Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-11-26 11:25:21
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhiệm vụ thu hồi kết thúc sơ bộ.

Adrian quan sát tình hình xung quanh, cân nhắc đến tình huống bọn họ quan sát trong trạm cùng với khả năng tín hiệu liên lạc gần đó thể giải mã, sử dụng thiết liên lạc trang , mà là mở điện thoại , bấm gọi đến một điện thoại hề tồn tại trong bất kỳ danh bạ nào thế giới.

"Báo cáo tình hình."

"Adrian Andrews." Anh trả lời giọng từ đầu dây bên : "Đội Đặc Nhiệm Cơ Động Omega-7, chúng ..."

Lời của khựng đôi chút, phần ngượng ngập. Chính cũng cảm thấy nếu tiếp tục dùng từ như ''bắt giữ'' thì hợp lý cho lắm.

Bởi vì rõ ràng là đối phương tự đến đây. Sau một chút đắn đo, đổi cách diễn đạt.

"Chúng tạm thời 'kiểm soát' trường hợp bất thường hình xác nhận đó. Brandon mới gửi báo cáo đăng ký qua, đó và Beatrix sẽ bổ sung phần còn bằng văn bản. Bây giờ chúng sẽ chuyển đến trạm gần nhất, hãy chuẩn sẵn một phòng quản thúc."

"Đã hiểu, đặc công. SCP-105 thì ?"

Adrian gì.

Anh im lặng đầu , về phía Iris đang chuyện với Beatrix. Những đồng nghiệp ngày ngày kề vai sát cánh như bọn họ đều rõ tình hình của cô nhất, gần đây dường như Iris luôn chút u uất vui, đoán ít nhất một phần là vì áp lực công việc. giờ thì cô chẳng khác gì so với đây, trông vẻ hoạt bát hơn hẳn.

''Hiểu lầm thôi." Cuối cùng : "Chỉ là hiểu lầm thôi.''

''Là Iris mang cô về... Về sẽ rõ chuyện lên báo cáo, còn gì khác nữa, sẽ chờ mệnh lệnh tiếp theo của các .''

Lúc báo cáo tất cả với cấp , cố ý tránh né chuyện gì, Lâm Dữu cách đó xa cũng bảy tám phần.

Lúc nãy cô còn lén liếc qua nội dung mà tên đặc công ghi trong lúc đăng ký hồ sơ, ngay khoảnh khắc thấy tạm thời đ.á.n.h dấu là "Safe", sự vui sướng như vỡ òa trong lòng. Bề ngoài thì Lâm Dữu vẫn điềm tĩnh, nhưng trong lòng âm thầm giơ tay thành hình chữ "V".

... Kế! Hoạch! Thành! Công!

Điều đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ tốn quá nhiều công sức để trông nom cô, cũng vì thế mà hành động sẽ trở nên tự nhiên và thoải mái hơn nhiều.

Toàn bộ quá trình cô đều biểu hiện một chút ý định phản kháng nào, tuy rằng phía vẫn hai đặc công cầm s.ú.n.g áp giải theo, Lâm Dữu s.ú.n.g chĩa nhưng vẫn giữ dáng vẻ bình thản ung dung.

So với vài tiếng còn dè dặt lo sợ các đặc công phát hiện, thì khi ''thẳng thắn thừa nhận'' là một SCP mới quản thúc, giờ đây Lâm Dữu cũng coi như là quang minh chính đại theo bọn họ, hai tay còn thong thả chắp lưng.

mất dấu đội trưởng Abel chăng nữa, năng lực tác chiến của các thành viên trong "Chiếc Hộp Pandora" quả thực thể xem thường. So với việc lang thang trong khu nội bộ lúc nào sẽ một con quái vật nhảy , con đường mà bọn họ đang áp giải cô bây giờ hiển nhiên dọn dẹp sạch sẽ. Càng đến gần cổng, vài đặc công xung quanh cũng dần dần thả lỏng hơn.

Đã quen với ánh sáng lờ mờ trong trạm, ngay khoảnh khắc ánh nắng đột ngột chiếu thẳng mắt khiến Lâm Dữu nheo mắt theo phản xạ, y hệt như lúc qua hành lang giữa hai tòa nhà ánh sáng chói lóa đau mắt.

Chỉ riêng SCP-682 thôi phá hủy gần như bộ trạm 19, ví dụ như cái lỗ lớn xuyên suốt cả tòa nhà, ai cũng trố mắt ngoác mồm. trong khu vực , nơi đặc nhiệm tạm thời dùng bãi đỗ cũng chịu ảnh hưởng quá lớn, mặt đất vẫn phẳng phiu đủ để sân bay cho trực thăng.

Một chiếc trực thăng sơn màu đen đậu ở đó, khác với những chiếc mà Lâm Dữu thấy đây, máy bay hề bất kỳ ký hiệu nào. Dù thì phần lớn thời gian, Tổ chức cũng luôn tránh né việc lộ diện công chúng, khiến bản càng kín đáo càng .

Lần đầu tiên trực thăng nên Lâm Dữu thuần thục lắm, Beatrix coi như lòng đẩy cô một cái xoay hỗ trợ kéo Iris lên.

Ba bọn họ ghế ở khu vực hàng hóa phía , cuối cùng trèo khoang là Andrian, vội xuống mà là dặn dò điều khiển ở phía vài câu.

Cánh quạt trực thăng bắt đầu chuyển động, điều khiển kéo cần gạt. Sau khi Adrian tới, Iris bèn lén qua Lâm Dữu hỏi:

''Chúng cứ thế mà ?''

Adrian "Ừ" một tiếng.

"Cô đấy, càng nhanh càng ." Anh : "Cũng một bộ phận SCP chuyển qua ...''

Lâm Dữu vểnh tai lên: "!!!"

Cô tỉnh bơ tiếp tục lắng .

Iris cũng là đang hỏi cho Lâm Dữu , cô ngoài cửa sổ: "Có mệnh lệnh mới ... Lát nữa sẽ gì với chỗ ?"

''Chờ một chút.''

Adrian trả lời.

"Nếu còn gì thể di chuyển nữa..." Anh cũng về phía trạm 19, nơi đang ngày càng nhỏ hơn trong cửa sổ: "Thì sẽ kích hoạt b.o.m hạt nhân bên trong trạm."

... Để thực sự g.i.ế.c c.h.ế.t Abel mất kiểm soát.

Nếu cứ để cho tiếp tục nổi khùng, sẽ chỉ lao tới g.i.ế.c chóc hàng loạt ở khu dân cư cách đó hàng chục cây , mà sự tồn tại của Tổ chức cũng sẽ đưa ánh sáng.

Lâm Dữu rõ mục đích .

Hy vọng Giản Minh Giai và những khác thể thoát kịp thời khi quả b.o.m hạt nhân kích nổ, cô nghĩ.

''Khi nào chúng đến nơi ?" Lâm Dữu chủ động hỏi.

mở miệng, Adrian vẫn còn chút cảnh giác bèn qua. Lâm Dữu cũng giận, hiện tại cô đang cố gắng đắp nặn thành một ngoan ngoãn và phục tùng Tổ chức.

"Hỏi chút thôi mà." Cô cong mắt: "Cũng là để chuẩn tâm lý.''

''Không quá một giờ nữa.''

Thấy cô thật sự chút địch ý nào, Adrian cũng : "Tới trạm 24 gần nhất.''

Lâm Dữu đáp một tiếng.

... Trên thực tế, những gì cô định là chuẩn một phương án khác.

Cô khẽ động tay lưng, nhẹ nhàng cho một chiếc thẻ trong bao thẻ.

Khi các đặc công lục soát cô, bọn họ đều vô tình bỏ qua chiếc ba lô của cô. Cô lý do để đoán rằng một vật phẩm đặc biệt của chơi thể ẩn đối với bọn họ.

Quả nhiên, Lâm Dữu chú ý kỹ đến phản ứng của hai đặc công đó, dường như bọn họ hề để ý đến việc cô gì với thẻ bài.

"Không quá một giờ" trong miệng Adrian, chính xác mà , là hơn bốn mươi phút.

Sau khi bay qua một quần thể thành phố, trực thăng giảm tốc độ. Cuối cùng, khi hạ cánh xuống một bãi đỗ trực thăng trông nghiêm túc, hơn hẳn khu đất tạm thời đó, Lâm Dữu mới ngẩng đầu lên và qua cửa sổ.

Trạm 24 quy mô lớn như trạm 19, nhưng ngoài những SCP mà nó đang quản thúc thì nó còn chứa cả bộ phận SCP tạm thời chuyển , thế nên nó cũng nhỏ chút nào.

Andrian và Beatrix một một , Iris thì vẫn giữ cách với Abel theo thói quen, ngay cả lúc cũng tự phía . Lâm Dữu kẹp ở giữa, bắt đầu lén lút quanh trái với điều kiện tiên quyết là gây nghi ngờ cho bọn họ.

Tổ chức vẫn khiêm tốn, nếu như tòa nhà thì sẽ ai tưởng tượng bên trong tòa nhà bề ngoài xám xịt giam giữ nhiều sự tồn tại siêu nhiên đến . Sau khi xuống thang máy từ bãi đỗ trực thăng, bọn họ tiếp tục qua một hành lang dài ngoằn ngoèo, mãi cho đến khi cánh cửa phía chặn bước chân.

Adrian đầu, quẹt thẻ quyền hạn của , và ngay khi cánh cổng mặt mở , Lâm Dữu khỏi hít một lạnh khi thấy cảnh tượng bên trong.

Vừa , bọn họ đối diện với hai nhân viên mặc đồng phục của Tổ chức, cả hai đang cùng khiêng một chiếc bình thủy tinh kín to nặng. Rõ ràng cái bình trọng lượng nặng, những giọt mồ hôi lớn như hạt đậu đang lăn trán của bọn họ cũng sắp sửa lăn xuống mặt .

Mà trong chiếc bình thủy tinh đó chứa một sinh vật khổng lồ màu cam vàng, giống như chất nhầy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-111.html.]

... Rất giống một con Slime.

Sinh vật bán trong suốt màu cam đang vui vẻ bò lổm ngổm, thỉnh thoảng còn phát những âm thanh "khanh khách" và "ùng ục", mặc dù một lớp kính ngăn cách nhưng nó vẫn cố gắng dùng thể để dụi mặt của những nhân viên đang vận chuyển nó .

Ồ, Lâm Dữu nghĩ, SCP-999.

Vô cùng dính , từ chối ăn thịt còn dũng cảm hy sinh chính để giải cứu khác. Việc thích nhất là vật lộn cù lét lẫn , còn ưu ái những đối tượng vui hoặc bi thương hơn. Nghe bất kể là ai thương nặng đến , chỉ cần tiếp xúc với nó thì đều sẽ chữa lành, tinh thần cũng trở nên lạc quan hơn.

... Vấn đề duy nhất là nó cách nắm chắc chừng mực. Nếu nó bao phủ và bắt đầu cù lét ngứa một cách cưỡng ép, cho dù đến mức van xin thì cũng sẽ nó phớt lờ đến hết tám chín mươi phần trăm, khả năng c.h.ế.t vì cũng .

Hai nhân viên đang chuyển SCP-999 một cánh cửa đối diện đang mở, mà khi bọn họ thu chân trong, một thứ gì đó nhanh đến mức thể rõ bóng dáng lăn lông lốc ngoài và chạm mép cửa.

Những bánh xe nhỏ cực nhanh, nhưng sinh vật hình giọt nước mắt đỏ rực thế nào để dừng .

''Loảng xoảng!''

Nó đ.â.m sầm cạnh cửa cổng, đôi mắt xanh duy nhất cơ thể đau đớn đến mức rưng rưng nước mắt, mãi cho đến khi nó nắm lấy phần uốn cong đỉnh đầu và nhấc lên.

"Xem lạc đường ." Beatrix nhẹ nhàng nhấc sinh vật nhỏ chỉ dài bằng nửa cánh tay lên: "Có cần đưa nó về chỗ nào ?"

"Ừm.''

Andrian quá để tâm đến chuyện , vẫn đang lắng chỉ thị tiếp theo từ chiếc tai của .

Lâm Dữu mất hồn.

Tuy vẫn thực sự cảm nhận SCP-999 và Buồng Mắt, nhưng lúc , khi thấy chúng, cô bỗng nhận sâu sắc rằng thực sự sống trong một khe thẻ đầy đủ là một niềm hạnh phúc như thế nào.

Nếu khe thẻ giới hạn, hiện tại cô một câu "Trẻ con mới chọn, lớn lấy hết.''

Nhịn xuống.

Đây đều là "safe", và chỉ những sinh vật thuộc cấp độ an mới phép hành động một cách tương đối tự do. Cô còn đợi thêm chút nữa, những SCP cấp độ cao nguy hiểm ở đây khi nghĩ đến việc hành động thế nào.

''Chính là cánh cửa .''

Một câu của Adrian đ.á.n.h thức Lâm Dữu, cô lấy tinh thần, về phương hướng chỉ: "Hình như việc cần cô đấy, .''

Mặc dù trực giác mách bảo rằng đây chuyện gì ho, nhưng Lâm Dữu quan tâm lắm. Cô đầu về phía Iris đang lo lắng , khẽ mỉm hiệu bằng môi rằng "hẹn gặp " ở góc khuất mà hai đặc công thấy.

Vừa , cánh cửa kim loại bằng chất liệu gì đóng lưng cô. Lâm Dữu quan sát căn phòng vô cùng chật hẹp , bức tường trắng, sàn nhà trắng, trắng đến mức phần chói mắt.

"D-18987."

Có một giọng nam máy móc xử lý tự dưng vang lên.

Lâm Dữu sửng sốt, mới nhớ đây là hiệu của nhân viên cấp D.

quanh một vòng, phát hiện ở bên cạnh cánh cửa kim loại đối diện một cái loa hình tổ ong hình như chất liệu tương tự.

''Ừ..." Lâm Dữu đáp: "Sao ?''

"Chúng nhận báo cáo đó về cô. Bây giờ, để xác nhận thêm về sự bất thường của cô, xin vui lòng và liên lạc với vật chứa khi cánh cửa mở ."

Nói cách khác, Lâm Dữu nghĩ, đây chính là một bài kiểm tra hai chiều của cô với một SCP khác... Ai nghĩ ý tưởng thiên tài ? là đang ngủ gật thì đưa cho cái gối mà.

À, nhưng còn xem cô trúng tên .

phản đối việc hợp tác tiến hành thí nghiệm với Tổ chức, chỉ cần khiến bọn họ cảm thấy cô hợp tác thì càng , vì thế việc tiết lộ một chút khả năng của lẽ cũng gì to tát. Dù chỉ cần cô điều khiển tình huống, và hướng thứ theo lợi ích của Tổ chức thì thể vẫn sẽ xếp loại "safe", ngay cả khi nhỡ họ đề phòng cô khi thấy khả năng của cô... 

Vậy nếu cần thiết thì đến lúc đó cũng thể mạnh tay một chút.

Nương theo một tiếng ù ù, cánh cửa kim loại mở .

"Ồ." Cùng lúc đó, đàn ông bên trong cũng thấy tiếng cánh cửa kim loại mở và ngừng ngân nga một khúc hát, : " sẽ một vị khách mới."

Bộ bàn ghế đặt chính giữa căn phòng vóc dáng to lớn của gã cho trông vẻ nhỏ bé hẳn . Gã cao ít nhất hơn hai mét tư, cơ bắp cuồn cuộn. Đỉnh đầu của gã hói, cằm to bè và tròn, tóc và râu đều cứng như thép, dựng ngược lên, hai cánh tay tráng kiện vung vẩy.

''Thật tuyệt vời."

Người đàn ông giang hai tay, thiện tiến lên, mở miệng chuyện, hai hàm răng thật lớn cũng c.ắ.n chặt : "Đã lâu ai đến gặp ."

Gã nhiệt tình đến mức , nhưng Lâm Dữu hề buông lỏng một tia cảnh giác.

... Đặc trưng , hành vi , chắc chắn là kẻ ăn thịt "Fernand".

"Fernand" là tên tự xưng của gã, một rõ lai lịch và một mong gần như là đói khát để ăn thịt . Cử chỉ của gã phong độ thiện, nhưng cũng thể nổi cơn điên nuốt bạn và cả da lẫn thịt bất cứ lúc nào. Lúc , gã bước tới, phía Lâm Dữu tiện tay đóng cánh cửa phía cô.

"Sao để rót cho cô một tách nhỉ?" Gã : "Để chúng thể xuống và tâm sự với ..."

Thu Vũ Miên Miên

"... Bình thường thì sẽ như .''

Lời của Fernand xoay chuyển.

" thật xin , hôm nay hứng thú tiếp khách..."

Không đợi câu kết thúc, Fernand mở cái miệng to lớn của gã .

Gã c.ắ.n về phía một cái!

sở thích đặc biệt với xương sọ, thỉnh thoảng gã cũng sẽ như , chấm dứt cuộc trò chuyện bằng cách nuốt đầu đối phương, và cũng ngoại lệ. Gã nghiến chặt răng, âm thanh của xương gãy vang lên hàm răng của gã. Máu tươi tràn cổ họng, nhưng Fernand gần như nhả ngay lập tức, đầu sang một bên nhổ "phì phì" hai .

''Mùi vị cũng chẳng ." Gã : "Thật khó ăn.''

Ngay khoảnh khắc khi tiếc nuối vì hương vị ngoài dự đoán đó, Fernand ngẩng đầu lên nhưng bất ngờ bắt gặp ánh mắt của mà gã tưởng c.ắ.n đứt đầu.

Lâm Dữu: "Hi."

Fernand: "...''

Fernand: "......''

Chờ ... Người vẫn còn đây...

... Vậy gã mới ăn cái gì đấy?!

Nghĩ thì, hình dạng vẻ đúng lắm.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc, thậm chí phần sợ hãi của đối phương, Lâm Dữu đầy hứng thú mở miệng: "Anh từng về chiêu tấn công bằng thế ?''

Fernand cúi đầu xuống cực kỳ chậm rãi.

Trải qua muôn vàn khổ sở còn đ.á.n.h giá là ''mùi vị chẳng '', SCP-682, Bò Sát Bất T.ử đang dùng ánh mắt như thể đang xác c.h.ế.t mà dán chặt gã.

Loading...