NGƯỜI GIẤY - CHƯƠNG 9

Cập nhật lúc: 2025-10-29 04:37:27
Lượt xem: 305

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 9:

 

Họ chăm sóc , đợi đến ngày sinh em trai xong mới động thủ.

 

Từ hôm đó, luôn giấu một con d.a.o nhỏ trong .

 

Không ai ngờ, sinh non, dự sinh gần hai tháng.

 

Rồi đó giấy đến cửa, ba c.h.ế.t, cũng c.h.ế.t.

 

Không ai g.i.ế.c nữa, vì thứ mà họ từng mong cầu tự tay cướp tất cả.

 

 

Ông chủ tiệm vàng mã đào lên hài cốt của hai đứa em ở ngay giữa sân.

 

Ngay khoảnh khắc những hài cốt bới lên, mặt trời ló dạng.

 

Ngôi nhà phía biến mất, và chúng trở về sân nhà .

 

“Lần thật sự là sáng ?”

 

“Thật .”

 

Ông bảo ngoài sân, ông bước nhà một .

 

Khi ông , tay ôm hai chiếc bình, một chiếc lớn một chiếc nhỏ.

 

đem theo đồng nam và đồng nữ.”

 

“Hài cốt của nhóc cũng nghĩ cách xử lý, ghi sẵn bàn .”

 

Ông định bước .

 

“Khoan .”

 

Ít nhất… hãy kể cho bộ sự thật .

 

ông chủ tiệm giấy đưa về làng bên.

 

Ông cạy mấy viên gạch tường, mở một cánh cửa ngầm.

 

Bên trong là ba căn phòng, mỗi phòng đều xếp đầy lọ sành, hai cái thành một cặp, đặt song song với .

 

Ông chủ hiệu cho xuống.

 

“Chuyện xảy ở nhà nhóc, cũng phần trách nhiệm.”

 

Giọng ông trầm trầm, ánh mắt nặng nề.

 

Ông kể: những đồng nam đồng nữ mà ông tạo , đều ghép bằng linh hồn của những c.h.ế.t oan, c.h.ế.t uổng.

 

Bởi vì họ vốn duyên phận với nhân gian, nên họ đầu thai, dùng tóc và m.á.u của sống để kết mối huyết giả tạo gọi là ràng buộc huyết thống.

 

Vì họ là những vong hồn vô tội, nên đối đãi tử tế, cảm hóa bằng lòng nhân từ.

 

Chỉ như thế, oán linh mới siêu thoát và phúc báo họ mang theo từ kiếp mới ban xuống cho gia chủ.

 

Ông tiếp, giọng càng lúc càng khàn:

 

“Những cặp đồng nam đồng nữ … phần lớn đều liên hệ nhân quả với . Vợ chồng, em, chị em, cha con, con…”

 

“Kiếp , họ trọn duyên, nên ý niệm còn vướng víu, khiến hai hồn trói chặt và đó là lý do đồng nam đồng nữ luôn nuôi cùng .”

 

“Cặp đưa đến nhà cô…” - ông ngừng , thở dài - “... là một đôi vợ chồng.”

 

“Họ từng kẻ ác hãm hại, vợ m.ổ b.ụ.n.g lấy thai, con cùng c.h.ế.t chồng đó tự vẫn.”

 

“Nhà cô lừa quỷ chỉ là một phần, việc đó đủ để c.h.ế.t. một cái là , ba cô ngoài miệng cung kính nhưng trong lòng thì dối trá.”

 

“Thật … loại như hiếm.”

 

họ cuốc cùng chuốc lấy báo ứng, là vì hai tội.”

 

Ông giơ hai ngón tay.

 

“Thứ nhất họ g.i.ế.c hai cô em gái của cô. Còn nhớ chứ? Đồng nữ khi còn sống, m.ổ b.ụ.n.g lấy con, nên giữ chấp niệm với đứa trẻ kịp chào đời. Người , dù là quỷ, cũng hiểu nổi tại kẻ dám g.i.ế.c chính huyết mạch của .”

 

“Thứ hai họ thiêu hủy đồng nữ, chỉ giữ đồng nam.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-giay/chuong-9.html.]

đồng nam … từng tận mắt chứng kiến vợ g.i.ế.c, nay thấy c.h.ế.t thêm nữa.”

 

“Nó thể báo thù.”

 

c.h.ế.t lặng.

 

“Ông … đồng nữ cha thiêu sống ?”

 

“Vậy thứ ông mang về là gì?”

 

Ông chủ tiệm giấy , ánh mắt như tro tàn.

 

“Là tàn hồn của đồng nữ, kết tụ từ chấp niệm mà thành.”

 

“Hy vọng… còn thể nuôi dưỡng .”

 

khẽ, giọng nghẹn:

 

“Vậy chuyện ở nhà đồng nữ báo oán…”

 

“Mà là đồng nam.”

 

hít sâu, ông:

 

… vì ông ông cũng trách nhiệm? Là vì ông từ chối cứu ba khi họ đến cầu xin ?”

 

Ông lắc đầu, giọng trầm như đất:

 

“Hai vong hồn c.h.ế.t thảm, oán khí nặng.”

 

“Chúng đáng đây ít nhất ba đến năm năm, để tịnh hóa và siêu độ, mới thể đem đồng nam đồng nữ.”

 

kẻ… tráo bình tro cốt.”

 

“Cho nên” - ông thẳng , từng chữ - “nhà cô mới nhận … một cặp song quỷ.”

 

tiệm giấy một thời gian vì ông chủ m.á.u thể nuôi dưỡng đồng nữ.

 

Nghe thật kỳ lạ.

 

Nếu m.á.u thể nuôi dưỡng cô , tại chính m.á.u đó dùng để phong ấn đồng nam?

 

hỏi, ông chủ chỉ khẽ đáp, giọng như làn khói:

 

“Không giống .”

 

“Máu cô thể phong ấn đồng nam, vì cùng dòng máu. Còn m.á.u cô thể dưỡng đồng nữ, vì nàng là giấy ba cô nuôi bằng chính m.á.u huyết của họ. Mà cô… cũng là m.á.u mủ của họ.”

 

Sau đó, ông tịch thu con d.a.o nhỏ luôn mang bên , đưa cho một cây kim, dặn dò:

 

“Mỗi ngày, chỉ cần cho cô một giọt m.á.u là đủ.”

 

cãi, nhưng ông chỉ lắc đầu:

 

“Dục tốc bất đạt.”

 

“Nếu cô nóng vội, sẽ hỏng mất linh khí.”

 

cứ thế ngày ngày nhỏ máu, bao nhiêu đêm trôi qua.

 

Cho đến một hôm, mơ một giấc mơ.

 

Trong mơ, một phụ nữ mặc váy dài cổ xưa, cúi lễ nghi tao nhã, như thời xưa.

 

Giọng nàng dịu nhẹ, trong vắt:

 

“Cảm ơn cô nuôi dưỡng .”

 

“Nhờ cô mà thể đoàn tụ với phu quân.”

 

ngẩng đầu lên, khuôn mặt thanh tú, hiền hòa, như sương như khói. Một nụ nhẹ thoáng qua tan trung. Sau đó, ông chủ tiệm giấy bảo :

 

“Đồng nữ tịnh hóa, còn đồng nam, oán khí cũng tiêu gần hết. Giờ cả hai thể chuyển sinh đầu thai.”

 

Họ vốn là hai vong linh lang thang, c.h.ế.t oan cách đây cả trăm năm, ông chủ thu nhận, qua bao biến hóa mới tìm đường .

 

khẽ , giọng nhỏ như thở:

 

“Hy vọng kiếp … họ sẽ bao giờ chia ly nữa.”

 

Hết.

Loading...