Ngọc Bội Chốn Hoàng Cung - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-03-01 01:12:37
Lượt xem: 124
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Muội , đường nhiều cửa hàng son phấn trang sức, con gái bình thường thích đến đây lắm." Minh Tồn Phủ vén rèm lên, để Cửu Châu rõ cảnh đường hơn.
Cửu Châu thò đầu , thấy đường nhiều cô nương trẻ tuổi tụ năm tụ ba, thỉnh thoảng thì thầm trêu vài câu, trâm hoa đầu lắc lư theo động tác của họ.
Những trai nom vẻ là thư sinh chắp tay với các cô gái từ xa, cử chỉ nhẹ nhàng.
Lúc cỗ xe ngựa chạy qua, nhóm hạ nhân cùng im lặng cúi đầu, ai bày thái độ khinh miệt.
Nha sai ăn bận sạch sẽ, bên eo treo thanh đao đang đường tuần tra, hễ gặp quen là đùa đôi câu, thuận tay đỡ một đứa bé té xuống đất.
Đứa bé định há mồm , nhưng thấy thanh đao treo bên hông của nha sai thì chợt nín bặt, duỗi bàn tay dính bẩn cẩn thận sờ soạng chuôi đao.
Nha sai giả vờ thấy hành động của đứa bé, trả nhóc cho một luôn miệng cám ơn hòa đám đông.
"Đến cửa hàng son phấn ."
Cửu Châu hồn, "Đến ư?"
"Đến ." Minh Tồn Phủ bước xuống xe ngựa, vươn tay với Cửu Châu, "Nào, xuống thôi."
Cửu Châu xoay bước cửa xe ngựa, đang định đưa tay thì bỗng thấy tiếng vó ngựa.
Nàng nghiêng đầu sang, trông thấy một công tử tuấn mặc áo bào tím đang cưỡi lưng ngựa, tuấn mã trắng muốt, áo tím tung bay, như một chùm sắc kỳ ảo chiếu đường phố tĩnh lặng nơi đây.
Ngựa chậm, công tử áo tím phô dáng vẻ nhàn nhã, tựa như thứ đời gì lọt mắt .
"Muội , đang gì thế?" Minh Tồn Phủ theo ánh mắt của nàng, trông thấy một tiệm may, "Muội thích quần áo hả?"
Công tử áo tím cưỡi ngựa trắng con ngõ bên cạnh, Cửu Châu thu hồi tầm mắt, "Ca ca, đang ngắm cảnh."
Cảnh ư?
Minh Tồn Phủ sững sờ, ngay đó thấy đau lòng.
Những năm tháng qua em họ luôn nuôi dưỡng ở nơi sơn dã, vì thế con bé mới cảm thấy một con đường bình thường ở kinh thành cũng là "cảnh".
Sờ tiền trong túi, cắn răng , "Đi nào, ca ca dẫn chọn quần áo, thích cái gì thì mua cái đó."
Nhà bọn họ quản nghiêm, tiền tiêu vặt hàng tháng từ đến nay bao giờ dư dả, chút tiền để dành hao phí ít tâm tư của .
Trong nhà chỉ một cô em gái, là họ, đương nhiên cũng nên hào phóng.
"Vâng." Cửu Châu gật đầu, nhảy từ xe ngựa xuống.
Minh Tồn Phủ bàn tay trống trơn, cô em họ vui vẻ cửa hàng son phấn, trộm quanh, thầm than một tiếng.
Không hết, chỉ cần thấy thì lo mất mặt.
Hai cửa, lập tức tiến lên bắt chuyện với Minh Tồn Phủ.
"Minh ." Đây là đầu tiên Châu Thư Thành thấy Minh Tồn Phủ dẫn riêng một con gái ngoài, thi lễ với mặt, "Hôm nay Lâm thiết đãi yến tiệc tại biệt uyển, Minh vẫn ?"
"Chu ." Minh Tồn Phủ đáp lễ, "Dạo gần đây trong nhà chuyện nên thời gian, xin nhờ Chu tạ với Lâm Huynh giúp ."
Châu Thư Thành nghĩ một lúc là rõ ngay.
Gần đây phụ của Minh Tồn Phủ nhận hoàng mệnh xuống phía nam tuần tra, nhà sợ bỏ bê việc học nên giao cho Minh Kinh Châu dạy dỗ.
Chuyện hôn sự giữa con gái của Minh Kính Châu và Thần vương truyền khắp nơi, khó trách mấy hôm nay Minh Tồn Phủ bước chân khỏi nhà.
"Vị cô nương ..."
"Đây là xá của ." Minh Tồn Phủ mỉm , "Con bé mới trở về kinh thành, là đường ca, dĩ nhiên quan tâm nhiều hơn."
Châu Thư Thành đáp , xoay thi lễ với Minh Cửu Châu, "Chào Minh cô nương."
Ba Minh gia vô cùng thiết, năm lão Đại của Minh gia kẻ gian hãm hại, lão Nhị và lão Tam thà liên lụy tù chứ bỏ mặc trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngoc-boi-chon-hoang-cung/chuong-4.html.]
Trước lợi ích sinh tử mà bọn họ vẫn giữ tình nghĩa , chuyện hơn hẳn nhiều gia tộc khác.
đúng là may, chẳng dễ gì một cô con gái, thế mà sắp gả cho Thần vương.
Cửu Châu cảm thấy ánh mắt của vị Chu công tử gì đó đúng, giống như đang một con thỏ trúng tên, sắp lột da đem nướng.
"Quý nhân thong thả."
Nghe thấy động tĩnh, Cửu Châu ngẩng đầu lên lầu, chạm ánh mắt của cô gái đang xuống.
Cô gái ngẩn , thấy Cửu Châu thì nàng nhếch môi đáp .
"Ca ca, chọn xong ." Cô gái đến bên cạnh Châu Thư Thành, chào Minh gia, "Chào Minh công tử, Minh cô nương."
Đây đây, là ánh mắt con thỏ sắp lên giá nướng.
Chờ Chu gia rời khỏi, Cửu Châu mới thỏ thẻ hỏi Minh Tồn Phủ, "Ca ca , kinh thành đều lúc nghèo lắm đúng ?"
Nếu nàng bằng ánh mắt .
Minh Tồn Phủ, "..."
Không , bọn họ chỉ đang thương xót vì đối tượng mà sắp lấy bình thường thôi.
"Ây." Minh Cửu Châu cảm khái, nếu nàng gặp mấy kinh thành bụng sớm tí thì , nhất định bọn họ sẽ chịu quyên góp cho đạo quán chút tiền nhang đèn.
Chọn vài hộp son phấn thịnh hành nhất hiện nay, Cửu Châu theo Minh Tồn Phủ mua quần áo.
Kinh thành phồn hoa, vải may quần áo cũng coi trọng.
Thấy khách trong cửa hàng đa phần là phụ nữ, Minh Tồn Phủ bèn uống , để nha Xuân Phân hầu nàng thử đồ.
Tiệm quần áo mà các nhà quan quyền quý thường lui tới đều sắp xếp nơi nghỉ ngơi cho khách nam, thể để khách nam kiên nhẫn chờ đợi, khiến khách nữ an tâm chọn đồ.
"Dáng cô nương nên mặc gì cũng ." Cô hầu bàn chuyện như lưỡi nở hoa, mỗi Cửu Châu thử một bộ, nàng luôn thể thốt lên những lời khen khác .
"Nếu bộ phối hợp với bộ trâm cài kiểu mới nhất, kiểu gì cô nương cũng trở thành tiên nữ cung trăng, hạ xuống trần gian." Nữ hầu bàn giúp Cửu Châu sửa váy, "Lầu ba bán trang sức, nếu cô nương thích thì thể lên xem qua."
"Tiểu thư, hôm nay Lục công tử trả tiền, mua nhiều ." Xuân Phân nhỏ giọng bên tai Cửu Châu, "Lúc khi Tam công tử ở kinh thành, Lục công tử đều để Tam công tử trả tiền , tiêu tiền giúp Tam công tử đó."
Dựa theo bối phận của ba gia đình mà sắp xếp thì Minh Tồn Phủ hàng thứ sáu, ca ca ruột của Cửu Châu là Minh Ký Viễn hàng thứ ba.
Hai tuy gặp , nhưng Cửu Châu cha kể nhiều chuyện về ông nhà .
"Có quá đáng lắm ?" Tuy ngoài miệng thế nhưng Cửu Châu thành thật bước lên lầu.
Chẳng mấy em gái thấy áy náy khi tiêu tiền của cả.
Nụ của nữ hầu bàn càng thêm tươi roi rói, hầu bàn nào mà ghét khách hàng mua nhiều ?
Nào là vòng triền chi, trâm chu nhiễm, tràng hạt bằng ngọc, nếu thưởng thức há chẳng cô đơn lắm ?
"Sao gần đây tiệm của các ngươi mấy món tầm thường thế hả? Gì mà cành vàng quấn hoa, hồng châu đồi mồi, đúng là tầm thường chịu mà!"
Cửu Châu cúi đầu cây trâm hình cành vàng quấn hoa trong tay, nàng thấy nó xinh, bèn yên lặng đầu trai trẻ đang chuyện.
"Chỉ cái vòng phỉ thúy là tạm ."
Ngay từ đầu Cửu Châu chấm cái vòng phỉ thúy , "..."
"Bẩm công tử, đây đều là những mẫu thịnh hành nhất hiện nay." Hầu bàn giải thích, "Nếu công tử thích, chúng sẽ cho ngài xem mẫu khác."
"Đâu mà thịnh hành nhất hiện nay, chẳng qua là gần đây quý nhân nào đó ở trong cung thích những mẫu , nên kinh thành bắt chước theo." Chàng trai khẩy, giọng nhuốm vẻ khinh miệt, chọn đại vài thứ, "Lấy mấy món thôi, mấy cái khác cần."
"Cô nương." Nữ hầu bàn giả vờ thấy mấy lời , nhỏ giọng hỏi Cửu Châu, "Người thử ?"
"Được." Cửu Châu đưa cây trâm trong tay cho nữ hầu bàn, cầm gương đồng lên soi.
Tóc nàng dày đen, cây trâm như nửa ẩn trong búi tóc, chẳng những tầm thường thô tục, ngược còn như những vì vô tình rơi lên tóc nàng.