Mãi đến lúc , chúng  mới  hóa  dì Lô  một cô con gái đang  học ở huyện Tức Mặc tên là Lô Khả Khả.
 
"Khả Khả nhà  thích ăn bánh táo nhất, vì   nghĩ bé Anh Anh  lẽ cũng sẽ thích."
 
Câu chuyện bắt đầu từ năm năm , khi chồng dì Lô bỏ  theo nhân tình, từ đó dì   một  nuôi nấng Lô Khả Khả. Để cho con gái  một cuộc sống  hơn, dì   quyết định học theo    bán sỉ quần áo  dựng sạp ngoài chợ kiếm tiền, nhưng cũng chính vì thế mà thời gian dì  dành cho con gái ngày một ít .
 
"Số của Khả Khả  ,   như Anh Anh để mà  cả bố lẫn  yêu thương. Con bé còn nhỏ như    tự chăm sóc bản  nên đương nhiên là nó  vui. Chứ thực , lúc bằng tuổi Anh Anh, con bé cũng hoạt bát lắm, chỉ là dạo gần đây nó dần ít  thôi."
 
Kiếm nhiều tiền hơn vốn là để con gái  vui vẻ, nhưng giờ con bé  vui thì tiền bạc dường như cũng chẳng còn quan trọng nữa. Vì thế, dì Lô quyết định sẽ chuyển về quê và tìm một công việc hành chính để  thể dành nhiều thời gian hơn cho con.
 
Dì Lô còn hỏi cả ngày tháng năm sinh của ,  đó  rằng Khả Khả đang học lớp bốn, tức là lớn hơn  ba tuổi.
 
" đang  thủ tục chuyển trường cho con bé để học kỳ tới nó sẽ chuyển về đây học."
 
Nói , dì Lô liền lấy  một tấm ảnh cho chúng  xem, trong đó Lô Khả Khả đang mặc một chiếc váy hồng tựa như một con bướm hoa múa lượn giữa những khóm hoa rực rỡ.
 
Bất chợt  thét lên một tiếng  mặt mày tái mét vùi đầu  lòng .
 
"Sao  con bé ?"
 
"Lô Khả Khả… cô   cử động."
 
Những  lớn  xong thì ngẩn ,  đó đồng loạt phá lên  vì cho rằng  thấy chị gái trong ảnh xinh quá nên  đến hoa cả mắt. Mặt  bỗng chốc trở nên đỏ bừng, nhưng  vẫn cố nén nỗi sợ hãi để cẩn thận   tấm ảnh  nữa.
 
Không đúng. Rõ ràng lúc nãy   thấy Lô Khả Khả nhếch miệng , trong khi ánh mắt cô    thì  âm u đến đáng sợ, hệt như ánh mắt của dì Lô trong  đầu gặp mặt.
 
Đó chính là cái  của một kẻ  săn đang chằm chằm  con mồi của .
 
10
 
Những ngày  đó trôi qua khá êm đềm và dì Lô cũng ít khi sang nhà  hơn. Vì   ăn món Tây nên  thấy món gì cũng nhạt nhẽo vô vị.
 
Một tháng ,    lên Tức Mặc để lấy hàng, nên  khi    dặn dì Lô cứ tự nhiên, nếu  việc gì cần giúp thì cứ tìm bố .
 
Thế nhưng   lưng ,  liền cúi xuống, hai tay đặt lên vai    với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: "Nếu dì Lô thực sự đến nhà  thì con nhớ  lén gọi điện báo cáo cho  ngay đấy nhé."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngu-quy-doi-mang-nguyen-anh-1/chuong-4.html.]
Rõ ràng   cũng   rộng lượng đến thế, bởi bà  chẳng hề  dì Lô tìm đến bố  chút nào.
 
 bèn vỗ vỗ vai   vẻ  đây: "Mẹ yên tâm, con sẽ theo dõi sát   động thái của đối phương."
 
Ngay khi  tin    Tức Mặc, chiều hôm đó dì Lô liền bưng một chiếc pizza sốt thịt bò sang gõ cửa nhà .  còn đang phân vân    nên thực hiện nhiệm vụ để gọi điện báo cáo cho    thì dì Lô  lôi một chiếc váy từ trong túi xách .
 
Đó là một chiếc váy màu hồng với tay bồng và viền ren… Chẳng  chính là chiếc váy mà Lô Khả Khả  mặc trong ảnh ?
 
"Trẻ con lớn nhanh thật, đến nỗi chiếc váy  Khả Khả nhà  mới mặc  hai   chật ." Dì     đưa chiếc váy cho  với vẻ mặt đầy mong đợi.
 
Thế nhưng, sự mong đợi  trong mắt   hiện lên như một ánh  ám ảnh và gần như bệnh hoạn, bởi đôi mắt dì  như đang đóng đinh   , khóa chặt  cử chỉ để chờ đợi phản ứng tiếp theo.
 
"Nhanh cảm ơn dì Lô  con." Bố  đỡ lấy chiếc váy hồng  ,  đó ông  liền dùng khuỷu tay huých nhẹ   một cái.
 
Lúc   mới  hồn và gượng  với dì Lô: "Cháu cảm ơn dì Lô ạ."
 
"Vậy thì nhanh mặc thử xem nào."
 
Bố  vốn định cất chiếc váy , nhưng khi  thấy , ông  liền vội vàng luống cuống giũ chiếc váy : " đúng đúng, để con bé thử xem nào."
 
Thực       mặc nó. Từ khi còn nhỏ,    hề thích mặc đồ cũ. Hơn nữa bộ quần áo  còn tỏa  một thứ mùi  lạ, hôi hôi, tựa như mùi giấy vệ sinh rẻ tiền. Thế nhưng, vì  chịu nổi ánh mắt ám chỉ của bố nên  đành miễn cưỡng nhận lấy chiếc váy.
 
Thấy  nhận lấy nó, dì Lô khẽ thở phào nhẹ nhõm, như thể  trút  một tảng đá lớn trong lòng.
 
Khi  bước  khỏi phòng, ánh mắt dì Lô vẫn luôn dán chặt   . Và ngay khoảnh khắc  thấy , đôi mắt vốn vô hồn của dì  đột nhiên sáng bừng lên.
 
"Tốt quá. Khả Khả hồi nhỏ cũng giống hệt như ." Lời  của dì   thật rợn   .
 
"Anh Anh, ngày mai nhớ  mặc nó  học nhé." Lúc  về, dì Lô còn  đầu    một cái. Dì  dường như  lo lắng  sẽ cởi chiếc váy hồng đó .
 
11
 
Đêm hôm đó,   mơ.
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 mơ thấy năm tiểu nhân mặt xanh nanh vàng đang gọi   theo chúng: "Lại đây,  đây,  theo chúng  nào."
 
 như  mê hoặc và quả thật   theo chúng  nhanh chóng tiến  một con đường dài hun hút. Phía  là một màn sương mù dày đặc, trong  khí phảng phất mùi ẩm ướt mục nát. Ở góc phía Bắc  một cánh cửa thấp chỉ cao bằng nửa .  cúi   ,  qua một con đường phủ đầy rêu phong,  xuyên qua một cánh cửa gỗ mục nát,  đó  mắt  liền hiện  một cái hang động.