Rời văn phòng luật sư,  ghé ngân hàng hủy  bộ thẻ do Lục Trầm An đưa ngày cưới.
Số tiền đó,    lấy dù chỉ một xu.
Chiều đến, biên tập tạp chí du lịch gọi:
“Tạ Vãn Chi, chủ đề du lịch Vân Nam  chốt, tuần    thể xuất phát.”
Nhanh đến mức khiến   sững , nhưng  chỉ khẽ đáp: “Được.   một  cũng .”
Thực ,   rời khỏi thành phố  một thời gian.
Tối về căn hộ,  thấy một hộp giữ nhiệt đặt  cửa.
Bên trong là cháo kê, dưa muối, cùng một mảnh giấy:
Vãn Chi,   con thích cháo kê,   nấu cho con. Có gì thì về nhà , đừng chịu khổ một .
Mắt  thoáng cay.
Lý Thục Phân —   chồng  — kiếp  vẫn tỏ  thương  như cũ.
 ký ức kiếp  ùa về: khi  c.h.ế.t, bà  chọn  về phía ai,  nhớ  rõ.
Tình , khi va chạm với lợi ích, luôn dễ vỡ như băng.
 đổ cháo , xé vụn mảnh giấy, ném  thùng rác.
Hôm , giấy triệu tập của tòa gửi đến.
Phiên xử  ấn định  hai tuần.
Ngay  đó, điện thoại vang lên.
Giọng trầm thấp của   vọng đến:
“Tạ Vãn Chi, em thật sự  kéo   tòa ?”
“Không  kéo , là thủ tục hợp pháp.”
“Em   thế sẽ gây hậu quả gì ? Truyền thông, cấp —em nghĩ họ sẽ   thế nào?”
 lạnh nhạt: “Đó là việc   lo.”
“Đừng ép !” Anh gần như gầm lên.
“Ép  gì, Lục Trầm An? Anh nghĩ  thể dùng quyền lực để ngăn  ly hôn ?”
Đầu dây bên  im bặt mấy giây,   :
“Em cứ thử xem.”
  điện thoại ngắt máy, lòng  trĩu xuống, nhưng  d.a.o động.
     thể  khó dễ — nhưng  ,  sẽ  lùi bước.
Chiều,  đến đồn công an đổi thông tin liên lạc khẩn cấp, xóa tên  .
Sau đó mở tài khoản ngân hàng mới, tự  bắt đầu .
Thoát khỏi một , thì , cũng  thể đơn giản đến .
Kiếp   ngu ngốc tin rằng    ,  sẽ  sống nổi.
Giờ mới hiểu, rời xa bất kỳ ai,  vẫn sống  .
Tối, đang thu xếp hành lý, tin nhắn từ Nhã Lâm đến:
Vãn Chi, chiều mai  buổi  chiều,   nhớ  lắm, nhất định  đến nhé.
  dòng chữ, khẽ nhếch môi.
Trà chiều của mấy bà vợ sĩ quan?
Toàn là những buổi khoe khoang và đ.â.m  lưng  mà thôi.
 xóa tin nhắn, chẳng buồn đáp.
Sáng hôm ,  tới văn phòng luật sư xác nhận hồ sơ.
“Chị Tạ, bên luật sư Lục   hòa giải ngoài tòa.”
 bật : “Không  chuyện hòa giải.  chỉ  ly hôn.”
Chiều  siêu thị,  vô tình gặp vài  quen — những bà vợ sĩ quan từng tán dương  hết lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-cu-xin-dung-tim-toi/chuong-4-cat-dut.html.]
Giờ họ  , ánh mắt đầy dè dặt.
“Vãn Chi, chuyện của  với Trầm An...   đều  .”
“Biết thì ?”
“Chúng  chỉ thấy   nóng nảy. Cậu  ầm lên, truyền  ngoài  .”
“Khó  thì khó .   quan tâm.”
Một  khác chen : “ Trầm An thì . Anh  dạo  tiều tụy lắm, họp hành cũng chẳng tập trung.”
  lạnh trong lòng.
Kiếp   hấp hối,    tiều tụy ?
Giờ vì mất mặt mà đau lòng ?
“Đó là việc của  ,  liên quan đến .”
 đẩy xe rời , mặc cho họ xì xào  lưng.
“Trước  dịu dàng bao nhiêu…”
“Giờ thì lạnh như băng.”
“Chắc mãn kinh sớm quá.”
   đầu.
Ngày mai,  sẽ  Vân Nam.
Một chuyến công tác, cũng là chuyến rời  thật sự.
Lần ,  ai  thể kéo    nữa.
 tưởng là mấy bà vợ sĩ quan tới khuyên nhủ, nhưng khi mở cửa,   ngoài  là Bạch Tư Tư.
Cô  mặc váy liền màu be, trang điểm tinh tế, vẻ dịu dàng đoan trang như một bức tranh  sắp đặt kỹ lưỡng.
Không khó hiểu vì  Lục Trầm An  chẳng quên nổi  đàn bà .
“Vãn Chi, xin  vì   phiền,” cô  mỉm , giọng mềm mại. “ chỉ   chuyện với  một chút.”
“   gì để .”
 định đóng cửa, nhưng cô  nhanh tay chặn .
“Vãn Chi,    hiểu lầm … nhưng  thật sự chỉ  giải thích rõ.”
  cô , trong lòng chợt nảy lên một cảm giác thú vị — xem xem cô  định diễn trò gì.
“Được thôi,  .”
Cô   xuống ghế sô-pha, cẩn trọng như đang bước  băng mỏng.
“Vãn Chi,  nghĩ  hiểu lầm về mối quan hệ giữa  và Trầm An.”
“Hiểu lầm?”  khẽ nhấp ngụm . “Bạch Tư Tư, cô nghĩ  hiểu lầm điều gì?”
“ và   đúng là từng yêu , nhưng đó là chuyện của quá khứ. Những năm ở nước ngoài, chúng  gần như  liên lạc.”
“Gần như?”  nhếch môi. “Thế còn những tin nhắn  từng thấy trong điện thoại   là gì?”
Cô   đỏ mặt. “ chỉ  gặp  bạn học cũ,   ý gì khác.”
“Bạn học cũ?”  đặt tách  xuống, giọng trở nên lạnh hẳn. “Bạch Tư Tư, cô nghĩ  ngu ?”
Cô  khựng .
nguyenhong
“ hỏi cô — tại  nhắn tin cho   bằng  cá nhân,    công việc?
Tại   liên lạc qua bạn bè chung, mà nhất định  riêng tư như ?”
Mặt cô  biến sắc. “…”
“Còn nữa,”  lạnh lùng tiếp, “nếu hai  thật sự trong sạch, cô đến gặp  để  gì?
Người vô tội  cần  vội vàng giải thích.”
Mặt cô  trắng bệch.
“Vãn Chi,   đổi .”
“,”  đáp, “  còn là kẻ mù mờ tin  lời  của  khác nữa.”