Mẫu  chẳng  gì cả, chỉ lặng lẽ  phòng  mỗi tối.
 
Bà đắp  tấm chăn   đá , bôi thuốc mỡ lạnh buốt lên lòng bàn tay , hôn lên trán ,  khẽ khàng     lời xin .
 
Bà    vẫn đang thức.
 
Bà chẳng  gì cả.
 
Và  tình nguyện để bà chẳng bao giờ  gì.
 
Những ngày  nhắm mắt chịu đựng,  luôn mơ đến cảnh hai  con  kiêu hãnh  qua phố dài, trong ánh mắt ngưỡng mộ của  ,  mua tặng bà những món trang sức đắt nhất.
 
 bà  mất .
 
Sau ,  từng nếm qua  bao cao lương mỹ vị.
 
Thứ  nhớ nhất, vẫn là bát canh cải trắng khi xưa, hai  con  sát vai  cùng chia sẻ.
 
Ta  về phía chân trời xa xôi.
 
Phía , viên quan phụ trách cẩn thận đặt bộ quan phục lên bàn.
 
Mặt bàn gỗ tử đàn  ánh nắng chiếu sáng lấp lánh.
 
Trưởng Công chúa bổ nhiệm   nữ y quan, dạy nghề y cho những cô gái  nơi nương tựa.
 
Nếu  nữ quyến nhà nào  học, cũng đều  chào đón.
 
Ngày càng nhiều phụ nữ  còn cảm thấy  hổ vì những căn bệnh khó .
 
Trưởng Công chúa hài lòng chúc phúc: "Hy vọng một ngày nào đó, ngươi  thể mở rộng y quán  khắp thiên hạ."
 
Vệ Tuân xin rời kinh  nhận chức ở nơi khác.
 
Lần  rời ,   đến bao giờ mới trở .
 
Trước lúc ,  gõ cửa y quán, hy vọng  thể gặp   cuối.
 
Ta  mở cửa, chỉ  bên trong cánh cửa  lời từ biệt:
 
"Hôm đó ở phủ nha, cảm ơn Vệ công tử   tay giúp đỡ."
 
Giọng  của Vệ Tuân nghẹn ngào, mang theo  thở nặng nề.
 
Hắn nhắc  những chuyện  qua của năm năm .
 
Ta nhắm mắt :
 
"Chuyện cũ như  c.h.ế.t  ngày hôm qua,   quên cả , Vệ công tử cũng nên quên ."
 
Tiếng động bên ngoài dần biến mất.
 
Khi mở cửa ,  mái hiên lặng lẽ treo một quyển y thư.
 
Chính là quyển sách từng  xé nát trong ngày tuyết rơi hai năm .
 
Có   cẩn thận sấy khô từng mảnh,  dán chúng .
 
Thế nhưng, chữ   đó vẫn nhòe nhoẹt, những vết rách  thể nào nguyên vẹn như ban đầu.
 
Trang đầu của sách ghi tên mẫu   – Thẩm Phù.
 
Bây giờ,  là Thẩm Chi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoc-tuyet-tam-duyen/chuong-15-het.html.]
 
Cơn mưa cuối cùng của mùa xuân  qua.
 
Ta  sửa sang  mộ phần của mẫu .
 
Vệ Chiếu Dạ  thánh thượng trọng dụng, lưu  kinh thành  thống lĩnh.
 
Hắn quỳ  mộ, đốt giấy tiền cho mẫu .
 
Ta  dòng chữ khắc  bia mộ, nước mắt  mờ đôi mắt.
 
"Mẫu ,  thấy  chứ… Giờ   thể yên lòng  ."
 
Một chú bướm xuân vỗ cánh bay lên, dịu dàng chạm  vệt nước  má , như  ai đó đang khẽ lau  những giọt lệ.
 
Cánh bướm chập chờn đậu lên đầu ngón tay của Vệ Chiếu Dạ, như thể đang ôm lấy  một cách nhẹ nhàng.
 
Ta và    mỉm .
 
Ta thở dài: thời gian như dòng nước chảy qua kẽ tay, như tia lửa lóe lên giữa đá, tất cả  cũng tan biến như một giấc mộng.
 
Năm đó,  leo ba ngàn bậc thang, đến Phật tự ở ngoại ô phía tây.
 
Chuông gió  mái hiên ngân vang trong làn gió chiều, từng tiếng như gõ  duyên khởi, duyên diệt.
 
Ta quỳ  bồ đoàn, thành tâm cầu nguyện.
 
Một là mong báo  thù cho mẫu .
 
Hai là mong tìm  ý trung nhân như ý.
 
Ba là mong thiên hạ thái bình, sông nước yên vui.
 
Đột nhiên, một làn gió nhẹ lướt qua đại sảnh.
 
Tóc mai  trán khẽ động,   hề   rằng, phía  bức tượng,  tiếng thì thầm khe khẽ:
 
"Điều nàng cầu thành hiện thực, chính là tâm nguyện lớn nhất của ."
 
Hỏi vì  tượng Bồ Tát   lưng, chính bởi  đời chẳng chịu ngoảnh đầu .
 
  lẽ, tất cả những ngã rẽ trong cuộc đời, đều là để dẫn chúng  đến bên .
 
Phiên ngoại:
 
Gần đây, Thẩm Chi khuyên Vệ Chiếu Dạ học thêm chút chữ nghĩa, tránh việc lên triều đường    chê .
 
Nhớ đến Vệ Tuân ba tuổi    thơ, là tài tử nổi danh ở kinh thành, trong lòng Vệ Chiếu Dạ  khỏi tức tối.
 
Thế là  nén giận,  trong thư phòng cả đêm để học  thơ.
 
Ngày hôm , khi Thẩm Chi bước ,   gục xuống bàn ngủ  .
 
Dưới tay  là một tờ giấy,  đó  một bài thơ tuyệt thế  tên "Vịnh Tuân":
 
[Tuân, Tuân, Tuân.]
 
[Định cướp vợ  ?]
 
[Hãy xem  thả một cái rắm.]
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
 
[Thổi ngươi bay hai dặm đường.]
 
Hết