Ngốc Mà Khôn - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-12-17 01:37:20
Lượt xem: 231
Ta sinh thông minh như thường. Đến tuổi gả chồng, liền tự chọn Đoan Vương Phi - một hiền lương - chủ mẫu.
Nàng chẳng khinh ngốc nghếch, cư xử với như ruột thịt. Lòng cảm kích, xem nàng là quan trọng nhất đời .
Ấy thế mà, đến khi Đoan Vương xử lý xong nạn lụt Giang Nam trở về kinh, mang theo một “nữ ”.
Trong bữa yến tiệc, mặt Vương phi, dám ngang nhiên vắt ngang đùi Vương gia.
Vừa tủm tỉm : “Ta với Vương gia ngày trong quân trường quen tập luyện mang vác như thế , phu nhân để bụng chứ?”
Ta thấy mặt Vương phi bỗng tái nhợt, liền bật dậy, duỗi chân dài phịch lên nữ t.ử .
“Thế ai lên ngươi để tập luyện ? Để giúp ngươi nhé!”
Nhìn hai bọn họ mặt xanh như tàu lá, vẫn cứ toe toét.
Đằng nào cũng là đứa ngốc mà, nào ai chấp nhặt với kẻ ngốc!
1
Không khí mập mờ mới bốc lên dập tắt tan tành.
Tiêu Tòng Tân mặt đen sầm, một tay đẩy cả hai bọn xuống đất.
Hắn trỏ thẳng , giọng trầm đầy tức giận: "Mộ Trường An, ngươi thật quá đáng!"
Mạnh Thanh Ly trở bên cạnh , ánh mắt lóe lên một tia hận ý vụt tắt, lớn :
"Nghe đồn trắc phi nương nương tính trẻ con, hôm nay gặp, quả nhiên sai!"
Nghe , mặt Tiêu Tòng Tân càng thêm âm trầm.
Hắn vốn ghét , chỉ vì giới quyền quý trong kinh thành đều lén lút chê đần độn, mà chính là kẻ "nhận lấy thứ chê bai ".
Thật buồn .
Ta đường đường là đích nữ của Đại tướng quân, phụ là tâm phúc của Hoàng đế, trưởng cũng là cận thần bên cạnh Ngài. Giá như tâm trí lành lặn, đáng lý giờ là Thái t.ử phi.
Ấy mà nay gả cho , một vương gia chẳng mấy thánh sủng, tư chất cũng tầm thường, thế mà còn dám oán trách ?
Vương phi Tiết Dao nắm c.h.ặ.t t.a.y , vội vàng hướng tạ tội:
“Trường An chỉ là tính còn trẻ dại, ham vui, mong Vương gia bỏ qua cho nàng .”
Ta bĩu môi, đỡ Tiết tỷ tỷ thẳng :
“Tiết tỷ tỷ, chúng nào gì, cần gì tạ tội.”
“Em chỉ là ngốc, chứ ngu. Thử khắp kinh thành rộng lớn , đến các vương công quý tộc, ai ai cũng giữ thể diện, nữ nhân nhà ai dám giữa thanh thiên bạch nhật mà lên đùi đàn ông?”
Mạnh Thanh Ly đay nghiến một phen, sắc mặt biến xanh.
Ta chỗ cũ, hừ lạnh một tiếng.
Nhiều năm , Mạnh Thanh Ly theo quân lang y, cứu chữa thương binh, từ đó quen Tiêu Tòng Tân.
đó, ngoại gia của hạ gục, mẫu trong cung cũng uất ức tự vẫn. Thế là Mạnh Thanh Ly viện cớ "tâm nguyện cả đời là cứu thế độ nhân", rời bỏ kinh thành mà .
Còn Tiêu Tòng Tân, đành cưới một thứ nữ của Thị lang bộ Lễ họ Tiết chính thất.
Mãi đến khi gả đây, nhờ ánh sáng từ phụ chiếu rọi, Hoàng thượng mới chú ý đến con trai .
Bây giờ mới khấm khá lên chút ít, Mạnh Thanh Ly dính lấy buông.
Ta thói quen chiều chuộng loại .
Mạnh Thanh Ly chẳng từ , lôi một tấm yếm thêu hoa của phụ nữ, khóe môi nhếch lên :
"Nếu trắc phi nương nương thích cùng Vương gia gần gũi, chúng đổi sang một trò chơi khác, chơi ném khăn tay nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngoc-ma-khon/chuong-1.html.]
Sắc mặt Tiết Dao trong chớp mắt trắng bệch.
Ta kỹ, tấm yếm đó rõ ràng thêu một chữ "Dao"!
Những thuộc hạ và bạn bè của Tiêu Tòng Tân giả vờ ho hai tiếng, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt tấm yếm với vẻ đắn.
Tiết tỷ tỷ vốn là tiểu thư khuê các, con nhà quan, đồ riêng tư đem giữa đám đông đùa cợt, nàng hổ thẹn tới mức độn thổ.
Ta tức giận chịu nổi, giơ tay giật phắt lấy.
Mạnh Thanh Ly nhếch mép , sang Tiêu Tòng Tân mà lời châm chọc:
"Hừ, Tòng Tân, con gái kinh thành vẫn khô khan và cứng nhắc thật. Một chút đùa vui cũng chịu nổi."
Tiết Dao run rẩy, mặt trắng bệch chôn chân tại chỗ.
Thấy khí căng thẳng, bạn bè của Tiêu Tòng Tân vội mặt hòa:
"Xin phu nhân đừng để bụng. Thanh Ly lớn lên trong quân đội, tính tình quen phóng khoáng, hiểu nhiều về lễ giáo nam nữ."
"Đồ vô liêm sỉ!"
Ta càng nghĩ càng tức, lửa giận bốc lên, liền xông tới mặt Mạnh Thanh Ly, giơ tay lục soát trong áo nàng .
“Có bản lĩnh thì lấy đồ của mà chơi!”
2
Mạnh Thanh Ly kêu thét lên, hai tay ôm chặt lấy cổ áo.
Nàng tưởng rằng, quý nữ trong kinh thành ai cũng coi trọng thể diện, dù tức giận đến mấy cũng dám mặt khác tay.
Không ngờ kinh thành một đứa ngốc điên như .
khiến ngạc nhiên hơn là, lục soát mà chẳng thấy cái yếm nào cả!
lúc nãy…
Nếu tay nhanh, nàng còn định xoay , đối diện lên đùi Tiêu Tòng Tân.
Ta nhịn quát: "Ngươi… ngươi còn thế nào là liêm sỉ ?! Phụ và trưởng ai chẳng từng trải quân ngũ, nhưng nào con gái, tỳ nữ nào trong nhà mặc áo trong mà ngoài?!"
Tiết tỷ tỷ và mấy tỳ nữ mãi mới can ngăn, kéo khỏi Mạnh Thanh Ly.
Mạnh Thanh Ly lập tức lao lòng Tiêu Tòng Tân, lớn: "Trắc phi nương nương hiểu lầm , với Vương gia chỉ là bạn bè thiết, gì khác …"
Ta ngắt lời: "Cái tâm tư nhỏ nhoi đó của ngươi, là đứa ngốc còn ."
"Các ngươi thấy? Còn giả vờ gì nữa!"
Mấy đàn ông mắng mặt mũi khó coi, khỏi mặt chỗ khác.
Tiêu Tòng Tân tự thấy mất mặt, đập bàn dậy:
"Mộ Trường An, đây là Đoan Vương phủ, chứ Tướng quân phủ nhà ngươi!"
"Hôm nay, bổn vương dạy dỗ ngươi một trận!"
Hắn nắm chặt cổ tay , giật tấm yếm.
Ta dùng hết sức giằng co, thậm chí còn c.ắ.n tay .
Cảnh tượng trở nên hỗn loạn.
"Có bản lĩnh thì g.i.ế.c !" Ta ôm chặt tấm yếm lòng, "Xem ngươi với phụ thế nào!"
Ta ỷ thế h.i.ế.p .