Thấy không ai đứng ra làm chủ cho nàng ta, khóc vài tiếng, chỉ có thể ấm ức chấp nhận.
Thấy tất cả mọi người đều chịu thua, ta rộng lượng nhận chén trà của Dương biểu muội, từ trên cao nhìn xuống nói:
"Sau này ăn nói cẩn thận, hành xử dè dặt, giữ đạo làm vợ, tận tâm phụng sự Bổn quận chúa và Hầu gia, vì Hầu phủ khai chi tán diệp."
Dương biểu muội không dám ngẩng đầu lên, trong mắt toàn là oán độc, thấp giọng nói một câu: "Dạ."
10
Sau lần đối đầu này, Trương Sùng và Phúc Viên công chúa hẳn đã hiểu rõ sơ bộ về ta. Dù sao một nữ tử, gả đến từ ngàn dặm xa xôi, ở nhà chồng chịu đối xử bất công, đa số mọi người đều tạm thời nhẫn nhịn, từ từ tính kế. Nhưng ta cố tình không làm vậy! Ta chính là muốn nói cho tất cả mọi người trong Hầu phủ biết, ta Ngô Thanh Sương có người có thế, cao quý không thể xâm phạm, sau này nếu còn muốn động đầu óc xảo trá, cũng phải nghĩ kỹ lại.
Trương Sùng bây giờ coi như đã xé rách mặt với ta, tiếp theo chỉ xem hắn ta định làm thế nào.
Đến buổi chiều, Tôn ma ma bẩm báo: "Người và của hồi môn chúng ta mang tới đều đã sắp xếp xong xuôi rồi, chỉ có Trương thần y, nói là muốn một mảnh đất để trồng dược thảo..."
Nhìn vẻ mặt khó xử của ma ma, mảnh đất này chắc không nhỏ lắm. Ta dở khóc dở cười, nói: "Chuyện này có gì khó đâu, ta nhớ viện nhỏ bên cạnh viện chúng ta chính là viện của Dương di nương mà."
Trường Ninh Hầu phủ nhân khẩu ít ỏi, các thúc bá từ lâu đã chia nhà, Phúc Viên công chúa chỉ sinh hai người con là Trương Sùng và Trương Tố. Cho nên, ngay cả hai thiếp đều có mỗi người một viện nhỏ, còn viện của Dương thị lại càng sát với Mai Ảnh Đường nơi ta ở.
Ta nói: "Ngày mai ta đi nói với công chúa một tiếng, bảo Dương thị dọn đi, chúng ta nới rộng tường viện ra là được rồi."
Tôn ma ma cười cười: "Tính cách Quận chúa này, quả nhiên một chút cũng không thay đổi. Ai mà đắc tội với ngài, coi như xui xẻo hết phần thiên hạ rồi. Nhưng chuyện lớn đào đất xây nhà thế này, Phúc Viên công chúa sẽ đồng ý sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngo-thanh-suong/chuong-6.html.]
Ta lạnh lùng cười một tiếng: "Không đồng ý à, tâm trạng Trương thần y sẽ không tốt, đâu có thời gian chữa bệnh đau đầu kinh niên cho bà ta."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôn ma ma cười rồi đáp lời.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, hôm sau Phúc Viên công chúa liền sai một lão ma ma đến. Nói không ít lời tốt đẹp trước mặt ta, vòng vo tam quốc, cuối cùng mới nói: "Không biết Trương thần y có rảnh rỗi không, công chúa muốn mời ông ấy khám bệnh."
Ta nói chuyện nới rộng viện với thái độ hòa nhã: "...Trương thần y khí phách cao nhân, đang gây khó dễ cho ta đấy. Cứ khăng khăng muốn dùng viện bên cạnh để trồng dược thảo, ta đương nhiên khuyên ông ấy, Trường Ninh Hầu phủ đâu phải Bình Tây Vương phủ, sao có thể tùy tiện như vậy được, ngài thấy sao?"
Lão ma ma rùng mình, vội vàng trở về truyền lời. Hôm sau trời chưa sáng, Dương di nương đã bị chuyển sang viện của Nhậm di nương Nhậm Phiên Phiên. Công chúa thậm chí còn tìm cả thợ hồ xong xuôi.
11
Nghe nói Dương di nương tức đến khóc cả đêm, lần này là thật sự động thai khí. Nhưng nói cho cùng nàng ta cũng chỉ là một thiếp, công chúa vì muốn chữa bệnh, chỉ có thể hy sinh nàng ta rồi.
Trương Sùng thấy Dương di nương liên tiếp bị làm nhục, đau lòng khôn xiết, liên tiếp ở bên nàng ta ba bốn đêm. Việc này khiến Nhậm di nương trong lòng cũng khó chịu rồi. Nàng ta vốn dĩ ở yên ổn một mình, kết quả còn phải nhường phòng cho Dương di nương. Thêm việc Trương Sùng ngày nào cũng sang bầu bạn với Dương biểu muội, tức đến nỗi Nhậm di nương cả ngày bóng gió mắng người.
Nhậm di nương là lương thiếp của Trương Sùng, là con gái một phú thương. Xét về dung mạo không hề kém Dương di nương, so với Dương biểu muội cố ý làm ra vẻ yếu đuối, càng có phong thái riêng. Cho nên, sau khi sủng ái Dương di nương vài ngày, Trương Sùng lại vội vã chạy đi an ủi Nhậm di nương, bận rộn vô cùng.
Hắn ta từ sau ngày thứ hai sau đêm tân hôn gặp ta, chưa từng bước chân vào chính viện, cứ như đang cố tình gây sự với ta. Cứ như thể ta không tìm hắn ta, hắn ta sẽ cứ thế mà cho ta ra rìa mãi. Ta lạnh lùng cười, cái tên tiện nhân này tốt nhất là đừng bao giờ trở về.
Lại qua vài ngày, viện đã sửa xong, lều thuốc của Trương thần y cũng đã dựng xong rồi. Phúc Viên công chúa ba lần bảy lượt mời, Trương thần y mới thong thả, nghênh ngang đi qua khám bệnh.