Người con trai đội mũ bóng chày che kín mặt, đó còn dựa ghế sofa trong góc, mà giờ đây thẳng . Khoảnh khắc đó, cảm thấy như dội một xô nước lạnh từ đầu đến chân, tim cũng như ngừng đập!
Bởi vì, đó chính là Cố Duệ!!
Cơ thể cứng đờ tại chỗ, c.h.ế.t lặng như khúc gỗ, tinh thần rơi trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Cố Duệ cũng , khi thấy thì tâm trạng cũng khá hơn bao nhiêu, nhướn mày, ánh mắt lạnh lùng sắc bén, sắc mặt cũng âm trầm, cứ như mà chằm chằm .
“Chị ơi, chị thế?” Lý Sở nhẹ nhàng đẩy vai , thì thầm hỏi.
“Hả?” bỗng chút bình thường , “Lý Sở, lẽ …”
“Lý Sở, bạn gái của trông quen mắt nhỉ?” Giọng lạnh lẽo của Cố Duệ vang lên, sắc mặt vẫn lạnh lùng, nhưng khóe môi treo một nụ nhàn nhạt khó hiểu, khiến chút rùng .
“Sao , Duệ? Anh từng gặp qua chị ?”
Cố Duệ nheo mắt rít chậm điếu thuốc tay, từ trong làn khói, vẻ mặt của cũng trở nên nghiêm túc hơn.
“Hình như là đó.”
Không hiểu khi câu trả lời của Cố Duệ, lòng cảm thấy nặng nề như thể lấp đầy chì, đến cả trái tim cũng nhói đau. Bây giờ còn thừa nhận quen ? Rốt cuộc vị trí gì trong lòng đây?
“Chị, chị và Cố Duệ…”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
“Chưa từng gặp qua.” cố gắng đè nén cảm giác đau đớn trong lồng ngực.
“Lý Sở, cảm thấy ngột ngạt…”
dựa , Lý Sở cũng ôm lấy eo : “Chị, chị ?”
“Không …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngot-den-tim/25.html.]
Trong mắt ngoài, hành động của hai chúng giống như đang ôm thì thầm to nhỏ, khiến bọn họ bắt đầu chút khó chịu.
“Lý Sở, đừng như ? Mới chỉ bắt đầu tiệc thôi mà hai phát ‘cơm chó’ cho bọn , bọn còn ăn uống gì nữa hả?”
Diễn xuất của Lý Sở càng ngày càng thuần thục, cứ thế diễn vẻ mặt đong đầy tình cảm: “Mọi thông cảm nhé, bạn gái dễ ngại ngùng lắm, chỉ thích dính lấy mà thôi.”
“Ôi trái tim nhỏ bé của , thể chịu đựng nỗi một đống ‘cơm chó’ như thế đây!”
Lý Sở ôm xuống.
“ , các đừng mãi chăm chăm chúng như thế ? Cứ nữa thì bạn gái sẽ ở lì trong vòng tay của cả tối mất, đến lúc đó uống rượu cùng các đây?”
Phải rằng, bao giờ nghĩ đứa em trai của cũng thể dịu dàng như thế đấy. còn Cố Duệ thì ? để tâm . Nghĩ đến đây, liền nắm chặt lấy tay Lý Sở hơn nữa…
khỏi liếc Cố Duệ thử, nhưng dường như cũng đang , trừ việc sắc mặt vẫn lạnh lùng nghiêm nghị đến đáng sợ , thì còn bất kỳ biểu hiện nào khác.
Trái tim càng thêm đau đớn, như thể ai đó đang dùng d.a.o cứa từng chút một nó .
Cố Duệ thật sự quan tâm đến , một chút cũng …
thừa nhận rằng sự vô cảm đó của đang tàn nhẫn đ.â.m sâu nỗi đau của .
Nỗi đau đớn giống như bản đang bước một hành lang dài, tối tăm mù mịt và điểm cuối , cứ bước mãi nhưng khi nào mới hết, cũng thể hết …
“Lý Sở, chị uống nước.” kéo nhẹ góc áo của , cảm thấy bản thậm chí chẳng còn chút sức lực nào để .
Lý Sở đưa nước qua: “Chị , em thấy chị với Cố Duệ hình như gì đó đúng lắm. Em cảm giác luôn chằm chằm chị...”