Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

NGÔ THANH SƯƠNG - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-06-06 15:46:52
Lượt xem: 1,760

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4

Vốn dĩ ta cũng không định cùng Trương Sùng làm phu thê chân chính, thế là bình tĩnh tẩy trang, tháo trang sức, căn dặn mọi người nghỉ ngơi.

Nhưng nhìn sự việc này, xem ra quan hệ giữa Trương Sùng và Thái tử hẳn là không thân thiết lắm.

Nếu đổi lại là ta, nhất định sẽ tận lực dỗ dành nịnh bợ, trước tiên ổn định người này, như vậy về sau mới có thể xem ta là quân cờ để đối phó Bình Tây Vương phủ.

Tuyệt đối sẽ không vội vã phủi sạch quan hệ như bọn họ, chỉ mong lấy lòng Thái tử mà tỏ lòng trung thành.

Chỉ có thể nói, nhãn giới và tâm cơ của Trương Sùng này thật sự có hạn.

Cứ thế, phải đến ngày thứ hai ta tới Trường Ninh Hầu phủ mới gặp được vị phu quân "chân chó" của mình.

Hắn lại chẳng hề đứng bên cạnh ta, đợi khi ta và các thân quyến trong Hầu phủ đều nhận mặt xong xuôi, liền vội vàng gọi cả Quý thiếp Dương Lệ Mai và Lương thiếp Nhậm Phiên Phiên của hắn ra, bảo các nàng dâng trà hành thiếp lễ cho ta.

Vú nuôi đứng sau Dương Lệ Mai dắt theo một tiểu nam hài trắng trẻo mập mạp, bản thân nàng ta thì đang ưỡn cái bụng sáu bảy tháng, đầy mặt vẻ kênh kiệu đắc ý.

"Tử tức của Hầu gia là quan trọng nhất, muội muội xin phép không hành lễ với tỷ tỷ."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Nói rồi, nàng ta vươn bàn tay ngọc ngà thon thả, cứ thế đưa chén trà tới.

Thật kiêu ngạo, thật qua loa tắc trách.

Ta chủ trì Phủ Bình Tây Vươngbao năm nay, chưa từng thấy qua thiếp thất nào lớn mật đến vậy.

Phụ vương ta cũng có không ít tiểu thiếp, có ai gặp ta mà không răm rắp nghe lời.

Suy tư chốc lát, ta liếc nhìn Phúc Viên công chúa.

Nhưng vị bà mẫu này của ta chỉ đứng ngoài cuộc xem xét, chẳng hề có ý định xen vào, Trường Ninh Hầu Trương Sùng càng lộ rõ vẻ khinh miệt trong mắt.

Xem đi, đây chính là kết cục của việc gả đi xa.

Ta khẽ hừ lạnh một tiếng, không hề nhận lấy chén trà.

Dương Lệ Mai cứng đờ người, đành quay đầu nhìn Trương Sùng.

Ánh mắt Trương Sùng như mũi tên nhọn b.ắ.n tới, trầm giọng nói: "Quận chúa, nàng đây là ý gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngo-thanh-suong/chuong-2.html.]

5

Ta bất động như tùng, chỉ nhẹ nhàng nhìn về phía ma ma của mình.

Tôn ma ma bước ra, giọng nói đầy nội lực: "Hầu gia, không rõ vị cô nương này có thân phận gì, lại có thể ở đây ăn nói ngông cuồng, chỉ với tác phong này của nàng ta, đã là cực kỳ không ổn."

Trương Sùng không vui nói: "Dương thị là Quý thiếp của ta, nàng ta vào phủ sớm hơn Quận chúa!"

Phúc Viên công chúa trầm ngâm nói: "Nếu không phải Quận chúa cứ dây dưa mãi không chịu tới thành thân, Bản cung hà tất phải sắp xếp người bên cạnh Sùng nhi làm gì?"

Đây là trách ta thực hiện hôn ước quá muộn sao?

Cao môn quý nữ đến mười bảy mười tám tuổi mới thành thân cũng có không ít, thật đúng là bới lông tìm vết.

Tôn ma ma cười lạnh, cao giọng nói: "Lão nô từng nhập cung vào năm Bình Thành thứ ba, hầu hạ tiên Hoàng và Thái hậu nương nương. Nói phụ nữ mang thai, thực sự không dễ dàng, nhưng dù cho là Thái hậu nương nương, cũng từng ba lần mang long thai chủ trì lễ thân tằm, không hề có nửa phần lơi lỏng.

Còn có Tiêu Quý phi của tiên Hoàng, ngày trước có thể nói là được sủng ái nhất thời, khi nàng ta mang thai Hiền Vương, Thái hậu cao tuổi băng hà, Tiêu Quý phi cũng đã quỳ đủ mười lăm ngày!"

Dựa vào việc sinh được con trai, mang thai trong bụng, liền không xem ta ra gì.

Đây chính là phong khí của Trường Ninh Hầu phủ sao?

Nếu ta nhẫn nhịn chuyện này, sau này còn có uy tín gì ở Hầu phủ nữa, chỉ sợ sẽ khó đi được dù chỉ một bước.

Không bằng vừa mới bắt đầu liền g.i.ế.c gà dọa khỉ.

Ta nhàn nhạt nói: "Vô quy củ, bất thành phương viên. Bất luận khi nào ở đâu, lễ không thể bỏ! Bản Quận chúa là do Bệ hạ ban hôn, là Trường Ninh Hầu phu nhân danh chính ngôn thuận, nếu Dương cô nương không nguyện hành lễ, vậy tức là không cần ta thừa nhận. Thế thì nàng ta không thể ở lại Hầu phủ này nữa rồi."

Không có sự chấp thuận của ta, vị đích thê này, con trai nàng ta sinh ra cũng không thể nhập tộc phả.

Đương nhiên, nếu đích thê mềm yếu vô năng, thì lại là chuyện khác rồi.

Dương biểu muội thấy ta cứng rắn như vậy, lập tức hơi hoảng hốt.

"Hầu gia, Hầu gia, chàng phải làm chủ cho thiếp thân ạ!"

Trương Sùng không phải phụ nhân vô tri, hắn hiểu ý nghĩa lời ta vừa nói, lập tức trở nên do dự bất quyết.

Nhưng ngay lúc này một khi đã chịu thua, tất cả những gì họ đã làm trước đó đều sẽ trở thành trò cười.

Loading...