Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cái cảm giác  bất ngờ  đó là đau tê tái truyền đến,  gượng  dậy với đôi đầu gối bầm tím,cánh tay vì  va  chân ghế mà trầy một đường rỉ máu. Còn nó, trông thấy    chắc hả hê lắm  đối diện với  nó chống nạnh nhếch môi 
-Đau ko? nhưng chắc mày ko đau bằng nỗi đau của tao ngày xưa …Con ngọc  còn sống ngày nào sẽ ko để mày sống yên ngày đó  Lam .
-Tại ? tao  gì mày mà mày hết   đến  khác hại tao chứ?
-Tại vì  Tú yêu là mày chứ ko  tao. Bao nhiêu đó thôi đủ để tao g.i.ế.c mày  đó Lam..Mày   chỉ vì mày mà Tú tuyệt tình với tao?còn cho giang hồ bắt tao hằng đêm    gái ko hả. Nó bắt tao sống những ngày còn thua con ch.ó nữa mày hiểu ko? cũng may ông trời còn thương để tao tìm    ruột của tao và cũng may mày cũng đang ở đây, ha..ha…đúng là ông trời giúp tao , tao thề tao ko cho  con mày sống thê thảm tao ko  con , nhất là cái thằng con hoang của mày đó.
Nó   như thế nào  cũng nhịn , nhưng nó động đến con trai  thì  nhất định  bỏ qua cho nó  nữa. Không thể để nó  tiếp   phắt dậy mà nhào vô túm cổ áo nó , hai tay  dùng hết sức lực  đó tát mấy phát  mặt nó chan chát. Nó đối xử với     cũng  thể nhịn,nhưng đụng đến cu Bo thì coi như nó tới  . Tay  đánh nó liên tiếp ko để cho nó  cơ hội phản kháng đồng thời  cũng  thẳng mặt nó mà gào lên cảnh cáo
-Mày  gì   tao  xem ai là con hoang hả? tao  cho mày  nha Ngọc, mày đối xử với tao như thế nào tao cũng ko chấp mày nhưng nếu mày  ý hại con tao dù một suy nghĩ xẹt qua thôi thì tao ko để yên cho mày . Con Lam  ko  hiền mày hiểu ?
-Mày…Á
-Câm miệng!
 đánh nó đến khi hả  xong mới buông nó  cũng là lúc gương mặt trắng trẻo của nó sưng đỏ lên, mà giờ nó thấy  điên nên sợ   đó chỉ lo ôm mặt   căm phẫn chứ chẳng dám lên mặt chửi như lúc nãy nữa. 
 đánh  tay xong   thẳng một mạch  ngoài tìm  và Bo luôn để thôi trong   bản mặt nó   ngứa mắt mà đánh nó nữa mắc công   chuyện.
  dọc con đường, hai mắt  qua  liên tục nhưng bóng  và bo    thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghich-canh-hon-nhan/chuong-84.html.]
  chột  nên nhanh chóng  tiếp  ngó xung quanh  đó cất tiếng gọi  chồng, gọi điện thoại  cũng ko bắt máy, linh cảm  chuyện chẳng lành vì khu nhà chồng  ở  là khu nhà chung cư nên nhà nào nhà nấy sống ít ai qua  với ai. Vã  nếu bước  cổng nhà là đường lớn , mà  thì ít khi nào   mà ko báo cả.
Hôm nay  bế thêm cu Bo, xe thì ở nhà  sợ  và con   bắt cóc  gặp chuyện gì chẳng lành, nghĩ   thêm run rẩy liền bấm máy gọi cho Dũng thì bất ngờ đúng lúc  điện thoại  hiện  trong điện thoại của  báo  cuộc gọi đến của  .  bắt máy,  kịp để   gì liền tranh  
-Anh Dũng  và cuBo... 
 gấp gáp  với  nhưng  hết câu, bên  giọng  cũng gấp gáp chen ngang lời của 
-Lam em   gì về chuyện của vợ chồng  cho    ?
-Đâu ,   hỏi như ?
-Vậy thì rắc rối đến nơi . Mẹ ẵm cuBo  bệnh viện yêu cầu xét nghiệm ADN của Bo và  . Mẹ mới gọi   đây. Anh cứ nghĩ em   gì  đấy chứ. Bây giờ    đây?Mẹ mà  Bo ko  cháu ruột của bà chắt  ko sống nổi mất.  và Dũng  chuyện qua  cho cả hai nắm rõ tình hình xong  tức tốc tắt máy  bắt taxi  viện xem tình hình thế nào.
Trong lòng  lúc  thật sự mà   thấp thỏm, và cực kỳ hồi hộp vì chắc chắn  hôm nay  con  sẽ  đá  khỏi nhà .
Trên đường   suy nghĩ mãi cho đến khi xe taxi dừng   mới   đến nơi. Trả tiền xe xong  bước xuống định   bệnh viện thì ko ngờ  chồng   từ trong viện ẵm Bo bước  ngoài.
  chút bất an trong lòng nhưng vẫn bước đến gần  cất giọng nhỏ nhất  thể mà hỏi dù trong tim đang sợ  chồng đến mức tim đập  mạnh  nhảy vọt  ngoài luôn 
-Mẹ     bế Bo lên đây  ?