Sáng hôm , cuộc sống trở  quỹ đạo yên bình, ngày tháng tiếp tục trôi  theo nhịp điệu vốn ,    trở  công sở, học sinh   trường học.
 
Chỉ  Kiều Dụ Ngưng, vị giám đốc bảo tàng nghệ thuật còn  khai trương , vẫn nhàn nhã ở nhà.
 
Cô đến Biệt thự Hồ Sơ từ chiều hôm qua,  ở  đây luôn.
 
Lúc  cô từ  lầu xuống, trong nhà ngoài  giúp việc , chỉ còn   cô, Kiều Hạc Vân và Dung Nhàn   ngoài   từ hai tiếng  .
 
Chu Thời Tự cũng  gửi tin nhắn cho cô  lúc bảy rưỡi sáng,  với cô rằng    .
 
Kiều Dụ Ngưng gửi  một icon mèo con  dấu OK.
 
Cô  yên tại chỗ, đôi mắt đen láy đảo hai vòng,  đó nhấc chân  về phía nhà bếp. "Chú Vương, bữa trưa giúp cháu gói thành hai phần nhé."
 
Cô ở nhà rảnh rỗi cũng chẳng  gì, thà đến công ty của Chu Thời Tự mang cho  một phần ăn trưa, tiện thể bàn bạc về việc khai trương bảo tàng nghệ thuật  tháng ba.
 
"Vâng, tiểu thư." Khi ngẩng đầu trả lời cô, con d.a.o  bếp trong tay đầu bếp vẫn nhanh chóng lướt  thớt, động tác thái rau trôi chảy và điêu luyện.
 
Kể từ khi việc xây dựng bảo tàng nghệ thuật  tất, Kiều Dụ Ngưng  một thời gian  đến Tập đoàn Chu Thị.
 
 những nhân viên  từng gặp cô ở công ty vẫn còn ấn tượng sâu sắc về cô. Mỗi  cô đến, trang phục   cô đều trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của các cô gái ở quầy lễ tân.
 
Hôm nay cũng  ngoại lệ.
 
Kiều Dụ Ngưng xuất hiện tại sảnh tầng một của công ty với chiếc áo khoác lông màu hồng  sữa, kết hợp cùng váy hai dây đuôi cá ôm sát màu trắng sữa.
 
Trên tay cô xách một chiếc túi Birkin, khí chất đoan trang, nhã nhặn.
 
"Áo khoác của cô Kiều  quá,  cô  mặc áo lông mà  hề  cồng kềnh chút nào ?"
 
"Đó là vì chất liệu và giá tiền của   khác, với , dáng  của cô Kiều thế , khoác bao tải lên cũng ."
Mèo con Kute
 
"Trông thật quý phái, độ bão hòa của chiếc áo khoác màu hồng  tiết chế  , nhẹ nhàng, uyển chuyển, đặc biệt trẻ trung."
 
"Còn nữa, tại  mùa đông   ngoài mặc như một con gấu, mà cô Kiều thì lúc nào cũng thời thượng như  chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngot-sung-day-dua-treu-choc-anh-kho-kim-long-dong-tam/chuong-87-nhu-si-nhu-dai.html.]
 
"Đó là vì    ngoài đều  tài xế đưa đón."
 
Trên tầng cao nhất, Kiều Dụ Ngưng dùng vân tay mở khóa cửa văn phòng của Chu Thời Tự.
 
Cô cẩn thận đẩy hé cánh cửa một khe nhỏ, thò đầu   ngó bên trong.
 
"Sao còn  ?" Người đàn ông đang cắm đầu xử lý tài liệu  ghế  việc đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua  khí, dán chặt   cô.
 
Bị  phát hiện, Kiều Dụ Ngưng bỗng thấy mất hứng, vốn dĩ cô còn định hù dọa  một chút.
 
Cô bước   đôi giày cao gót. "Sao    đến ?"
 
"Có  mở cửa văn phòng của ,      chứ?" Chu Thời Tự mỉm ,  dậy  về phía cô, nhận lấy đồ vật trong tay cô.
 
Anh khẽ lắc chiếc túi giữ nhiệt trong tay, giọng điệu trêu chọc: "Bạn gái đây là đến mang bữa trưa tình yêu cho  ?"
 
"  chứ ." Kiều Dụ Ngưng cởi áo khoác , thong thả  về phía cửa sổ sát đất, phóng tầm mắt xuống cảnh tượng phồn hoa bên . "Anh cứ  xem bạn gái     ?"
 
"Tốt." Chu Thời Tự  đến phía  cô. Chiếc váy hai dây hở lưng táo bạo   cô  khoe trọn tấm lưng trần tuyệt , xương bả vai lộ rõ đường nét, tựa như cánh bướm.
 
"Có cần phần thưởng ?" Chu Thời Tự dùng ngón tay vuốt ve sống lưng cô.
 
Kiều Dụ Ngưng  đầu. "Phần thưởng gì?"
 
"Một nụ hôn từ bạn trai em."
 
Lời còn  dứt, eo thon của Kiều Dụ Ngưng    ôm chặt, cằm  nâng lên.
 
Anh đẩy cô tựa  cửa sổ sát đất trong suốt, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, cạy mở đôi môi cô.
 
Hơi thở hòa quyện, tư thế hôn cực kỳ mờ ám.
 
Hai  hôn  như si như dại, chìm đắm trong nụ hôn nồng cháy đó,    hề     đang từng bước tiến gần đến văn phòng .