Ánh mắt Lục Dạ An dừng    cô, khẽ nhíu mày  thể nhận : "Lần hành động  quá nguy hiểm,   thể đảm bảo an  cho cô."
 
 
"Lâm Thính vẫn còn trong tay bọn chúng." Giang Tùy tiến thêm nửa bước, đôi mắt thường ngày luôn mang theo vài phần nụ  lười nhác, giờ phút   tràn đầy sự kiên quyết  thể lay chuyển: "  thể  đây chờ đợi."
 
 
Lục Dạ An im lặng  cô vài giây, cuối cùng vẫn đồng ý, trầm giọng : "Được."
 
 
Lệnh  ban , hành động nhanh chóng triển khai.
 
 
Cả hai  đồ tác chiến, mặc thêm áo chống đạn,   lượt trang  vũ khí và băng đạn dự phòng.
 
 
--- Chương 431 ---
 
 
Sau đó, họ áp giải Nelson  bịt đầu, lên một chiếc xe chống đạn   cải tạo, cùng với ba thành viên khác  trang  vũ khí đầy đủ, nhanh chóng đến hướng sông Empa.
 
 
Chiếc xe chạy đều  đường, trong khoang xe yên tĩnh, chỉ  tiếng thở ngày càng nặng nề của Nelson vì sợ hãi.
 
 
"Các   đưa   ?" Giọng   lớp khăn trùm đầu run rẩy vì hoảng sợ, Nelson bồn chồn vặn vẹo    ghế.
 
 
Giang Tùy dựa  lưng ghế, thong thả lau khẩu s.ú.n.g trong tay,   liền nhướng mắt   một cái: "Đưa ngươi  gặp Zero chứ ai."
 
 
Giọng cô mang theo một chút trêu chọc: "Vừa nãy lừa ngươi thôi, Zero thật sự  bắt cóc  của chúng , giờ chúng  sẽ dùng ngươi để trao đổi. Mạng nhỏ của ngươi  giữ  , thì còn tùy xem   quan tâm ngươi đến mức nào."
 
 
Nelson: ???
 
 
Cái quái gì mà  chính trực,  kiếp lừa đảo thật đấy!
 
 
May mà     bí mật!
 
 
Nelson lập tức thở phào nhẹ nhõm.
 
 
Lục Dạ An lấy tai  liên lạc siêu nhỏ từ túi đựng trang  , giơ tay ném cho Giang Tùy: "Để đảm bảo an  cho con tin, chúng   mai phục gần bờ sông.  bên bờ sông Empa tầm   thoáng,   vật cản nào, tổ kỹ thuật sẽ dùng ống nhòm quan sát tình hình từ điểm cao cách đó hai kilomet,  bất kỳ diễn biến nào sẽ thông báo cho chúng  ngay lập tức."
 
 
Giang Tùy gật đầu, thành thạo nhận lấy tai  nhét  tai, đầu ngón tay khẽ ấn lên đó.
 
 
Sau khi xác nhận thiết   khởi động, cô cài chặt mũ bảo hiểm tác chiến, kéo mặt nạ che kín mặt xuống.
 
 
Chiếc xe chạy  đường quốc lộ  gần nửa giờ, trời dần tối sầm.
 
 
Khi rẽ  con đường ven sông Empa, bên ngoài cửa sổ   thể  thấy mặt sông rộng lớn lấp lánh ánh xám trong ánh chiều tà.
 
 
Lục Dạ An giơ cổ tay  đồng hồ, "Đã gần đến giờ ,   chắc sẽ gọi đến."
 
 
Lời  dứt, tiếng chuông điện thoại quen thuộc nhưng phiền toái lập tức vang lên.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/chuong-367.html.]
 
Lục Dạ An lấy điện thoại , trao đổi ánh mắt với Giang Tùy bên cạnh,  gạt nút .
 
 
Zero ở đầu dây bên    lời thừa thãi,  thẳng  vấn đề: "Đội trưởng Lục bây giờ  đến  ?"
 
 
"Đã ở gần ." Giọng Lục Dạ An  biểu lộ cảm xúc nào, "Còn ?"
 
 
"Rẽ từ đường nhỏ , đợi ở bãi sậy  cầu lớn sông Empa." Zero khẽ  một tiếng, " sẽ đến ngay."
 
 
Lục Dạ An đưa mắt  hiệu cho tài xế,  lái xe lập tức hiểu ý, nhẹ nhàng xoay vô lăng, chiếc xe lăn qua con đường đất gồ ghề, hướng về phía bóng cây cầu khổng lồ bên bờ sông.
 
 
Chiếc xe chống đạn chạy  con đường đất xóc nảy, bụi tung mù mịt, Lục Dạ An  những đám cỏ hoang đang lùi nhanh bên ngoài cửa sổ, giọng trầm thấp: "Người của  thế nào ?    giọng họ, xác nhận họ vẫn còn sống."
 
 
"Khi  đến  tự khắc sẽ thấy, vội vàng  gì?"
 
 
Chiếc xe từ từ dừng , Lục Dạ An quét mắt  bãi sậy đang lay động trong gió, giọng  lạnh : "Không xác nhận  an  của con tin,   thể giao Nelson cho ."
 
 
Anh  dừng  một chút, giọng  lạnh : "Hay là...   thể mang  sống đến?"
 
 
"Yên tâm , hai   vẫn khỏe chán." Giọng Zero lộ rõ vẻ thiếu kiên nhẫn, "Anh cứ đưa Nelson xuống  ."
 
 
"Trước khi  thấy  của ,   thể đưa Nelson xuống xe." Giọng Lục Dạ An  hề  ý nhượng bộ.
 
 
Đầu dây bên  chìm  im lặng ngắn ngủi, chỉ  tiếng điện rè rè yếu ớt.
 
 
Vài giây , Zero mới như thể thỏa hiệp, kéo dài giọng điệu: "Được  ... con tin sẽ đến ngay thôi."
 
 
Điện thoại  ngắt.
 
 
Mấy  trong xe nín thở chờ đợi,  khí căng thẳng như thực thể.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Một phút , giọng của tổ trưởng tổ kỹ thuật đồng thời vang lên trong tai  của tất cả  : "Chú ý, hướng bờ Tây  ba chiếc ca nô đang tiến về vị trí của các , những   đó đều đeo mặt nạ và mang vũ khí, sơ bộ phán đoán là  của Ám Uyên, ngoài  còn  hai   bịt đầu, chắc hẳn là con tin."
 
 
--- Chương 432 ---
 
 
Nhận  tin nhắn từ tổ kỹ thuật, ánh mắt sắc bén của Lục Dạ An quét qua   trong xe, giọng  như kim loại   luyện trong băng, ngắn gọn mà mạnh mẽ: "Nạp đạn  súng, xuống xe cảnh giác."
 
 
"Rõ!"
 
 
Sau mấy tiếng đáp lời trầm đục, cánh cửa xe  lặng lẽ đẩy .
 
 
Giang Tùy và ba thành viên khác  lượt  khỏi xe, lấy chiếc xe chống đạn  vật che chắn, tạo thành đội hình cảnh giới hình quạt.
 
 
Cảm giác lạnh lẽo của  s.ú.n.g kim loại truyền đến từ lòng bàn tay, ánh mắt tất cả   đều dán chặt  ba chiếc ca nô đang xé nước tiến đến trong ánh chiều tà.