Trong cơn kinh hãi tột độ,    thể thốt nên lời, cả  lập tức mềm nhũn  khiến bố   vội vàng đỡ bà   xuống chiếc ghế sofa nhỏ. "Dựa  cái gì chứ? Dựa  cái gì mà   sự đồng ý của chúng  mà bà   dám trắng trợn lấy  mạng sống của con chúng ."
 
"Không, họ   sự đồng ý của cô chú ."
 
"Nói bậy  bạ, bậy, bạ,  đồng… chúng  đồng ý lúc nào chứ!" Bố  nóng nảy đến mức  năng lộn xộn và bắt đầu la hét luyên thuyên.
 
"Chủ nhân  mặc chiếc váy  yểm bùa,  đó   tên đạo sĩ  mang trả nó về, đó gọi là Ngũ Hành Đảo Ngược, tức là khế ước mượn thọ   chính thức xác lập."
 
"Hoàn  vô lý! Chẳng lẽ cái tên đạo sĩ đó đến nhà  một chuyến chỉ là để lấy  chiếc váy đó thôi ?"
 
"Đương nhiên  . Là do tối qua  xảy  sự cố bất ngờ khiến Ngũ Quỷ  thể dời  cỗ quan tài đỏ nên tên đạo sĩ thối tha đó mới  đích  đến tận nhà để thu hồi nó."
 
Nghe đến đây thì  chợt hiểu . Lúc đó   cảm thấy  đúng, như thể  thứ gì đó vô hình   tách rời khỏi cơ thể . Thì  đó chính là mệnh của .
 
Mẹ ,  vẫn im lặng nãy giờ, lúc  mới ngẩng đầu lên, cất tiếng hỏi với giọng  đầy mệt mỏi và khẩn thiết: "Ngài... xin ngài hãy  cho  ,    gì mới  thể cứu  con gái của ?"
 
Tử Trĩ   ,  chậm rãi cúi đầu, hít một  thật sâu. "Lô Tiểu Liên  chuyển đến đây  bao lâu ?"
 
"Từ ngày mùng 1 tháng  đến hôm nay… đúng 49 ngày ."
 
"Vậy thì, hôm nay chính là ngày cuối cùng để thuật  thành công."
 
28
 
"Sau ngày hôm nay, thất khiếu của chủ nhân sẽ  phong bế  , cơ thể dần dần suy yếu cho đến khi c.h.ế.t ."
 
"  g.i.ế.c con mụ đó!"
 
"Vô ích, chỉ khi thuật   thành công mà phá vỡ  tấm phù đá thì chủ nhân mới  cơ hội sống sót."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
Mẹ  sững  , cảm xúc   suy sụp, bà  bất lực  Tử Trĩ  lo lắng đến mức  dậm chân tại chỗ: " tấm phiến đá đó mất ! Tất cả là tại , tại      nhận hàng  gì chứ! Đáng lẽ   về thẳng nhà mới ."
 
  bên cạnh sợ hãi đến mức   nên lời. Nghe  vẻ như  hết cách cứu chữa  ? ...  sắp c.h.ế.t  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngu-quy-doi-mang-nguyen-anh-1/chuong-12.html.]
 
"Vậy là hết cách  ? Cậu đến đây chỉ để  cho chúng   con gái   thể cứu  nữa ?" Bố  lúc  cũng  tránh khỏi nóng nảy, ông  bước lên một bước gằn giọng chất vấn Tử Trĩ.
 
"Không  . Tuy nhiên, chỉ riêng sức của cô chú thì  thể nào phá vỡ  tấm phiến đá Ngũ Quỷ đó."
 
"Vậy thì   cách nào thì mau    chứ!"  tuy còn nhỏ nhưng   quý trọng mạng sống của , thế là     hét thẳng  mặt Tử Trĩ. Thực   là một   lễ phép, nhưng  hiểu  đối với Tử Trĩ,  dường như   nhiều kiên nhẫn. Nghe thấy tiếng gầm của , cơ thể vốn  mờ ảo của Tử Trĩ lập tức trở nên trong suốt hơn  nhiều,   cúi đầu xuống, bày  bộ dạng như thể trông vô cùng oan ức.
 
"Dù   cũng là một con quỷ nên chỉ  thể tồn tại ở dạng hư thể, duy trì hiện hình   quá lâu, …."
 
"Cậu như nào!"
 
",   nhập   thể của họ." Tử Trĩ ngẩng đầu  chợt liếc  sang bố  . 
 
   thì lập tức toát mồ hôi lạnh,  đó vội vàng  sang bố   lặp  lời của Tử Trĩ: "Cậu      nhập   thể của hai ."
 
Bố    thấy thế thì liền cuống quýt đẩy  ,  đang  vẻ  đồng ý, trở  ghế sofa: "Không ! Tuyệt đối  ! Ai     là kẻ lừa đảo , lỡ như  cũng là đồng bọn với bọn họ thì ?"
 
"Vậy thì nhập   !" Tử Trĩ còn  kịp biện minh thì    sải bước tiến lên chắn bố  ở phía , ánh mắt của bà  lúc  vô cùng kiên định và  chút do dự: "Đây là cơ hội cuối cùng để cứu con gái . Dù cho   là kẻ lừa đảo  chăng nữa thì  cũng chấp nhận."
 
29
 
  bao giờ thấy   dũng mãnh và quyết đoán đến thế.
 
Bà ,  đúng hơn là Tử Trĩ trong  xác của bà , lập tức đá tung cửa nhà dì Lô,  sừng sững giữa hành lang  trừng mắt    sân bên trong. Quả nhiên! Trong sân bày năm ngọn đèn dầu leo lét, bốn ngọn ở bốn góc và một ngọn ở chính giữa. Ngọn đèn ở giữa  đặt trong tay của Lô Khả Khả, đứa trẻ  đang mặc chiếc váy hồng tai ương. Và bên   thể của Lô Khả Khả chính là tấm phù chú điều khiển Ngũ Quỷ  biến mất .
 
Lô Tiểu Liên, tên tiểu đạo sĩ thối tha, và cả Lô Khả Khả,  thiếu một ai. Và cả năm con tiểu quỷ quen mặt  nữa.
 
Lúc ,  sự điều khiển của chiếc chuông Tam Thanh, chúng đang liên tục ném những khối sương mù bốc lên từ các ngọn đèn   Lô Khả Khả.  đoán đó chính là ngũ quan, là sinh mệnh của .
 
"Trả  mạng cho con gái !" Mẹ  gầm lên một tiếng  liền xông thẳng lên định giật lấy chiếc chuông Tam Thanh trong tay của tên tiểu đạo sĩ. Dì Lô thấy  thì liền lao đến ôm ngang eo    cũng liền hét lớn trong sự điên loạn: "Nhanh lên! Nhanh đổi !"
 
Tên tiểu đạo sĩ  hề  ảnh hưởng, ngược    còn tăng tốc độ lắc chuông Tam Thanh. Lúc , tiếng chuông reo ngày càng dồn dập, gấp gáp, và những khối sương mù của ngũ quan cũng sắp  ném hết   Lô Khả Khả.