“Có chuyện gì?”
Diệp Thù Yến bỗng lên, giọng điệu lạnh như băng nháy mắt đạp tan suy nghĩ mơ màng đại nghịch bất đạo trong đầu Đường Noãn.
Chu Ba ở một bên kinh ngạc đồng hồ, sáng nào Diệp tổng cũng kiên trì rèn luyện ba mươi phút, cho dù trợ lý văn phòng việc gấp gì cần báo cáo, thì cũng rèn luyện .
hiện còn mười phút...
Liên tưởng đến scandal hai ngày nay về Giang Miểu và thái độ Diệp tổng bảo cô Đường trông, hiển nhiên là Diệp tổng đang tỏ rõ lập trường với cô Đường.
Vì thế tự hỏi bao lâu, mau chân về phía bàn ăn.
DTV
Đường Noãn lấy tinh thần, cũng quanh co lòng vòng: “Anh Thù Yến, chuẩn xuất viện, ngay ?”
Diệp Thù Yến gật gật đầu: “Em cùng xuất viện ?”
Đường Noãn gật đầu: “ còn nhờ sắp xếp theo về nhà, mang ít đồ về Vân Đỉnh.”
Về nhà, còn cố ý hỏi xin ở chỗ , hiển nhiên là mượn thế của kinh sợ nhà họ Đường để cái gì đó.
Diệp Thù Yến thẳng: “Trợ lý Văn?”
“Không cần, cần.”
Đường Noãn vội vàng xua tay, Diệp Thù Yến coi trọng trợ lý Văn, lúc công tác thì thôi, hôm nay trở , sợ rằng lượng công việc nhiều lắm: “Anh Chu là .”
Diệp Thù Yến gì, trực tiếp phân phó Chu Ba: “Lát nữa theo Đường Noãn về nhà một chuyến.”
Chu Ba tủm tỉm đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-45.html.]
Trong lòng Đường Noãn khỏi tiếc nuối nữa, hỏi nhiều, can thiệp ủng hộ điều kiện, quả thực cô thích loại thái độ của Diệp Thù Yến, đáng tiếc...
“Diệp tổng, cô Đường, ăn cơm sáng thôi.”
Chu Ba cắt đứt suy nghĩ của Đường Noãn.
Diệp Thù Yến mới một nửa khỏi liếc mắt Chu Ba một cái, thấy bày hết bữa sáng lên bàn.
“ cũng phần?”
Đường Noãn bất ngờ, đó chợt thấy hai cái hộp giữ ấm bàn ăn.
Chu Ba : “Đương nhiên, Diệp tổng phân phó, mang theo cháo hải sản và bánh bao hấp mà cô thích.”
Anh dứt lời, bụng Đường Noãn kêu lên một tiếng, ngày hôm qua cô một chỗ nguyên ngày, buổi tối chỉ ăn chút cháo trắng mà Lý Thu Thu mang tới.
Về phần Đường Thắng An và Lâm Nguyệt Nga, từ khi rời khỏi phòng bệnh của Diệp Thù Yến, bọn họ ghé sang đây, thấy cô việc gì thì về luôn.
Lúc Tiểu Chu cháo hải sản và bánh bao hấp, trong miệng Đường Noãn tự động tiết nước miếng, nhưng cô Diệp Thù Yến một cái, dù ở trong phòng bệnh vip, nhưng bàn ăn cũng dài tới hai mét, cho dù mỗi một đầu cũng vẫn ở trong phạm vi ba mét.
Thả lỏng tâm trạng để ăn cơm? Hơi khó nha.
Diệp Thù Yến cũng chút bất đắc dĩ, lúc ăn cơm cũng líu ríu bên tai.
Vốn là định bảo Chu Ba mang cơm sang cho cô, ai ngờ đối phương hiểu lầm thái độ của , thuật tâm đột nhiên xuất hiện thật sự quá phiền phức.
[Nếu ăn ở bàn nhỉ? Chỗ chắc cũng quá 3 mét , bằng bắt đối diện với một đàn ông trai hơn cơm ăn thế mà còn bắt cấm dục, thế thì quá đáng lắm , cơm cũng ăn ngon…]
[Vừa để ý, giờ mới thấy cơ n.g.ự.c cũng , còn cả cái …]