Hai  ôm  một lúc  boong tàu  bầu trời đầy ,  ánh trăng nhàn nhạt chiếu sáng.
 
Cuối cùng vẫn là Chu Thời Tự sợ cô lạnh, đề nghị  trong  một lát.
 
Người đầu bếp   từ lúc nào  chuẩn  xong bữa tối cho họ.
 
Không,  thời điểm  mà , thì nên gọi là bữa khuya.
 
Trên bàn ăn, vài ngọn nến cao và nến thơm đang cháy, ánh lửa nhẹ nhàng lay động, tỏa  ánh sáng vàng ấm áp.
 
Bên cạnh là một chai rượu vang đỏ phù hợp với  khí và hai chiếc ly cao.
 
Bò bít tết   cắt sẵn, súp, món tráng miệng, món khai vị…
 
Ở trung tâm bàn ăn, còn  một bó hoa hồng đỏ rực rỡ, duyên dáng kiều diễm, tỏa  hương thơm quyến rũ.
 
Được bố trí  lãng mạn    tình điệu.
 
"Cái  cũng là  chuẩn  cho em ?" Kiều Dư Ngưng nhẹ nhàng gãi nhẹ lòng bàn tay .
 
"Đương nhiên là chuẩn  cho bạn gái  ." Chu Thời Tự buông tay cô , giúp cô dịch ghế để cô tiện  xuống.
 
Nghe , đôi môi hồng căng mọng của Kiều Dư Ngưng khẽ hé, hai tay nhẹ vuốt vạt váy,  cô tao nhã, đoan trang  xuống.
 
"Anh tự tin đến thế , rằng em nhất định sẽ đồng ý?"
 
"Không  chút tự tin nào cả." Chu Thời Tự cầm chai rượu vang  bàn lên, động tác thành thạo xoay nút chai, nút bần nhẹ nhàng bật  khỏi miệng chai.
 
"Dù em  đồng ý  , tất cả  thứ tối nay  vẫn sẽ chuẩn  cho em như ."
 
Mục đích chính   tất cả những điều , chỉ là  đêm giao thừa đầu tiên của cô  khi về nước mang một ý nghĩa khác biệt.
 
Kiều Dư Ngưng hài lòng gật đầu, "Cũng  giác ngộ đấy."
 
Cô dùng nĩa bạc xiên một miếng bít tết nhỏ mềm mại, mọng nước đút cho , "Miếng bít tết đầu tiên,  ăn  ."
 
Chu Thời Tự  như  khi lập tức há miệng ăn ngay,  đặt ly rượu vang  rót đầy  mặt cô, "Anh là ai?"
 
Kiều Dư Ngưng: "..." Anh   sốt ruột   ba chữ đó đến  ?
 
 nghĩ đến việc tối nay   chuẩn  bất ngờ cho , Kiều Dư Ngưng quyết định chiều lòng , "Anh là bạn trai của em."
 
Giọng  dịu dàng xen lẫn vài phần nũng nịu.
 
Mắt Chu Thời Tự sâu thẳm,   chằm chằm cô hai giây,  mới cúi đầu ăn miếng bít tết đang kề bên môi.
 
"Có  phận , đãi ngộ đúng là khác hẳn." Anh cảm thán bằng giọng điệu chọc ghẹo, "Trước    ăn đồ thừa của em thôi."
 
Kiều Dư Ngưng  vui liếc  một cái, "Anh cũng  đổi nhanh ghê,  mới đồng ý,  bắt đầu  đà lấn tới ."
 
"Không dám." Dưới gầm bàn, giày da của Chu Thời Tự vươn , chạm  mũi giày cao gót của cô.
 
Kiều Dư Ngưng nhận  hành động của , chiếc giày cao gót nhọn sáu phân của cô nhấc lên, vững vàng giẫm lên giày da của , "Anh bảo đây là  dám đấy hả?"
 
"Ngoan ngoãn chút , đừng  em mất tập trung ăn uống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngot-sung-day-dua-treu-choc-anh-kho-kim-long-dong-tam/chuong-83-anh-la-ban-trai-cua-em.html.]
 
Chu Thời Tự  bận tâm, "Em cứ ăn của em,  ảnh hưởng gì ."
 
"..." Kiều Dư Ngưng   tranh cãi với ,  cho  một  phận,   động tay động chân cũng trở nên danh chính ngôn thuận .
 
Bỗng nhiên, cô nhớ  một chuyện, ngẩng đầu  , "Trạch Diệu với   thật sự  đến núi Nguyệt Vụ ?"
 
"Không   cố ý cắt đuôi họ ?" Giờ đây cô cảm thấy, những lời    đó  đáng tin lắm.
 
Chu Thời Tự mặt  đổi sắc, bình thản đáp, "Không ."
 
Kiều Dư Ngưng bán tín bán nghi, "Em lấy điện thoại xem tin nhắn nhóm là  ngay."
 
Cô  dùng bữa  lướt điện thoại, trong nhóm chat nhỏ của sáu  họ, tin nhắn hiển thị 99+. Cô trực tiếp kéo tin nhắn lên đầu.
 
Tin nhắn đầu tiên  màn hình là của Trạch Diệu. Trạch Diệu: 【@Kiều Dư Ngưng@Chu Thời Tự, hai đứa bây đang ở  , giờ  mười một rưỡi  mà  vẫn  thấy bóng dáng .】
 
Năm phút ,  nhận  hồi âm của họ, trong nhóm  bắt đầu điên cuồng tag (gắn thẻ) hai .
 
Hạng Tử Thừa: 【Hai đứa bây   thế, xe hỏng giữa đường ?】
 
Kỳ Thế Châu: 【@Chu Thời Tự,   thể  chút ý thức về thời gian  ,   đến   thì tùy, nhưng nhất định  đưa tiểu Kiều đến đây.】
 
Trạch Diệu: 【@Chu Thời Tự, đừng giả c.h.ế.t nữa, mau  tiếng một câu, gọi điện cũng  ,  đang giở trò gì  hả!】
 
Hạng Tử Thừa: 【Mau đưa tiểu Kiều đến đây! Nếu  mười hai giờ mà  thấy tiểu Kiều, thì đừng trách bọn  đ.á.n.h !】
 
Kỳ Thế Châu: 【Người đổi địa điểm thành núi Nguyệt Vụ là ,   xuất hiện cũng là ! Đừng ép   c.h.ử.i  trong cái ngày  lành !】
 
Hạng Tử Thừa: 【 , đề xuất du thuyền của    bao,  mỗi  lắm chuyện, cứ  đổi thành núi Nguyệt Vụ.】
 
Hạng Tử Thừa: 【Cái nơi khỉ ho cò gáy , còn hại bọn  lái xe gần hai tiếng đồng hồ.】
 
Kiều Dư Ngưng lướt ngón tay  màn hình, kéo tin nhắn xuống tận cùng, cô cũng  hiểu rõ tình hình thực sự.
 
Những tin nhắn  nửa đêm, bọn họ cơ bản đều đang "phun châu nhả ngọc", đối tượng  công kích chỉ  một  duy nhất, đó chính là  đàn ông đang thong thả dùng bữa đối diện cô.
 
"Anh đúng là quá quỷ quyệt." Kiều Dư Ngưng cất điện thoại, "Cố ý đổi địa điểm đến núi Nguyệt Vụ, lừa họ qua đó."
 
"Không lừa họ." Chu Thời Tự chơi chữ với cô, "Lúc  với họ đổi địa điểm,   từng  là  sẽ đến."
 
"Anh  bao trọn cả ngọn núi , họ còn gì mà  hài lòng nữa."
 
Kiều Dư Ngưng  tin lời , "Anh đang ngụy biện."
 
Chu Thời Tự: "Lẽ nào em   đưa mấy cái tên phiền phức đó lên đây ?"
 
Kiều Dư Ngưng thử tưởng tượng cảnh tượng đó, nếu để họ thấy Chu Thời Tự tỏ tình với cô, tối nay bên tai cô chắc chắn sẽ   yên tĩnh.
 
Họ sẽ  vô vàn câu hỏi,   một câu,   một câu.
 
Nghĩ đến đây, Kiều Dư Ngưng đau đầu lắc đầu.
 
Những vấn đề , cứ đợi khi cô  ở bên cạnh, để Chu Thời Tự tự giải thích với họ, cô tai   mắt  thấy là .
 
Mèo con Kute