Nhìn vẻ mặt thờ ơ,  chút để tâm của bố, sắc mặt   lập tức  đổi.
 
"Đạo sĩ? Anh còn tìm cả một tên đạo sĩ về nhà nữa ? Anh  cho cái tên lừa đảo đó bao nhiêu tiền  hả?"
 
"Lừa đảo cái gì mà lừa đảo, em  thấy tên lừa đảo nào mà  cần một đồng tiền công nào ? Người    rõ , là đến đây để trừ yêu diệt ma mà thôi." Bố  nghĩ     một việc vô cùng thông minh vì  liền ưỡn n.g.ự.c khoe công với .
 
Thế nhưng,   hiển nhiên  tin  đời    chuyện bánh từ  trời rơi xuống một cách vô cớ như .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
"Đến lượt em  tin ? Em đừng   tin, những vị sư phụ lợi hại thật sự đều là do chúng  tình cờ gặp   đường đó."
 
 đoán bố  đang  đến cái loại    thấy bạn  phán rằng bạn  cốt cách thanh kỳ, là kỳ tài võ học  bán sách võ công cho bạn với giá mười đồng. Mẹ  vẫn  yên tâm, cho đến khi thấy  ăn hết một bát cơm lớn và còn luôn miệng khen ngon thì bà  mới thở phào nhẹ nhõm và tạm thời tin lời bố.
 
"Tốt ,  , giờ thì  , chuyện  cuối cùng cũng  giải quyết êm ."
 
Không,  chuyện vẫn  hề  giải quyết.
 
Ngay trong đêm hôm đó,    sốt cao. 41 độ C,   nóng bỏng như lửa đốt, bụng thì quặn đau từng cơn, miệng  ngừng  mê sảng,  co giật, lăn lộn  giường như  quỷ nhập hồn. Nhìn  đau khổ tột cùng,   xót xa vô cùng, bà   ngừng tự đ.ấ.m  n.g.ự.c và còn  ngừng tự mắng  vô dụng.
 
"Em  mà, em   là  gì  chuyện  như  chứ. Anh đúng là…  sẽ hại c.h.ế.t Anh Anh mất thôi!"
 
"Sao  thế ? Không thể nào, ban ngày con bé vẫn còn  mà. Để   tìm cái tên đạo sĩ đó!"
 
"Anh   mà tìm! Chắc chắn là  chạy mất dạng từ lâu !" Lúc  bố  mới sực nhớ  rằng tên tuổi, địa chỉ,  thậm chí là  điện thoại của đối phương, ông     hỏi lấy một câu.
 
"Lô Tiểu Liên, nhất định là Lô Tiểu Liên, hai bọn họ căn bản là đồng bọn với !" Mẹ  quả quyết, đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận, lúc  bà  chỉ  lao  ngoài để tìm dì Lô tính sổ ngay lập tức.
 
Bố  liền vòng tay ôm ngang eo bà  giữ chặt bà  : 
 
"Em đừng manh động, lỡ như   thì ? Chọc giận một  tâm thần thì phiền phức lắm đấy."
 
"Anh sợ phiền phức ? Anh thà để con gái  c.h.ế.t chứ  cũng sợ phiền phức,  ?  em thì  sợ!" Mẹ  dốc  bộ sức lực vùng mạnh  khỏi vòng tay bố  lao thẳng  cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngu-quy-doi-mang-nguyen-anh-1/chuong-11.html.]
 
 lúc  trong nhà bỗng truyền đến tiếng kêu cứu yếu ớt của , khi  đang gào lên một cái tên xa lạ: "Trĩ Nhi! Trĩ Nhi cứu con!"
 
Bố   vội vàng chạy  phòng, nhưng trong phòng  gì  ai khác? Chỉ  một   đang quằn quại  giường.
 
"Con bé     sốt cao đến mức  mê sảng , nó đang gọi ai ?"
 
"Trĩ Nhi!"
 
  lúc bố  đang bó tay chịu trói, bất lực đến cùng cực thì   bỗng quỳ thụp xuống đất, hai tay chắp , miệng thì liên tục lẩm nhẩm khấn vái: "Bất luận ngài là thần tiên  ma quỷ phương nào, con cầu xin ngài, con cầu xin ngài hãy cứu lấy con của con. Mười năm, năm mươi năm, chỉ cần con còn một  thở, vẫn còn sức hương hỏa cúng bái, con nhất định sẽ  ngừng một ngày. Con cầu xin ngài, cầu xin ngài hãy cứu con của con."
 
Khi  đến cuối,    nức nở  thành tiếng, những lời khấn nguyện hòa  tiếng  nghẹn ngào.
 
 họ   rằng vị quỷ thần mà họ đang cầu khấn giáng thế     quan tâm đến hương hỏa cúng bái gì cả. Bởi vì  nọ chỉ quan tâm đến một   thôi.
 
27
 
Anh  tên là Tử Trĩ, tự Trĩ Nô, từng là gia nô của phương sĩ Tử Anh thời Đại Tần, và cũng là một con quỷ  du đãng  thế gian  mấy ngàn năm.
 
"Chủ nhân, cuối cùng cũng tìm   ."
 
  Tử Trĩ đang dần hiện hình  mắt, một  áo bào xám trắng nhưng vẫn  thể che giấu  vẻ tuấn mỹ tựa xuân hoa thu nguyệt của  nọ. Anh  quỳ xuống  mặt, nhẹ nhàng nắm lấy tay , và cơn đau trong   dường như cũng lập tức tan biến .
 
"Cậu là ai! Sao     đây?" Bố  theo phản xạ chộp lấy chiếc bật lửa  hình khẩu s.ú.n.g lục đặt  bàn  lập tức chĩa thẳng  Tử Trĩ với vẻ mặt đầy thù địch.
 
Thế nhưng, Tử Trĩ dường như  hề để ý đến hành động của ông . Mẹ  thấy Tử Trĩ   ác ý thì liền chậm rãi  dậy,  đó bà  nhẹ nhàng gạt nòng s.ú.n.g lục của bố xuống: "Ngài... ngài là  đến cứu con gái ,  ?"
 
"Người đời đều  đến thuật Ngũ Quỷ Vận Tài nhưng ít ai  rằng thứ Ngũ Quỷ  thể vận chuyển  chỉ là tài vận." Tử Trĩ dịu dàng  ,  đó chợt đưa tay lên lau  những giọt mồ hôi lấm tấm  trán   kế tiếp mới  sang  bố  : "Mà còn  cả tuổi thọ và thiên mệnh."
 
"Kể từ cái ngày Lô Tiểu Liên chuyển đến đây, cô chú  vô tình trúng kế của bà , để  từng bước, từng bước  dẫn  cái phong thủy cục c.h.ế.t chóc mà bà  và tên đạo sĩ thối tha   bày . Tấm phiến đá Ngũ Quỷ mà bà  dùng để lấp đường thực  chính là một tấm phù chú dùng để điều khiển Ngũ Quỷ. Tấm phù đá đó tương đương với chuôi kiếm, căn nhà phía Đông  hình chữ Lồi chính là đốc kiếm, còn  bộ con hẻm  là  kiếm. Thuật Ngũ Quỷ Ban Mệnh chính là dời mệnh của chủ nhân, theo  kiếm mà vận chuyển ngược về đốc kiếm. Hẳn là  lúc  đây, Lô Khả Khả    tấm phù đá đóng vai trò chuôi kiếm ."