Xét đến tấm lòng , cộng thêm việc trong làng nhỏ cũng   khách sạn, nên   ở .
Hôm qua ngủ muộn,  còn    hành hạ khá lâu, khi  tỉnh dậy, trời  sáng rõ.
Lưu Mộc Lỗi cũng  thấy .
 lấy chiếc gương nhỏ mang theo bên   soi.
Không    ảo giác , mặc dù cả đêm  ngủ ngon, nhưng làn da của  trông  càng tươi sáng và mịn màng hơn...
Lẽ nào viên Mỹ Nhân Châu , thực sự thần kỳ đến  ?
Đến giờ ăn, Mộc Lỗi vẫn  về.
 một   trong phòng  yên.
Nhà cũ của Lưu Mộc Lỗi là một sân vườn  nhiều ngôi nhà đất liền kề.
Mặc dù diện tích nhỏ, nhưng  quanh co, thực sự  khó nhận  đường.
 may mắn ,  bẩm sinh   khứu giác và thính giác khá nhạy bén.
Dò theo mùi thức ăn thơm lừng,   đến một ngôi nhà đất đang bốc khói.
Qua khe hở của tấm rèm vải thô,   vặn  thấy Lưu Mộc Lỗi và    đang bận rộn trong bếp.
Trên chiếc bàn thấp bên cạnh cũng  bày sẵn vài món ăn thịnh soạn.
Có cả món cá mà  thích nhất.
Điều kỳ lạ là,  là  cực kỳ mê cá,  mà   nhận  loại cá đó là cá gì!
Chẳng lẽ, trong cái thung lũng  còn  loại cá   từng ăn ?
Miếng thịt cá trông hồng hào, mềm mại và hấp dẫn, mùi thơm  ngừng kích thích , nước bọt của   kìm  mà chảy .
 Lưu Mộc Lỗi và    vẫn đang thì thầm.
 dựng tai lên, lắng  kỹ.
“Tiểu Lỗi , con  chắc chắn là viên ngọc  ở trong  con bé ?”
“Mẹ,  cứ yên tâm , con tự tay nhét  mà,    thể giả ?”
“Vậy thì  ,  , vẫn còn kịp đó...”
“Chỉ là, Ngọc... haizz, thật đáng tiếc.”
Nghe những lời   thấy  chói tai.
Nếu    nỡ viên ngọc quý giá đó, thì  thể  cho  mà.
 cũng   đòi  .
Bây giờ  dùng cho  ,  còn  những lời tiếc nuối như , thì  phù hợp lắm.
  kìm  ho vài tiếng.
Lưu Mộc Lỗi  thấy, lập tức  khỏi bếp.
Mẹ Lưu cũng lập tức điều chỉnh biểu cảm, vui vẻ  gặp .
“Tiểu Lý , con gái xinh  thật đó, nhà họ Lưu nhà chúng  tu mấy đời phúc khí mới tìm  một nàng dâu  như con!”
Sự nhiệt tình chào đón  khiến   bối rối.
Vừa mới ngủ dậy,  vẫn còn  mơ màng.
Mẹ Lưu hôm qua cũng đợi chúng  đến tận đêm, bây giờ  dậy sớm bận rộn lâu như ,  vẫn còn tinh thần phấn chấn như thế?
Nói khó  một chút, đây  giống   bệnh nan y chút nào...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngoc-my-nhan/chuong-2.html.]
 vội vàng  đến đỡ bà  xuống.
Mẹ Lưu nắm lấy tay ,   từ  xuống  một lượt.
Bà càng   khép miệng .
“Mộc Lỗi thường xuyên nhắc đến con giống  mẫu, đặc biệt là khi con  bộ,  như mèo  đó!”
Mẹ Lưu  tủm tỉm, bàn tay thô ráp, nhờn nhợt đột nhiên vỗ  m.ô.n.g .
Ngay lập tức,  cảm thấy viên ngọc  càng thêm dính nhớp.
“Chỉ là cái m.ô.n.g   nhỏ một chút, nhưng con đừng lo,  khi dùng viên Mỹ Nhân Châu , đảm bảo con sẽ tròn trịa, nảy nở, dễ sinh nở...”
Mẹ Lưu   hết thì   Lưu Mộc Lỗi lườm một cái.
“Mẹ,   lung tung gì ?! ‘Dễ sinh nở’ cái gì, Ngọc Giao    sinh con mà.”
Mẹ Lưu lúc  mới theo bản năng che miệng .
“Ôi, đúng !  là  già lẩm cẩm ,  năng lung tung! Dù  cái  già  của  cũng chẳng sống  bao lâu nữa,  mong các con sinh con đẻ cái gì, chỉ cần hai đứa trẻ sống vui vẻ thoải mái là  !”
Hai  con họ cứ thế   ,  đến một câu cũng  chen  , chỉ  thể  đó  gượng gạo.
 đúng lúc , bụng   kêu réo lên.
Không thể trách  , thực sự là mùi cá quá thơm...
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
  Lưu Mộc Lỗi với ánh mắt thèm thuồng, chờ đợi  ăn cơm.
Mẹ Lưu bỗng vỗ trán: “Hỏng , con còn ...  tiểu  ?”
Giọng bà oang oang đầy nội lực, cứ  mà  chuyện tế nhị  oang oang như , thực sự  ngượng.
Mặc dù  Lưu  chuyện  thẳng thắn, nhưng dù  bà cũng  lớn tuổi, sức khỏe  .
Chuyến   đến đây chính là để bà yên tâm.
Vì   vẫn nhịn đói, gật đầu.
...  tiểu và ăn cơm thì  liên quan gì đến  nhỉ?
Thấy  gật đầu,  Lưu thoắt cái  chạy biến   mất.
Nhìn bà chạy nhanh nhẹn và vững vàng như ,  lẽ trong  những  cùng tuổi, sức khỏe của bà cũng thuộc loại  .
Bà  thực sự mắc bệnh nan y ?
Khi  Lưu  , bà đặt  tay  một cục xà phòng đen sì.
“Mỹ Nhân Châu  linh tính, chắc chắn sẽ  an phận mà  trốn thoát.
Tiểu Lý ,  khi con  nhà xí, hãy dùng cục xà phòng  rửa sạch chỗ đó, mỹ nhân châu sẽ  thoát   .”
Cục xà phòng đen sì  thoang thoảng một mùi tanh,   chút chán ghét.
  thể  đồng ý cũng  thể từ chối, chỉ đành cầu cứu  Lưu Mộc Lỗi.
Anh  ,  nắm lấy tay .
“Yên tâm , Ngọc Giao, cục xà phòng    từ mỡ của mỹ nhân ngư.
Dùng nó để rửa sạch cơ thể, mỹ nhân châu sẽ lầm tưởng  vẫn đang ở   mỹ nhân ngư, sẽ  động đậy lung tung nữa, như  em cũng sẽ thoải mái hơn.”
Vì Lưu Mộc Lỗi     ,  cũng  tiện từ chối nữa.
Dù , viên ngọc đó cứ động đậy lung tung trong cơ thể , thực sự cũng  thoải mái.
 để Mộc Lỗi dẫn  đến nhà xí đất của nhà  .
Vừa bước , mùi tanh tưởi, hôi thối xông thẳng  mũi khiến mắt  cay xè.