Mỗi câu  , sắc mặt của Chu Duật  trắng thêm một phần.
 
   sang Lý Nồng Nồng, chỉ  cô  với vẻ mặt  cảm xúc, :
"Khi đó bố  trắng tay, còn nhà  khá giả, xe cộ, nhà cửa đều là bố   mua cho . Nếu bố  đối xử  với , những thứ  tự nhiên sẽ  phần của  , nhưng năm  năm tuổi,    lăn giường với  giúp việc nhà,  kế hiện tại của !”
 
Chu Duật lộ  vẻ mặt kinh ngạc: "Bà  bao giờ  với  những điều ."
 
“Làm    thể  với con chuyện , con còn quá nhỏ."  tiếp lời: "Con luôn trách móc  quan tâm con  đủ, nhưng lúc đó   ly hôn,   một  nuôi con. Nếu    ngày đêm  việc vất vả, con   cuộc sống sung túc như bây giờ ?"
 
Nhìn thấy vẻ mặt buồn bã và cố gắng gượng  của , Tôn Tư Duệ đau lòng nắm lấy tay  và lên tiếng : "Chu Duật,  thực sự hiểu lầm dì Lâm . Dì  thường xuyên  việc đến kiệt sức ở công ty, những năm qua dì   hy sinh  nhiều cho , tất cả  chuyện  đều  thấy."
 
Chu Duật im lặng.
 
Lý Nồng Nồng thấy thế  vội vàng : "Con đừng  bà  , bà  đang lừa con..."
 
Chu Duật  sang  cô : "Lúc ,   là do bà quyến rũ cha của  ?"
 
Giọng  của Lý Nồng Nồng đột ngột dừng . Mặt cô  đỏ bừng, lắp bắp    câu  chỉnh nào. Nửa phút , cô  vô lực thanh minh: "Cha con và  là thật lòng yêu ."
 
Chu Duật lắc đầu, như thể  thể chấp nhận sự thật đột ngột . Nó lẩm bẩm lùi : "Không đúng,  đúng, rõ ràng là    với con, mua đồ ăn vặt và đồ chơi cho con, còn đưa con và bố  chơi, đây là những gì  con  thể cho con..."
 
Tôn Tư Duệ  đành lòng, lên tiếng : "Cô    chẳng qua là vì tài sản của dì Lâm thôi."
 
Chu Duệ liếc  chúng  một lượt, đột nhiên   chạy  khỏi công ty, biến mất khỏi tầm mắt chúng ..
 
"Chu Duật!"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghich-tu/chuong-9.html.]
Lý Mộng Mộng dậm chân, trừng mắt  ,  đó đuổi theo Chu Duật rời .
Chỉ còn  Lý Nông Nông mặt lúc xanh lúc trắng.
 
  Tư Duệ dìu đỡ, mặt  biểu cảm  với cô :"Chuyện hôm nay đối với   là quấy rối ,  sẽ báo cảnh sát."
 
Nói xong   cô  nữa, rời khỏi công ty.
 
Vừa bước  khỏi tòa nhà công ty,    thấy Lục Lăng  ở cửa. Anh    với vẻ mặt phức tạp, bước về phía chúng : "Cô  chứ?"
 
 lắc đầu: "Không , kết quả giám định   ?"
 
"Ừ."
 
Lục Lăng đưa kết quả giám định cho chúng ,  và Tư Duệ  , cùng  thở phào nhẹ nhõm. Cô  quả nhiên là con gái của Lục Lăng.
 
Tư Duệ xúc động đến mức nước mắt lăn dài, ôm lấy  liên tục cảm ơn,   nhiều lời  nỡ rời xa .
 
 thở dài, lòng cũng vô cùng buồn bã : "Lúc đầu dì nghĩ dù con   con gái ruột của dì,   lấy chồng cũng  thể ở bên cạnh dì, nhưng thằng bé con trời đánh  của dì    điều."
 
Lục Lăng vội vàng : "Dù   đón Tư Duệ về,   con bé vẫn  thể ở bên cạnh cô và phụng dưỡng cô."
\
 trợn mắt: "Thôi ,   đến mức cần  phụng dưỡng, hơn nữa hai cha con các  mười mấy năm  gặp,     thể đoạt tình yêu của  khác."
 
Lục Lăng  , mím môi nở một nụ  vui vẻ với .
 
Người đàn ông lúc nào cũng cau   khi  lên, cũng khá  trai.
 
Sau đó,   còn gặp  Chu Duật. Nó như bỗng dưng biến mất  dấu vết. Lần tiếp theo   tin về nó là từ trợ lý, cô   rằng nhóm  của nó  thực sự ôm tiền bỏ trốn.