Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 344: Lần đầu dừng thuyền
Cập nhật lúc: 2025-05-30 12:28:36
Lượt xem: 305
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta chắc , ngươi thể theo thì theo lão gia tử họ Tước, chẳng lẽ theo tên lưu manh Tây Vực ?”
A Liên trợn to mắt: “Vậy thì chẳng vẫn nguy hiểm ?! Ta xuống thuyền! Ta xuống thuyền!”
Sở Lạc thì về phía đường bờ biển biến mất: “Không còn cơ hội nữa , với linh lực của ngươi e là thể bay trở .”
Tốc độ thuyền cực nhanh, về phía , thể thấy những con thuyền khác đang chạy xa.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Hai canh giờ , thành viên đội thuyền phụ trách quan sát tình hình ven biển ca với nhóm ở bên ngoài.
Tước Sở khi ngoài, thấy Sở Lạc và A Liên vẫn còn ở đây thì tới.
“Phía một nơi sản xuất băng tranh thạch, tiếp theo chúng sẽ dừng ở đó một canh giờ, thể sẽ gặp các đội thuyền khác.”
“Băng tranh thạch là gì? Có ?” A Liên uể oải hỏi.
“Thứ đó dùng để đồ trang sức, băng tranh thạch là một loại tài liệu luyện khí.”
Nghe đến đây, Sở Lạc liền hứng thú: “Ở , cần xuống biển lấy ?”
Tước Sở gật đầu: “Có, nhưng để một nửa thuyền, nếu các đội thuyền khác sẽ dở trò với thuyền của chúng . Nếu ngươi cũng tìm băng tranh thạch thì lát nữa thể xuống nước cùng .”
“Ngươi chỉ cần chỉ cho phương hướng là , quen hành động một .” Sở Lạc để vận rủi của ảnh hưởng đến khác.
Chẳng mấy chốc tới nơi sản xuất băng tranh thạch, thể thấy trong cùng một khu vực còn bốn con thuyền khác đang dừng , mỗi thuyền đều giữ cách xa với , ai nấy đều sự đề phòng.
Trên mỗi con thuyền đều liên tục nhảy xuống nước.
Đội thuyền Hựu Thủy đến gần nơi các thuyền khác tập trung, dù chỗ đó nhiều băng tranh thạch nhất, nhưng cũng hiểu rõ tranh nổi với bốn đội , cho nên chỉ thể tìm kiếm xung quanh, mong nhặt thứ sót .
Các thành viên thuyền đang chuẩn xuống biển, thấy Tước lão gia gia nhíu mày về hướng bốn chiếc thuyền .
“Sao thấy đội thuyền Hành Quang?” Tước Sở cũng phát hiện vấn đề, nhịn cất tiếng.
“Sáng nay bọn họ cũng kỳ lạ, rõ ràng là bao trọn thuyền mà chịu thừa nhận, giờ gấp như , đến cả băng tranh thạch cũng lấy.” Một thuyền viên khác cũng .
“Họ chịu thừa nhận,” Tước lão gia gia mặt lạnh : “Chẳng qua là vì khách bao thuyền tiện để thấy mặt thôi, chuyện chúng , các đội thuyền khác chắc chắn cũng thấy rõ, chẳng đội thuyền Hổ Phong cũng mặt ở đây ? Nếu bọn họ thực định gì ở Nam Hải, thì mặt chúng vẫn còn mấy nhà sẽ đồng ý. Thôi, xuống nước .”
Nói xong, những thành viên sắp xếp từ lượt nhảy xuống nước, Sở Lạc cũng dặn A Liên ở thuyền cẩn thận một chút, chuẩn xuống biển. Khi ngang qua lão gia tử, nàng thấy ông với một câu:
“Tiểu cô nương, cẩn thận một chút, là thứ biển.”
Nghe , Sở Lạc liền hiểu ông đang chỉ đến những cùng xuống biển, liền khẽ : “Đa tạ tiền bối nhắc nhở.”
Sau khi xuống biển, Sở Lạc tản thần thức xung quanh, chú ý đến vị trí của từng , đồng thời dựa vị trí mà Tước Sở là nơi băng tranh thạch sinh trưởng, tiếp tục lặn sâu xuống đáy biển.
Nước biển nơi đây quá sâu, chỉ mất một khắc là chạm đáy, đó bắt đầu tìm kiếm tài nguyên.
Sở Lạc vận khí , nhưng nàng khôi , một thể dùng như hai.
Còn thuyền, Hoa Ngọc Đường từ tầng hai khỏi khoang thuyền,mất kiên nhẫn hét lớn: “Sao dừng thuyền ? Người hết cả ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-344-lan-dau-dung-thuyen.html.]
Nghe tiếng, A Liên đang bên mạn thuyền xuống nước liền đầu về phía .
Hoa Ngọc Đường đến bên cạnh Tước lão luôn cảnh giác bên ngoài, hỏi rõ tình hình.
“Tiểu mỹ nhân đó cũng xuống ?” Hắn bỗng dưng hứng thú.
Tước lão nhíu mày trừng mắt một cái, gì.
“Khụ khụ khụ, đừng như thế, xuống biển cả , còn thể gì ?”
Nói xong, bộ tịch định khoang thuyền, nhưng hình lóe lên liền chạy phía đuôi thuyền, tìm một nơi ai để ý đến.
Hắn tự cho là ẩn giấu khí tức , nào ngờ phía lặng lẽ một bóng bám theo.
Ánh mắt A Liên liếc qua mạch m.á.u bên cổ , trong mắt thấp thoáng hiện lên hoa văn hình hoa sen, đang định tay thì thấy vươn vai một cái, giây liền nhảy xuống nước.
Vừa định nhảy xuống theo thì lông mày nàng khẽ nhíu . Ngay đó liền hốt hoảng chạy về phía đầu thuyền.
“Tước lão! Tước lão!”
Nghe , Tước Hữu Hòa cũng nàng: “Sao thế? Có chuyện gì ?”
“Thuyền lắc quá, nước hải thú ?” A Liên lo lắng hỏi.
“Lắc?” Tước Hữu Hòa thoạt đầu còn hiểu, nhưng khi cảm nhận một chút, sắc mặt liền đổi, “A Liên cô nương, cô cứ ở đây, đừng cả!”
Nói xong lập tức nhảy xuống biển, nhưng lặn xuống mà bơi về phía đáy thuyền của .
Rất nhanh, ông thấy bên thuyền một tu sĩ đang dùng con d.a.o đặc chế cắt lớp vật liệu phòng thủ ở đáy.
Trong khoảnh khắc, lão Tước giận đến đỏ cả mặt, móc từ trong một chiếc roi da rắn biển ném về phía tên trộm .
“Đậu Bằng! Ngươi dừng tay cho lão tử! Ta rõ là ngươi ! Mẹ nó, thứ hổ! Đợi đấy, lão tử cũng sẽ sang đội thuyền Hoàng Oanh của các ngươi mà c.h.é.m vài phát!”
Bóng đang lén lút đáy thuyền tránh roi, Không dây dưa mà nhanh chóng chuồn về phía thuyền .
Tước Hữu Hòa vội bơi đến chỗ cắt, đau lòng phần phá hoại.
May mà phát hiện kịp thời, bây giờ còn thể sửa, nếu muộn thêm chút nữa thì e sẽ về để sửa thuyền .
Nhìn bóng dáng Đậu Bằng rời , Tước Hữu Hòa giận đến nuốt trôi cục tức , lập tức truyền tin cho các thành viên đang ở đáy biển tìm băng tranh thạch, bảo họ qua khu vực đội thuyền Hoàng Oanh để thu thập.
Dưới đáy biển, của đội thuyền Hựu Thủy thấy chiếc vỏ sò đeo tay phát sáng, tin tức mới từ lão Tước, tức giận kéo về phía đó.
Bên phía Sở Lạc dù nhận tin tức, nhưng hiệu suất thu thập cao, hơn nữa cũng sợ đụng mặt bốn đội thuyền , từ sớm tiến khu vực của các đội khác.
Tuy bản nàng tìm nhiều, nhưng khôi Nham Sinh tìm kha khá.
Đang tiếp tục tìm kiếm, bỗng nhiên thần thức phát hiện một bóng đang lao nhanh về phía , cần nghĩ cũng là thứ gì, nàng liền kéo sợi điều khiển khôi , khiến Nham Sinh chuyển đến gần .
Hoa Ngọc Đường thấy bóng áo đỏ xa, khóe miệng nhếch lên, mắt thấy sắp đến bên Sở Lạc thì từ bỗng xuất hiện một vị hòa thượng chắn mặt .
“A di đà Phật, thí chủ, bần tăng thấy ngươi u ám trùng đầu, ấn đường u tối, e là sắp huyết quang tai họa đó.”