Trên đường về, sương mù vẫn còn giăng dày đặc khiến  vẫn còn cảm thấy  buồn ngủ. Trong cơn mơ màng, nửa tỉnh nửa mê,   thấy một  đàn ông đang  sừng sững giữa làn sương mù trắng xóa. Đó là một  còn  trẻ, mặc một chiếc áo sơ mi cổ tàu màu chàm, vai đeo một chiếc ba lô leo núi trông  vẻ nặng trịch. Ánh mắt của   vẫn luôn dõi theo chúng , cho đến khi hai cha con  gần,  ngang qua,  dần dần  xa.
 
Đột nhiên   thấy tiếng bước chân dồn dập và gấp gáp phía . Người nọ thực sự  đuổi theo!
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
Bố  lập tức cảnh giác  đầu  và trừng mắt   thanh niên đang  ngay  mặt: "Cậu   gì?"
 
Người thanh niên  hề để ý đến thái độ thù địch của bố , mà ngược ,   còn cúi xuống, nghiên cứu kỹ lưỡng khuôn mặt xanh xao, yếu ớt của   hô lớn một tiếng đầy kinh ngạc: "A! Đứa bé     trộm mất mệnh ."
 
25
 
Nghe  câu  , bố  như một kẻ c.h.ế.t đuối vớ  cọng rơm cứu mạng, liền lập tức nắm chặt lấy tay  thanh niên, giọng run run: "Cậu...   thể    ? Vậy,    thể cứu con bé nhà   ?"
 
Vì quá nôn nóng nên ngay khi bố   buông tay,  liền ngã phịch xuống đất. Ba  chúng  cứ thế trân trối  ,  khí bỗng trở nên vô cùng khó xử.
 
Người thanh niên tự xưng  là một đạo sĩ,    rằng    xuống núi cốt là để trừ yêu diệt ma. 
 
Bố  tuy  chút nghi ngờ, nhưng những chuyện kỳ lạ, ma quái xảy  gần đây  buộc ông   tin.
 
Khi   đến con hẻm,  định  với vị tiểu đạo sĩ về chuyện tấm phiến đá xanh, nhưng   dường như     sắp mở miệng, liền cúi đầu đặt ngón tay lên môi   dấu im lặng:
 
"Suỵt,  cần ,   hết . Là bà , đúng ?"
 
Anh   đầu  sang một bên, và  cũng tò mò  qua theo ánh mắt  . Cánh cửa sắt của căn nhà phía Đông  mở toang tự lúc nào, nơi đó, dì Lô đang cầm một chiếc ô giấy màu đỏ tươi kỳ dị,  ngẩn ngơ, bất động giữa sân. Bố  thấy  thì liền giục chúng   nhanh hơn. Vừa về đến nhà, ông   vội vàng khóa chặt cửa  vì sợ rằng dì Lô sẽ xông  quấy phá.
 
Giống hệt như những cảnh trong phim ma, vị tiểu đạo sĩ bắt đầu lập đàn  phép. Đầu tiên,   lấy từ trong chiếc ba lô leo núi  đủ thứ đồ nghề: lư hương, giấy vàng, nến đỏ, ngũ cốc, một bó hương lớn, và một chiếc chuông Tam Thanh bằng đồng, trong khi đó, chúng  chỉ cần chuẩn  một cái bàn và hai cái bát .
 
"Hôm nay trời , vì mặt trời  xuất hiện nên chúng  sẽ dễ dàng  phép hơn."
 
"Đây   là tà thuật yêu pháp gì, tại    thể  thấy mặt trời chứ?"
 
Vị tiểu đạo sĩ rõ ràng  ngờ bố   hỏi một câu như , nên    ngây   một lát  mới hắng giọng giải thích: "Mặt trời mà lên thì lũ quỷ sẽ  dám đến. Lũ quỷ  đến thì  bắt ai  bây giờ?" Anh     vẻ   lý, khiến   bên cạnh  mà cứ như đang   kể chuyện phiêu lưu .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngu-quy-doi-mang-nguyen-anh-1/chuong-10.html.]
"Vậy...  cần dán bùa gì lên  con bé ? Hay là vẽ chu sa gì đó lên trán nó?" Bố   tò mò hỏi tiếp.
 
"Có cái  là đủ ." Nói , tiểu đạo sĩ  lấy từ trong ba lô  một chiếc gương bát quái sáng loáng  đặt lên bành. Anh  dùng ngón tay  lượt ấn  tám chữ Càn, Khôn, Tốn, Chấn, Khảm, Ly, Cấn, Đoài  khắc  viền gương,  hô lớn một tiếng đầy uy lực. Ngay lập tức, tám chữ tám cạnh đó bất ngờ mở rộng ,  biến thành một mặt gương khổng lồ và sáng bóng.
 
Anh  bế  đặt lên mặt gương  bảo   khoanh chân ,  đó   đốt giấy vàng  bắt đầu  lắc chuông Tam Thanh,  lẩm nhẩm niệm chú, trong khi bố   bên cạnh thì  dám thở mạnh lấy một .
 
"Trời mênh mông, đất mênh mông, ngũ quỷ ở phương nào? Thái Thượng Lão Quân áp giải ngũ phương quỷ, chuyên quản chuyện di chuyển của nhân gian. Cấp cấp như luật lệnh!"
 
Ngay khi   hô  chữ cuối cùng, một luồng sáng chói lòa từ  trời bỗng xé tan tầng mây mù dày đặc  chiếu thẳng  đỉnh đầu .
 
"Nhanh, lấy vải đen!"
 
Bố  vốn  chuẩn  sẵn từ , ông  liền nhanh chóng tiến lên và dùng tấm vải đen trùm kín đầu  khiến luồng sáng kinh  đó lập tức biến mất.
 
 bỗng cảm thấy một trận trời đất  cuồng, dường như  thứ gì đó vô hình, nặng trĩu đang  lôi  khỏi cơ thể . Trước khi ngất ,   thấy năm con tiểu quỷ quen thuộc đang khiêng một cỗ quan tài màu đỏ tươi,  lượt, ngoan ngoãn   trong chiếc chuông Tam Thanh nhỏ bé.
 
Lần , bố  cũng   thấy chúng.
 
Trước khi , vị tiểu đạo sĩ xin lấy chiếc váy hồng,  rằng   đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày pháp sự thì mới  thể trừ hết  những ô uế, tà khí bám  đó. Bố   cần suy nghĩ lấy một giây  lập tức giao ngay chiếc váy cho  . Chuyện mà tối qua ông hút hết ba bao thuốc cũng  thể giải quyết , hôm nay chỉ cần gặp một vị tiểu đạo sĩ là  xong xuôi một cách nhẹ nhàng nên  khiến bố  vui mừng khôn xiết.
 
Thế nhưng,  hiểu    cứ cảm thấy  chuyện  gì đó kỳ lạ,  đúng, nhưng   thể nào    là  đúng ở chỗ nào.
 
26
 
"Tấm phiến đá xanh đó  ?" Vừa về đến nhà,    vội vàng hỏi bố.
 
"Phiến đá xanh nào?"
 
"Chính là cái mà Anh Anh   đó, cái phiến đá  vẽ năm con quỷ ."
 
"Anh  động  . Ồ,  thể là... vị tiểu đạo sĩ đó  tiện tay lấy  ."