Một khuôn mặt trái xoan, đôi môi đỏ thẫm, làn da trắng nõn cùng mái tóc dài ngang vai. Đó chính là dì ở nhà phía Đông mà   thấy ban ngày. Điểm khác biệt duy nhất là dì    một bộ quần áo khác.
 
Dì  mặc một chiếc váy đỏ rực  bèo nhún, đầu đội chiếc băng đô cùng màu và  một đôi giày cao gót cũng màu đỏ. Gió đêm thổi tung tà váy, nụ   khuôn mặt dì   ánh trăng mờ ảo trông càng quỷ dị đến lạ thường.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
" là Lô Tiểu Liên,  mới chuyển đến căn nhà phía Đông bên cạnh."
 
" là duyên phận, chúng  vẫn luôn mong  một  hàng xóm đấy."
 
   bố     như thế nào, nhưng nụ  của dì Lô thì dường như   dán chặt  mặt, đó là một nụ  tiêu chuẩn, cứng đờ và  hề  chút  đổi. Dì  cứ như một  nộm vô hồn .
 
Đang lúc  còn nghi ngờ thì đột nhiên cổ dì  dường như dịch chuyển.  , là dịch chuyển — một chuyển động ngang, máy móc và cứng đờ. Và đáng sợ hơn cả là, nó hướng thẳng về phía cửa sổ nơi  đang rình mò!
 
Dì  thấy  !
 
 sợ hãi vội vàng cúi đầu trốn biệt  bệ cửa sổ và cũng  dám thở mạnh lấy một .  thật  thể hiểu nổi những lời xã giao của  lớn; rõ ràng chỉ vài phút  còn  dì  là  , là kẻ buôn ,  mà bây giờ  mở rộng cửa tươi  chào đón  .
 
Chỉ để  một   ở đây lo lắng, sợ hãi.
 
Có lẽ bọn họ nghĩ dì Lô chỉ là một  phụ nữ yếu đuối đơn  nên cần  quan tâm chăm sóc. Hoặc cũng  lẽ vì con hẻm  từ  đến nay chỉ  gia đình chúng  ở nên quá thiếu  sức sống. Kể từ khi dì Lô chuyển đến căn nhà phía Đông, hai gia đình chúng  quả thật  qua  thường xuyên hơn.
 
"Cuối tuần sẽ  sườn cam và gà hầm táo kiểu Pháp nhé."
 
"Đợi con tan học về là món cà chua bi ngâm mận của dì cũng   xong  đó."
 
"Sáng mai  sandwich, dì  hẳn năm cái, con  thể mang đến trường chia sẻ với các bạn."
 
Dì Lô  giỏi nấu các món Tây, và ánh mắt dì    cũng  còn đáng sợ như ngày đầu mới đến nữa. Phần lớn thời gian nó đều  nhẹ nhàng và tươi tắn.
 
Dần dần  bắt đầu cảm thấy dì Lô thực sự là một  .
 
7
 
Thời đó Internet  phổ biến nên ngoài KFC ,  cũng  từng thấy qua món Tây nào khác. Chính vì thế, khi dì Lô ngày nào cũng mang món Tây sang nhà,   vô cùng thích thú, ngay cả bố  cũng lấy  lạ.
 
Thế nhưng, qua một thời gian,   bắt đầu tỏ   vui.
 
"Thích ăn cơm của bà  đến thế ,  con  sang ở với bà  luôn ? Có thể ăn cả đời đấy!"
 
"Em… em đúng là vô lý thật mà."
 
Khoảng thời gian đó,   đang chuẩn  mở thêm một cửa hàng thời trang với hy vọng  thể nắm bắt  cái đuôi của trào lưu "xuống biển" kinh doanh.  mỗi khi về đến nhà, bà   luôn thấy dì Lô đang ở cùng bố và , một khung cảnh vui vẻ và hòa thuận  . Vì , trong lòng bà  luôn cảm thấy  chút  thoải mái.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngu-quy-doi-mang-nguyen-anh-1/chuong-3.html.]
"Bây giờ bà   những  bắt cóc con  mà còn  bắt cóc cả chồng  nữa."
 
"Lâm Chi, em đừng  . Chẳng lẽ em cũng  tin  ?"
 
"  tin ai hết! Ngày nào cũng ăn diện lòe loẹt chạy sang nhà , rõ ràng là một con yêu tinh mà!"
 
  bên cạnh  mà ngớ  . Chẳng lẽ dì Lô là Hắc Hùng Tinh trong Tây Du Ký ? Không thể nào, dì Lô xinh  như , chắc  là Bạch Cốt Tinh chứ.  Bạch Cốt Tinh   trộm đồ,  thực sự  thể nào hiểu nổi.
 
"Em  nhỏ thôi, nhỏ tiếng thôi."
 
"Tại     nhỏ!  chính là đang cố tình  cho bà   đó, nếu bà  còn dám đến nữa, để xem   dám lột da bà   !"
 
 đang   chiếc ghế đẩu trong sân và ung dung mút kẹo Chupa Chups. Đột nhiên  một bóng trắng mơ hồ như ảo ảnh vụt qua ngoài cửa nhà .
 
Là dì Lô!
 
8
 
Sáng sớm Chủ Nhật hôm ,   bất ngờ vẫn còn ở nhà.
 
Không ngửi thấy mùi món Tây thơm phức của dì Lô,  cảm thấy  chút hụt hẫng. Trên bàn chỉ  một đĩa bánh bao nhân cá thu do  .
 
"Người Trung Quốc ăn món Trung Quốc mới khỏe mạnh. Món Tây dù  ngon đến , nhưng xét cho cùng vẫn  hợp với  dày của chúng ."
 
Ngay khi     dứt lời thì liền liếc mắt sang bố bấy giờ vẫn còn đang ngây ngô nhét vội miếng bánh bao  miệng.
 
Sau bữa ăn,   ghế sofa xem TV, và đúng  cái lúc  màn hình đang chiếu đến cảnh Bạch Cốt Tinh hiện nguyên hình thì giọng  khàn khàn của dì Lô bỗng từ ngoài cửa vọng .
 
"Chị Lâm,    ít bánh táo nên  mang cho bé Anh Anh nếm thử."
 
"Sao    trơ tráo đến thế  ." Vừa  thấy giọng dì Lô, lửa giận trong lòng    bùng lên đến mức bà  lập tức xắn tay áo định xông  ngoài.
 
Bố  vội vàng níu   và khuyên can: "Lâm Chi, Lâm Chi,  gì từ từ , dù    cũng  lòng mang đồ ăn ngon đến mà."
 
 thì chẳng bận tâm nhiều, bởi chỉ cần  thấy  đồ ăn ngon là   vội vàng chạy  mở cửa để đón dì Lô  nhà, trong khi bố   cũng theo sát ngay phía .
 
Ấy thế mà ngay khoảnh khắc khi cánh cửa  mở , cả hai  họ đều đột ngột khựng  như trời trồng.
 
9
 
Ngoài cửa, dì Lô  đó với đôi mắt sưng húp như hai quả đào, ánh mắt buồn bã  xoáy  gia đình ba  chúng .
 
Thế là cả một tràng lời mắng mỏ mà    chuẩn  sẵn bỗng chốc  nuốt ngược  trong.