Tú hôn  thật lâu  di chuyển xuống vùng cổ , hôn đến độ   thể cảm nhận nếu  thể nuốt cả   bụng chắt Tú cũng nuốt luôn .
Được một lúc dường như  thỏa mãn. Tú liền vật luôn  xuống giường,  cứ nghĩ thế nào tiếp theo cũng sẽ xảy  chuyện gì đó nên đành nhắm mắt  để mặc Tú  gì thì  nhưng ko ngờ chú  cũng  xuống theo  luôn ,nâng đầu   lên tay chú 
 ko nghĩ là Tú dừng  đột nǵột lên liền mở mắt  hoài nghi cau mày  Tú.
Tú  sang  khẽ   lên tiếng chọc quê 
--Chờ gì ?
Biết  nắm thóp  chỉ đành   trừ mà trả lời
--Có ,  .... thôi  về phòng nha, cu Bo dậy mà ko thấy  śẽ  đó!
Nói dứt lời  liền  nhỏm dậy định  nhưng Tú  nhanh tay kéo   xuống. Bị bất ngờ nên  ngã úp lên  Tú luôn bàn tay cũng tự nhiên mà ấn trúng cái vật đang trỗi dậy mạnh mẽ cộm lên trong chiếc quần mà cương cứng.
Vừa ngại  ngượng  rút vội tay , xoay   luôn xuống cả cơ thể phút chốc cứng đơ vì  hổ, cũng  lúc đó Tú  để tay lên cho  gối đầu thế là  liền giả vờ kiếm chuyện để hỏi cho đỡ ngại
--Mấy hôm nay chú   ,   mà ko ?
--Nói  chị  sợ ko? 
–Không? chú  
--Đi giao hàng cấm
Nghe thế  giật  liền xoay qua  Tú, xem coi chú  đang  thật  giỡn nhưng khi thấy mặt Tú trả lời nghiêm túc thì  nghĩ  lẽ chẳng   đùa.
Bây giờ  mới   công việc mà bấy lâu nay Tú đang .  thầm thở dài tuy ko sợ nhưng nỗi lo lắng  trỗi lên đúng là cái nghề của Tú  tiền nhiều thật nhưng lỡ xảy  sơ xuất là  tù như chơi,  chính vì ko  Tú xảy  chuyện nên đành lên tiếng. Dù chẳng  Tú  vì  mà từ bỏ ko nửa
--Chú dừng công việc đó  .  thấy nguy hiểm lắm coi như chú vì Bo   ko?
--Nếu  xảy  chuyện em  đau lòng ko?
--Có!!!
Tú   ánh mắt đầy cảm xúc yết hầu nhấp nhô lên xuống hỏi tiếp
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghich-canh-hon-nhan/chuong-101.html.]
--Vì Sao Lại Đau Lòng?
   lấy hết can đảm mà vòng tay ôm  Tú  nhỏ nhẹ trả lời
--Vì  lỡ thương chú , vì chú là ba của con  nên  ko  chú mạo hiểm nữa.
Tú   trả lời xong gương mặt trong giây lát  lẽ kích động nên chỉ im lặng mạnh mẽ ôm chặt lấy cơ thể   lòng.
……...
Buổi tối hôm  chúng  chỉ  ôm   trò chuyện đến gần sáng.
Tú cũng  kể cho   là do  vụ chuyển hàng qua biên giới gấp nên Tú  mấy ngày ko kịp  với   với  sợ  lo lắng nên đành im lặng mà  luôn 
*****
Cả đêm đó hai chúng  thức  chuyện nên gần sáng là  ngủ luôn trong vòng tay của Tú 
Cho đến đầu giờ trưa,   loáng thoáng  nhà  tiếng nhiều   chuyện rôm rả nên liền mở mắt.
   tolet vệ sinh cá nhân xong định  xuống nhà xem là ai nhưng  bước chân  phía cầu thang   tiếng 
--Anh chắc  ?
Là tiếng của một thằng con trai xăm trổ đầy  đang hỏi Tú.
Nghe  nên      luôn để  thử xem là bọn họ đang  đến chuyện gì ?
--Tao   rõ hôm qua , giao xong chuyến hàng đó là tao nghỉ luôn,  chuyện tao sẽ giải quyết  với  hai tụi bây đừng phí lời nữa.
Tú trả lời nhưng đôi mắt chỉ chăm  cu bo, hai tay Tú ôm con  trong lòng .
Rồi một thằng khác  kế bên, cũng xăm trổ  nọ. Nghe câu trả lời của Tú nó vội lên tiếng
--Tụi em lo cho  nên mới tới đây khuyên  thôi,  em  gắn bó củng  nhiều năm đại ca  thứ nhất  cũng là   thứ hai , giờ  nghỉ ngang hỏi  tụi em sống nữa,  kể đại ca cũng ko dễ để   ,  sẽ ch.ết đó  Tú.
-- đó, tụi em khuyên  nên nghỉ   đường nào  cũng c.h.ế.t  vì  vẫn là  của bọn em  hơn ?