Ngọc Bội Chốn Hoàng Cung - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:57:42
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ...

Nàng định thần, đầu nương nương ngủ say.

Có lẽ vẫn còn tiếp tục kéo dài.

Đến giờ ăn tối, cung nhân bày đồ ăn lên, Lưu Trung Bảo đặt điểm tâm lên bàn, "Bẩm Bệ hạ, đây là món điểm tâm mới ở trong cung của Tô Quý phi, nương nương bảo lão nô đem đến cho ngài và Minh đại nhân nếm thử."

"Ái phi quả lòng." Long Phong đế ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức khôi phục dáng vẻ bình thường, với Minh Kính Hải, "Ái khanh , điểm tâm của Minh Nguyệt cung giờ tiếng là ngon, ái khanh cũng nếm thử xem."

"Đa tạ Bệ hạ." Minh Kính Hải ghim một miếng điểm tâm, chợt thấy tiếng cung nhân thông báo Thần Vương điện hạ đến.

Ông sang Long Phong đế, đặt đũa xuống chuẩn hành lễ.

"Này." Long Phong đế ngăn ông , "Đây là bữa cơm riêng giữa và khanh, cần chú trọng lễ nghi giữa quân thần."

Minh Kính Hải nhận Bệ hạ đè mạnh giữ tay ông , ngài đùa, thế là ông yên tâm xuống.

"Bái kiến phụ hoàng." Thần Vương nội điện, chắp tay hành lễ với Long Phong đế, đó lễ chào Minh Kính Hải, "Chào Minh đại nhân."

"Bái kiến điện hạ." Minh Kính Hải chắp tay trả lễ.

"Đều là trong nhà, mau xuống dùng bữa thôi." Long Phong đế ngoắt tay bảo Thần Vương xuống, "Minh bá phụ của con khắp non sông của Đại Thành, văn thể an dân, võ thể bài binh bố trận, con cố mà theo ông học hỏi."

Minh Kính im yên lặng Long Phong đế, Bệ hạ như thế, bỗng dưng ông thêm một đứa cháu là hoàng tử, nhưng cho dù Bệ hạ dám thì ông cũng dám nhận .

Thần Vương gật đầu, đôi đũa đưa mâm cơm.

"Phụ hoàng, món canh bồ câu nấu thế nào , mùi thơm ghê." Thần Vương nếm thêm vài miếng, "Phụ hoàng bảo ngự trù công thức cho nhi thần nhé, để nhi thần bảo đầu bếp Vương phủ học cách ."

"Trẫm nhớ đây con thích mấy món canh mà." Long Phong đế nhíu mày, "Dạo đổi khẩu vị ."

"Canh bồ câu bổ não." Thần Vương ngang nhiên chính trực đáp, "Mấy bữa nay con sách, bài mệt nên tẩm bổ một chút."

Tiện đường bồi bổ cho Minh Tiểu Trư luôn, đường đường là Vương gia, nhưng ngày nào cũng ăn cơm của nhà vợ cưới, đúng là quá ngại.

"Điện hạ thông minh tài trí, cần những thứ bên ngoài thế ." Minh Kính Hải thấy hai cha con hoàng đế để ý quy tắc ăn , ông bèn đặt đũa xuống, đoạn lên tiếng, "Trong phủ vi thần vài quyển binh thư, đều là mấy thứ lúc vi thần rảnh rỗi nên tự mày mò, nếu điện hạ chê thì lựa lúc nào rảnh lấy về xem chơi."

Cách đây lâu Minh Kính Châu cũng từng thế với .

Thần Vương gắng gượng mỉm , "Đa tạ đại nhân, ngày mai vãn bối sẽ đến phủ mượn sách về ."

"Chỉ là tác phẩm vụng về của cá nhân, điện hạ cần trịnh trọng như thế."

"Có thể mượn tác phẩm của đại nhân là vinh hạnh của vãn bối." Thần Vương cố gắng mỉm , "Với tài hoa của đại nhân, chỉ đôi câu vài lời cũng là tinh hoa, thể gọi là tác phẩm vụng về."

Đây là trưởng bối của Minh Tiểu Trư, là trưởng bối của Minh Tiểu Trư thì nên khách sáo một chút.

"Được điện hạ coi trọng là may mắn của vi thần.

Sáng mai, vi thần sẽ ở hàn xá chờ điện hạ ghé thăm." Minh Kính Hải , với Long Phong đế, "Bẩm Bệ hạ, vi thần trông điện hạ tướng mạo hiên ngang, phong thái bất phàm, giống với Bệ hạ thuở thiếu thời."

Long Phong đế những lời thì bật thành tiếng.

"Có Minh gia các khanh dạy dỗ thằng nhóc lông bông , trẫm cũng yên tâm." Long Phong đế vỗ vai Minh Kính Hải, "Ái khanh, nó chính là con rể của Minh gia, khanh nhọc lòng nhiều ."

Minh Kính Hải dậy vái thật sâu, "Tâm ý của Bệ hạ, vi thần hiểu."

Sau khi dậy, ông Thần Vương mỉm - nụ yêu mến đặc trưng của trưởng bối.

do mày rậm mắt to, nên khi ông khiến nhịp tim của Thần Vương như chậm mấy .

Hắn từng cảm giác một , chính là lúc cho bạc Minh Tiểu Trư Minh Kính Châu bắt gặp tại trận.

Sáng ngày hôm , khi Minh Kính Hải về nhà, ông đồ trong sân luyện Ngũ cầm hí.

Minh Tồn Phủ mới thức dậy, ngáp mơ màng đến chủ viện, thấy Minh Kính Hải thì giật nảy , "Sao phụ xuất cung sớm thế?"

"Muốn thành công thì lập kế hoạch từ sớm." Minh Kính Hải thấy quần áo bảnh bao thì hỏi, "Đi đấy?"

"Con...!con tặng cho Chu tiểu thư một tập thơ." Minh Tồn Phủ mặt mày đỏ bừng cúi gằm đầu.

"Ừ, lấy lòng vợ tương lai, đáng mặt đàn ông." Minh Kính Hải rút một tấm ngân phiếu đưa cho , "Đi , đừng keo kiệt mặt cô nương nhà ."

Minh Tồn Phủ nghía mệnh giá, bốn mươi lượng!

Cha rộng rãi quá!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngoc-boi-chon-hoang-cung/chuong-52.html.]

"Đại bá phụ, Phủ Lục ca." Cửu Châu ngoài viện nhô đầu , "Mẫu bảo con mang bữa sáng nóng hổi đến cho Đại bá phụ đây."

Nhà của hai em sát bên , chỉ cách một bức tường.

Minh Tồn Phủ sân của hai nhà, "Muội , trèo tường sang đây ?"

Bảo thấy hạ nhân thông báo.

"Người trong nhà cần lễ nghi rườm rà." Cửu Châu hổ , bờ tường giữa hai nhà thấp như thế để tiện cho nhà leo qua hả?

"Châu Châu mau đây con." Minh Kính Hải gọi Cửu Châu , rửa tay cầm một miếng bánh lên ăn, "Con cũng thích trèo tường hả?"

Minh Tồn Phủ, "..."

Thân là trưởng bối, phụ thêm chữ "cũng" lời lắm ?

Hai bác cháu tới bên bàn đá xuống, Minh Kính Hải kêu Cửu Châu ăn sáng cùng , "Lúc phụ con ở nhà, cũng thích vòng cửa chính."

"Hèn chi bên bức tường dấu vết trèo qua thường xuyên, hóa là Đại bá phụ." Cửu Châu ăn sáng bên nhà xong, nhưng vẫn ăn với Minh Kính Hải hai miếng bánh, "Kiểu tiết kiệm cả một đoạn đường ."

"Nếu ngại bên ngoài xầm xì, còn thông tường xây cửa lên ." Minh Kính Hải lắc đầu, "Tiếc là miệng đời đáng sợ, tục nhân thế gian như chúng , dù sợ lời đồn thì cũng suy nghĩ cho khác."

"Có cửa cũng , dù thì tường cũng thấp, chỉ cần lộn một cái là qua ngay mà." Cửu Châu uống hai hớp , "Mẫu , Đại bá phụ từng qua nhiều nơi, thật ạ?"

"Đương nhiên ." Dù cũng lớn tuổi, ở mặt vãn bối yêu thích khó trách khỏi tật khoác lác.

Thấy Cửu Châu hỏi thế, Minh Đại bá lập tức lên tinh thần ngay.

Minh Tồn Phủ hai bác cháu mặt, một hớn hở kể chuyện, một say sưa lắng , quên mất sự tồn tại của , đánh một tiếng thở dài.

"Bẩm lão gia, Thần Vương điện hạ đến thăm."

"Điện hạ?" Cửu Châu đang kể chuyện say sưa, thấy bốn chữ Thần Vương điện hạ thì ngẩn , đó bật dậy, xách váy chạy cửa sân, "Điện hạ ở thế?"

Minh Kính Hải thấy cháu gái như thì kéo con trai tới bên cạnh hỏi nhỏ, "Châu Châu thích Thần Vương lắm hả?"

Minh Tồn Phủ gật đầu, "Không những thích thôi , con bé còn ghét Thần Vương."

Minh Kính Hải suy ngẫm một lát, gật đầu đáp, "Với gương mặt của Thần Vương đúng là khả năng mê hoặc phụ nữ."

Không đúng, lời thể thế?

Lúc bước cửa phủ của Minh Kính Hải, lòng Thần Vương vô cùng nặng nề, nhưng khi thấy Cửu Châu đang bậc thang cửa sân, bước nhanh đến chỗ nàng.

"Minh Tiểu Trư, ở đây?"

"Ta đang Đại bá kể chuyện lý thú ở bên ngoài, ngờ gặp điện hạ, đúng là khéo thật đó." Cửu Châu híp mắt, "Huynh đến tìm Đại bá hả?"

Thần Vương yên lặng gật đầu.

"Để dẫn , Đại bá kể chuyện lắm." Cửu Châu kéo tay áo Thần Vương bước viện, hai bước thì Minh Kính Hải và Minh Tồn Phủ tiếp đón.

"Tham kiến Thần Vương điện hạ, hạ quan thể tiếp đón từ xa, mong điện hạ thứ ."

"Minh đại nhân khách sáo ." Thần Vương duỗi tay đỡ Minh Kính Hải, "Là bổn vương quấy rầy ngài."

Minh Kính Hải dậy, cháu gái nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Thần Vương, mà Thần Vương cũng đưa tay áo cho cháu , ông sang thằng con trai hễ nhắc tới Chu cô nương là đỏ mặt, trong lòng thầm ghét bỏ.

là chênh lệch mà.

Minh Tồn Phủ cha mà ù ù cạc cạc, cha ý gì thế?

"Mời điện hạ xuống chuyện." Minh Kính Hải mời Thần Vương xuống bàn đá, ông thấy Thần Vương dùng tay áo quét qua quét vài băng ghế đá, tiếp đó mới để cháu gái ông xuống.

Còn cháu ông thì lấy một đĩa điểm tâm trong hộp đưa đến mặt Thần Vương.

Mọi thứ diễn vô cùng , càng khiến ông trông như thừa.

"Đại bá ơi." Cửu Châu bưng mặt ông với đôi mắt sáng rực, "Đại bá kể tiếp câu chuyện nãy cho con ."

Minh Kính Hải Thần Vương, ông tỏ vẻ lúng túng.

Đàn ông mà, thỉnh thoảng những lúc kể chuyện sẽ thêm thắt một chút hư cấu đó.

Nếu chẳng may Thần Vương vạch trần, chẳng hình tượng cao lớn mặt cháu gái sẽ ảnh hưởng ?.

 

Loading...