“Lúc đầu ba thu hút, chờ đến khi sinh , thấy ba chỉ việc, thể thỏa mãn ước mơ công chúa của bà lúc nơi nên cảm thấy thất tình, ồn ào đòi ly hôn. Mà ba ...”
Nói đến đây, Diệp Thù Yến trào phúng nhếch miệng: “Thật ba thể thỏa mãn yêu cầu của , chỉ là trong lòng ba vẫn còn một khác.”
Đường Noãn ngạc nhiên, cô cho rằng Diệp Chính Hồng và Tôn Uyển Thu quen khi Diệp Chính Hồng với Đặng Quỳnh ly hôn...
“Mẹ ầm ĩ đòi ly hôn, ba cũng thuận nước đẩy thuyền, dù cũng , mục đích kết hôn thành.”
Diệp Thù Yến hề cảm xúc, giống như đang kể chuyện của khác: “Vì thế hai ầm ĩ, cuối cùng ông ngoại và ông nội thấy bọn họ thật sự chịu nổi nữa, hai nhà thảo luận cho phép ly hôn nhưng ký thỏa thuận, chỉ mới thể trở thành thừa kế của nhà họ Diệp.”
“Đương nhiên là vì bảo đảm an cho , ông ngoại và ông nội đưa thỏa thuận phức tạp. Tóm là nếu ngoài ý c.h.ế.t , một nửa tài sản nhà họ Diệp sẽ biến mất.”
“Mẹ rời , ba kết hôn với mối tình đầu của y như mong . Hai năm , khi Diệp Thù Thần sinh , sống…” Dường như đang tìm từ ngữ hình dung phù hợp, cuối cùng : “Rất thoải mái.”
“ một nhà ba đó thoải mái lắm, ông ba thấy đứa con trai nhỏ đáng yêu, đau lòng thằng bé vì rõ ràng sinh trong nhà họ Diệp nhưng vì tờ giấy mà mất hết tất cả, ông luôn cảm thấy mắc nợ thằng bé.”
“Cho nên khi học cấp ba, xảy chuyện nhà họ Đặng hãm hại. Việc đầu tiên ông là giúp đỡ chạy chọt mà là cùng Tôn Uyển Thu thuyết phục bà nội, liên hợp cổ đông hủy bỏ quyền thừa kế của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-248.html.]
“Khoảng thời đó, bởi vì tức giận mà sức khỏe ông nội , còn lo lắng cho nhà họ Đặng nên thể lo lắng cho . Có lẽ ông bao giờ nghĩ tới việc Diệp Chính Hồng xuống tay với .”
Nói đến đây, Diệp Thù Yến dừng , tự giễu: “Thật cũng ngờ, chỉ cho rằng ông thích Diệp Thù Thần hơn, ngờ ông oán giận đến thế. Có thể vì con trai út mà tiếc diệt trừ .”
Đường Noãn ngờ Diệp Thù Yến trải qua những chuyện .
DTV
Cuối cùng Diệp Thù Yến cũng ngẩng đầu lên cô: “Khi một vẫn ở trong thung lũng, lẽ sẽ ai chú ý. Thế nhưng khi một ngã từ cao xuống, sẽ luôn giời bọ trèo lên đầu đó để chứng minh giỏi hơn đó.”
Khóe miệng khẽ giật: “Lúc đó là đầu tiên học cách đánh .”
Đường Noãn im lặng, Diệp Thù Yến là thừa kế Diệp Thị, bản cũng ưu tú, sợ là từng thấy mấy lời nặng nề, mà rơi kết cục mấy kẻ hèn hạ bắt nạt đến nỗi đánh . Đối với mà , chắc hẳn là khó chịu.”
Mà Giang Miểu…”
Nói đến đây, Diệp Thù Yến rũ mắt: “Có lẽ là sự tồn tại để chứng minh cho thời gian vô năng.”
“Ba rầm rộ thuyết phục các cổ đông, rằng là một thừa kế mang trong dòng m.á.u ‘tội phạm’ của nhà họ Đặng, sẽ gây rủi ro cho công ty. Tin tức lan truyền trong giới, tất cả đều cho rằng sẽ vứt bỏ, còn vài giời bọ mà từng thấy đến khiêu khích .”
“Trong đó con trai của mấy nhà mới nổi, gia đình bọn họ giàu bằng phương thức sạch sẽ. Thằng nhóc đó cũng coi trời bằng vung, háo sắc và độc ác. Lúc học cấp hai vài cô gái thằng đó hãm hại nhưng gì. khi lên cấp ba, bởi vì nữ sinh trong trường đều quyền thế, thằng đó dám trêu chọc, cho nên lúc đầu cũng khiêm tốn.”