao túng thực tại, nhưng nếu rơi tay khác, nó chỉ thể chụp ảnh bình thường- Cái Lâm Dữu chính là bình thường.
"Giá mà keo thì ..." Cô lẩm bẩm.
Lời còn dứt, một miếng keo dán đưa trong tay cô, Lâm Dữu sửng sốt, về phía quản gia đang mỉm .
— Suýt nữa thì cô quên mất, chỉ cần đồ vật quá khác thì vị gì nấy, chỉ là những thứ phức tạp thì tốn thời gian hơn mà thôi.
''Vậy thì dễ xử lý ." Cô híp mắt .
''Thứ cho mạo ." Quản gia hỏi: "Cô gì thế?''
''Không khó.''
Lâm Dữu : "Nếu bọn họ SCP, thể chủ động tặng cho bọn họ- xem bọn họ gan nhận ."
Quản gia: "... ???"
Nghe câu chút dự cảm lành nhỉ?
''Lát nữa hai đừng mở mắt, cũng sẽ nhắm mắt suốt bộ quá trình.''
Cô búng nhẹ mặt lưng của tấm thẻ chọn, sang quản gia: "Sau đó ông mang bức tượng , chằm chằm bộ phận nào đó của nó cho là , nhất định đừng chỗ khác."
Hai phút .
Đội trưởng tiểu đội Hỗn Mang Phiến Quân dùng một cước đá văng cửa.
Cánh cửa sắt sớm một loạt đạn b.ắ.n cho rệu rã, lúc vẹo vọ treo lủng lẳng bên cạnh. bọn họ đều để ý tới chuyện , trực tiếp nâng s.ú.n.g bước từng bước một thăm dò trong bóng tối phía .
Nghe SCP-105 trốn ở bên trong, chỉ cần bắt cô , công lao của bọn họ sẽ tăng thêm một khoản.
Có nội gián mai phục trong Tổ chức, đương nhiên bọn họ nắm những thực thể SCP trong trạm 19 và một SCP khác rõ như lòng bàn tay.
Trong tầm đột nhiên xuất hiện một chút màu trắng.
Nhìn thấy bức tượng cách đó xa, tiểu đội trưởng những hoảng sợ như bình thường mà ngược còn lộ vẻ vui mừng.
"Chúng nhặt kho báu, đó là SCP-173!" Anh hô lên.
SCP-173 với hai cánh tay ngắn, một cánh cửa đóng chặt. Mặc dù rõ đống hỗn độn phía là do mà , nhưng đối với Hỗn Mang Phiến Quân mà , như là đủ .
''Toàn viên chăm chú nó! Đừng để nó di chuyển, ngay bây giờ khiêng nó —"
Đợi đến gần, âm thanh của tiểu đội trưởng biến mất.
Nhìn cảnh tượng mắt, trong đầu bọn họ là bốn chữ to đùng.
— "Trời c.h.ế.t".
Trên bức tượng mà nếu chằm chằm nó sẽ nó vặn gãy cổ dán đầy những bức ảnh chồng chéo khắp .
Mặc dù ảnh chụp quá rõ ràng đồng nhất, nhưng nội dung của chúng đều là khuôn mặt của SCP-096.
Khi họ thấy những bức ảnh đó—
Một tiếng thét chói tai xé toang bức tường.