còn  kịp từ chối.
 
Cô   nhanh chóng gọi điện cho Hoắc Trầm.
 
Chẳng bao lâu , xe của Hoắc Trầm  dừng  cửa biệt thự nhà họ Hoắc.
 
 há miệng, định từ chối, nhưng   thấy tiếng lòng của  .
 
[Không  từ chối.]
 
Thôi  .
 
Hoắc Dao ở phía  điên cuồng vẫy tay chào tạm biệt.
 
[Tiến lên  ! Nắm bắt cơ hội!]
 
 bất lực lên xe, thắt dây an .
 
Hoắc Trầm liếc   một cái,   gì.
 
 tiếng lòng  đặc biệt rõ ràng.
 
[Hôm nay em  mặc chiếc váy do  tặng ?]
 
 ngẩn , cúi đầu  chiếc váy liền  màu nhạt   .
 
Chiếc váy  quả thật là món quà Hoắc Trầm gửi về  sinh nhật năm ngoái.
 
Chỉ là  vẫn   dịp mặc.
 
Anh   nhớ ư?
 
Chiếc xe lăn bánh êm ái, bên trong xe yên tĩnh đến mức  thể  thấy  thở của đối phương.
 
 lén liếc    một cái.
 
Phát hiện ngón tay thon dài của   đang khẽ gõ lên vô lăng.
 
Dường như  chút... căng thẳng?
 
[Nên  gì đây...]
 
[Em   thấy  vô vị ?]
 
 suýt bật  thành tiếng.
 
Thì   lạnh lùng như Hoắc Trầm cũng sẽ băn khoăn những vấn đề như thế  ?
 
Ngay lúc , ở ngã tư phía  đột nhiên  một chiếc xe tải mất lái lao .
 
"Cẩn thận!"  kinh hãi kêu lên.
 
Ánh mắt Hoắc Trầm sắc lạnh,   vội vàng bẻ lái, chiếc xe lập tức rẽ gấp.
 
"Rầm!"
 
Sau tiếng va chạm lớn, thế giới  cuồng.
 
Khi tỉnh ,     giường bệnh viện.
 
  đầu, thấy Hoắc Trầm đang  cạnh giường.
 
"Em   chứ?"
 
Anh  cau mày, đưa tay nhẹ nhàng chạm  trán .
 
"Đau ?"
 
 lắc đầu, nhưng   thấy tiếng lòng   lo lắng  tức giận.
 
[Chết tiệt, vẫn để em   thương .]
 
"Chiếc xe tải đó,  vấn đề."
 
Tim  đập thịch một cái, định mở lời thì.
 
Cửa phòng bệnh đột nhiên  đẩy .
 
Hoắc Dao xồng xộc xông , mắt đỏ hoe.
 
"Chị dâu  em sợ c.h.ế.t khiếp !"
 
"Sợ c.h.ế.t khiếp luôn, may mà  hai phản ứng nhanh."
 
[Trong nguyên tác, vụ tai nạn  còn khiến chị dâu  mất trí nhớ!]
 
[May mà tình tiết   đổi.]
 
 dở  dở , khẽ vỗ nhẹ tay cô .
 
"Chị  , đừng lo."
 
Hoắc Trầm  dậy, nhàn nhạt .
 
"Anh   thủ tục xuất viện."
 
Anh  xoay  định ,   như  ma xui quỷ khiến đưa tay , túm lấy vạt áo  .
 
Anh  khựng ,  đầu  .
 
 mím môi, khe khẽ .
 
"...Cảm ơn ."
 
Ánh mắt Hoắc Trầm  lay động, một lúc ,   khẽ "ừm" một tiếng.
 
 tiếng lòng    bộc lộ tất cả.
 
[Em  kéo  .]
 
[Không  buông tay.]
 
Hoắc Dao  một bên che miệng  trộm, tiếng lòng điên cuồng gào thét.
 
[Cái vẻ ngoài lạnh lùng nhưng bên trong  đầy tâm sự của  hai.]
 
[Cắn đường như  em xin nhận !]
 
Vành tai  nóng ran, lặng lẽ buông tay, nhưng   kìm  khóe môi cong lên.
 
Có lẽ, ở , cũng  tệ nhỉ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-thu-chan-chinh/chuong-4.html.]
 
Sau khi xuất viện,  tạm thời chuyển về nhà họ Hoắc để dưỡng bệnh.
 
Hoắc Dao ngày nào cũng  đổi đủ món để tẩm bổ cho .
 
Còn Hoắc Trầm thì luôn "tình cờ" xuất hiện  cửa phòng .
 
"Đây là nến thơm hỗ trợ giấc ngủ do công ty mới nghiên cứu."
 
Mặt    cảm xúc đưa tới một chiếc hộp tinh xảo.
 
Khi  đón lấy, đầu ngón tay vô tình chạm  mu bàn tay  .
 
Hoắc Trầm nhanh chóng rụt tay , xoay  bỏ .
 
   rõ tiếng tim   đập nhanh hơn.
 
[Tay em  mềm quá.]
 
 mở hộp, phát hiện mùi hương trầm là mùi hoa dành dành mà  yêu thích nhất.
 
Lạ thật,   từng  với ai về sở thích .
 
Buổi tối,  trằn trọc mãi  ngủ .
 
Đành quyết định đến thư phòng tìm một cuốn sách .
 
Đẩy cửa ,   thấy Hoắc Trầm đang   giá sách.
 
Trên tay   cầm một cuốn album ảnh,  thấy động tĩnh liền nhanh chóng khép .
 
"Xin ,   em   phiền  ?"
 
Hoắc Trầm thần sắc như thường, đặt album ảnh trở  giá sách.
 
"Không ."
 
  rõ ràng  thấy một góc ảnh của  lộ  từ cuốn album.
 
Đó là  trong buổi lễ  nghiệp cấp ba.
 
Hoắc Trầm ho nhẹ một tiếng, chỉ  giá sách.
 
"Em  tìm sách gì?"
 
Anh  giơ tay lên, chuẩn xác  sai một li lấy xuống cuốn sách   từ tầng cao nhất.
 
Khi đưa cho , bốn mắt chúng  chạm .
 
Đôi mắt    ánh trăng đặc biệt sâu thẳm.
 
"Chúc ngủ ngon, Ninh Ninh."
 
Anh  gọi thẳng tên cúng cơm của  ?
 
Kể từ khi  trưởng thành, đây là  đầu tiên.
 
 ôm cuốn sách chạy trối chết.
 
Sáng hôm  lúc ăn sáng, Hoắc Trầm hiếm hoi xuất hiện ở phòng ăn.
 
Hoắc Dao cắn miếng bánh mì nướng, đột nhiên đề nghị.
 
"Cuối tuần nhà họ Lâm sẽ tổ chức  tiệc từ thiện, chúng  cùng  nhé!"
 
"Nhà họ Lâm?"
 
Hoắc Dao gật đầu, tiếng lòng đồng thời vang lên.
 
[Trong nguyên tác, tên công tử bột nhà họ Lâm đó chính là   phát động tấn công mãnh liệt chị dâu tại buổi  tiệc.]
 
[Mình   cùng để đề phòng  !]
 
Hoắc Trầm đặt máy tính bảng xuống, ngữ khí  cho phép nghi ngờ.
 
"Anh sẽ  cùng các em."
 
Tối hôm  tiệc,  mặc một chiếc váy dài màu xanh lục sẫm.
 
Khi xuống lầu, ánh mắt Hoắc Trầm dừng     vài giây.
 
[Em  thật .]
 
[Muốn giấu em  .]
 
Tại  tiệc, Hoắc Trầm luôn kè kè bên cạnh   rời nửa bước.
 
Mỗi khi  ai đó  đến bắt chuyện...
 
Anh   lạnh lùng quét mắt qua.
 
"Hoắc Tổng thật sự  quan tâm em gái đó."
 
Có  trêu chọc .
 
Hoắc Trầm mím môi  .
 
    thấy tiếng lòng  .
 
[Mới   chỉ là em gái.]
 
Nhạc   chuyển sang điệu Waltz nhẹ nhàng.
 
Hoắc Trầm nắm lấy tay .
 
"Nhảy một điệu chứ?"
 
 ngây  .
 
Tay   ấm áp và rắn chắc, khẽ đặt lên eo .
 
"Đi theo ."
 
Chúng  xoay theo điệu nhạc.
 
Mọi thứ xung quanh dường như đều biến mất.
 
Khúc nhạc kết thúc, Hoắc Trầm vẫn  buông tay.
 
"Ninh Ninh, ..."