Diệp Thù Yến đang trừng mắt, chỉ thấy thanh niên phía tay tái nhanh chóng xuống xe, giao chìa khóa cho Diệp Thù Yến: "Chào , lái xe đến nơi, xin phép .”
Nói xong lấy từ phía xe một chiếc xe đạp gấp rời luôn. Diệp Thù Yến: . . .
Anh cúi đầu Đường Noãn, Đường Noãn đắc ý : "Ba tặng xe cho .”
Diệp Thù Yến: . . .
Diệp Thù Yến hít sâu một , vị trí tay lái, lái xe chỗ đỗ xe.
Chợt thấy phụ nữ bên cạnh vui vẻ vỗ tay : "Oa, Thù Yến tuyệt quá!”
Diệp Thù Yến đôi mắt lấp lánh của cô, cơn giận trong bụng đột nhiên tan biến.
Phiền chán vuốt ve trán, hình như sự việc thêm phiền phức ...
Diệp Thù Yến hít sâu một , xuống xe chuẩn trở về, cảm thấy cần bình tĩnh một lúc.
mà nào đó hề cho thời gian bình tĩnh, khi Đường Noãn theo xuống xe, nghĩ nghĩ cái gì đó, vòng phía xe mở cốp, lấy một đống quà : “Anh Thù Yến, lấy giúp .”
Diệp Thù Yến chỉ thể nhận mệnh bê lên giúp cô. Thang máy đến tầng mười, Diệp Thù Yến để một túi lớn đựng quà xuống, định lên lầu. Đường Noãn đầu đầy vẻ nghi ngờ : “Không một chút ?”
Diệp Thù Yến thản nhiên : “ còn công việc , em nghỉ ngơi .”
Đường Noãn gật gật đầu, vẻ mặt khéo hiểu lòng : “Ừm, công việc quan trọng hơn, cứ .”
[Lừa ! Bận rộn việc thì đến sáu giờ về nhà ?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-244.html.]
Diệp Thù Yến: . . .
Anh xoa xoa trán, xem , một trong những khuyết điểm trí mạng khi dính chuyện tình cảm chính là: Chỉ thông minh thật sự sẽ giảm xuống. [Rốt cuộc gần đây ? Rõ ràng đang trốn , chọc tới chỗ nào ?]
[Hừ, để ý tới , cũng thèm để ý đến , về cũng bao giờ để ý tới nữa! Có bản lĩnh thì từ hôn !]
DTV
Diệp Thù Yến thấy Đường Noãn mỉm , trong lòng cô đang tức giận như , buộc bản lùi về phía thang máy, mặc kệ thế nào, bình tĩnh ...
[Oa, đây là quà chị cả tặng, a, nước hoa , mùi thơm quá...]
[Đây là quà hai tặng, quả nhiên là , cũng ...]
[Oa, Đường Bôn đấy!]
[Đây là của Quý Vân và Lý Thu Thu...]
[Tên đàn ông cặn bã Diệp Thù Yến, của !]
Diệp Thù Yến chăm chú hộp trang sức mặt, khỏi giơ tay che che mắt, rõ ràng cầm theo, nhân lúc gặp ở trong thang máy, cứ thản nhiên mà đưa cho cô, quà tặng và tâm ý tặng , về nên tiếp xúc nhiều nữa. Kết quả đến khi thật sự gặp cảnh nhất, quên mất. Từ khi nào mà phạm loại sai lầm cấp thấp như ?
Thôi , Diệp Thù Yến bỏ tay xuống, hôm nào đưa cũng , hôm nay tặng , cần thời gian bình tĩnh . [Chẳng lẽ là ghét bỏ ba ? Nói cái gì mà bận việc , rõ ràng hề bận rộn chút nào, chừng là ghét bỏ nhà khó coi, hừ! Anh ghét bọn họ, còn ghét đấy! Chờ , sẽ từ hôn với !]
[Sao trợ lý Văn cũng nhắc nhở ? Uổng công còn đăng lên vòng bạn bè, năng lực việc của trợ lý Văn đáng phê bình!]
...
Diệp Thù Yến nhắm chặt mắt, cảm thấy cô nhóc đang đối nghịch với , đầu óc hôm nay hoạt động quá phong phú, mở văn kiện cố gắng chặn tin tức trong đầu, hôm nay chồng chất ít việc, việc thể khiến cho bình tĩnh ... [Không , nhớ đến , Diệp Thù Yến , dù cũng gả cho , cái đầu , lời, nghĩ đến nữa.]