Hôm nay công chúa  vẻ tâm trạng  ,  còn tâm trí giày vò  như  khi.
 
Cung nữ lớn tuổi đang chải tóc cho nàng  cài trâm xong, thì bất thình lình ăn một cái bạt tai như trời giáng!
 
“Bốp!” — cái tát khiến má nàng sưng đỏ như máu.
 
Công chúa giận dữ:
 
“Hôm nay các sứ thần ngoại quốc đều đến, thứ trâm rách nát  mà cũng dám gài lên tóc bản cung? Ngươi  để bản cung mất mặt  chư quốc hả?”
 
Tức thì, tất cả   trong phòng quỳ rạp xuống, cung nữ  đánh run bần bật cầu xin tha mạng.
 
Công chúa phất tay:
 
“Lôi  ngoài, thưởng hai mươi trượng!”
 
Hai mươi trượng — đủ để đánh gãy chân.
 
Ta chẳng hề thấy hả hê.
Vì  ,  kế tiếp  lôi   bao cát, e rằng sẽ là .
 
Ta  thấy tiếng hét thảm phía xa của cung nữ , bất giác nuốt khan một .
 
Ánh mắt công chúa rơi lên  .
 
Toàn   căng cứng.
 
Một hồi lâu , nàng mới lạnh nhạt mở miệng:
 
“Yến Tô Hà, ngươi giỏi b.ắ.n cung đến ?”
 
Câu hỏi  khiến  sững , mãi mới phản ứng kịp – thì  hôm nay nàng mặt nặng mày nhẹ là vì chuyện .
 
Tam công chúa – con gái  hoàng đế sủng ái nhất.
 
Chỉ tiếc là đầu óc rỗng tuếch, suốt ngày chơi bời trác táng với đám công tử.
 
Bắc Dương quốc  nổi tiếng thiện chiến, đến cả các công chúa cũng giỏi cưỡi ngựa, b.ắ.n cung.
 
Hôm nay sứ thần các nước đều  mặt trong cung, hoàng đế tất nhiên  lấy đó  thể diện.  tam công chúa – nếu  tham gia thì hoàng đế mất vui, mà tham gia thì chẳng khác nào trò hề.
 
Ta thẳng lưng,  thẳng  mắt nàng:
 
“Trăm bước xuyên dương!”
 
Công chúa thoáng lộ vẻ vui mừng, nhưng vẫn hồ nghi:
 
“Làm  chứng minh?”
 
Ta  sang đám cung nữ  nãy vẫn châm chọc :
 
“Nếu công chúa  tin,  thể cho mấy cung nữ  đội táo lên đầu, chạy một vòng trong sân, nô tỳ sẽ chứng minh.”
 
Vừa dứt lời, mặt mũi bọn cung nữ xanh lét, run như cầy sấy.
 
Công chúa lập tức vỗ tay:
 
“Tốt! Yến Tô Hà, nếu ngươi thật sự bách phát bách trúng, bản cung tất sẽ trọng thưởng.  nếu dám đùa giỡn bản cung, thì khỏi cần chờ đến mai!”
 
Ta quỳ gối hành lễ, giọng đầy tự tin:
 
“Nô tỳ thề sẽ   nhục sứ mệnh!”
 
Đám cung nữ   như  ác quỷ, mắt đỏ hoe, van xin bằng ánh mắt tuyệt vọng.
 
Trên đầu là trái táo, chỉ lệch một tấc, tên trúng   táo mà là đầu !
 
5
 
Vài cung nữ lau nước mắt, cột trái táo lên đầu bằng dây vải,  từ xa đúng là  buồn   tội nghiệp.
 
Ta  giữa sân, tay cầm cung tên, mũi tên lóe hàn quang nhắm thẳng về phía họ.
 
Mấy   còn lề mề, cố tình  chậm để  dễ nhắm bắn. Một bà ma ma quát lớn, vung roi:
 
“Chạy mau lên!”
 
Tiếng roi quất vang lên cùng tiếng hét thảm, mấy cung nữ nước mắt nước mũi tùm lum, buộc  cắn răng lao quanh sân.
 
Ta  thẳng lưng, giương cung nhắm thẳng  một  — mũi tên rít gió vút !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-co-muon-lam-hoang-hau-khong/chuong-3.html.]
 
“Vèo!” — tên bay như điện xẹt, ghim thẳng  trái táo, vang lên tiếng hét kinh hoàng.
 
Mũi tên xuyên táo, cung nữ  dọa đến vãi cả nước tiểu, vạt váy ướt nhẹp.
 
Công chúa  ngặt nghẽo, vỗ tay tán thưởng liên hồi.
 
Tên của   lệch một phát, tám trái táo  đầu tám  đều  b.ắ.n nát,  ai  thương.
 
Dù thoát nạn, đám cung nữ vẫn mồ hôi túa như tắm, mặt mũi trắng bệch như sắp ngất.
 
Ta trả cung tên, quỳ  mặt công chúa.
 
Công chúa kể   chuyện hoàng đế  các công chúa thi b.ắ.n cung  chư quốc.
 
Quả nhiên,  ngoài dự đoán của .
 
Công chúa hỏi:
 
“Có cách nào học nhanh ?”
 
Ta trầm ngâm  đáp:
 
“Không dám chắc giành hạng nhất, nhưng chắc chắn  để công chúa xếp cuối.”
 
Nghe , công chúa lập tức vui vẻ, ngữ khí cũng hòa hoãn hơn:
 
“Chỉ cần  xếp cuối là .”
 
Ta khẽ mỉm , theo nàng  hậu viện bắt đầu luyện bắn.
 
Chỉ trong một buổi sáng,  từ đứa tiện tỳ  khinh rẻ thành  tâm phúc bên cạnh công chúa.
Ngay cả đám cung nữ   dọa vãi nước cũng  dám ho he.
 
Công chúa thấy  tiến bộ rõ rệt thì vui mừng  mặt.
 
Nàng  rõ bản  vô dụng, chẳng hy vọng gì đoạt giải, chỉ mong   phụ hoàng trách mắng, giữ  sủng ái là đủ.
 
Nàng cất cung tên,   bằng ánh mắt đầy hài lòng.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
 
Có lẽ thấy  mấy hôm nay ngoan ngoãn phục  tùng, nàng bắt đầu nới lỏng thái độ:
 
“Không ngờ ngươi cũng là đứa  điều đấy.”
 
Ta khép nép  bên:
 
“Phụ  nô tỳ là tội thần của Bắc Dương quốc, khiến hàng vạn binh sĩ c.h.ế.t  nhắm mắt, khiến Bắc Dương  cắt đất cầu hòa. Công chúa chịu thu nhận kẻ như nô tỳ, nô tỳ  đội ơn sâu nặng.”
 
Công chúa  khẩy:
 
“Biết bản cung  lòng  là  . Nay cho ngươi mở mang kiến thức, theo bản cung đến hoàng gia săn bắn.”
 
Ta lập tức tạ ơn:
 
“Tạ công chúa ban ân.”
 
Quay về phòng chuẩn ,  nhớ đến Sơ Bạch —  báo cho  .
 
Đến viện của , quả nhiên thấy  đang sắp xếp đồ đạc.
 
Ta gọi:
 
“Sơ Bạch,  sắp theo công chúa đến trường săn của hoàng thất.”
 
Hắn chẳng  biểu cảm gì, trông cứ như ... điếc .
 
Ta cau mày,  phần khó chịu:
 
“Lại  thèm để ý đến  ?”
 
Hôm qua chẳng  còn mở miệng  chuyện đấy ?
 
Sơ Bạch liếc  một cái, ánh mắt hờ hững, dừng vài giây  tiếp tục  việc.
 
Thái độ y như hồi ở tướng phủ,  khác một ly.
 
Ta suýt tưởng lời hôm qua chỉ là ảo giác do  phát sốt mà sinh .
 
Bực ,  giơ tay đập nhẹ lên vai , cáu kỉnh mắng:
 
“Đồ đại ngốc Sơ Bạch!”