Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 420: Đoạt Linh giáo
Cập nhật lúc: 2025-06-14 13:07:55
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vào đi, ta phải kiểm tra lại một chút rồi mới trả thù lao cho ngươi.” Gã thợ rèn tuy nhìn chằm chằm vào túi đựng ma tinh, nhưng khoé mắt lại không ngừng đánh giá Sở Lạc, càng nhìn càng khó giấu được nụ cười dâng lên nơi khóe môi.
Sở Lạc không nói gì, dứt khoát bước vào trong cửa tiệm. Ngay lúc ấy, “ầm” một tiếng vang lớn đột ngột truyền đến, cánh cửa gian phòng bên cạnh bị một cước đá bật tung, năm sáu tên ma tu ập ra, trong đó dẫn đầu là một nữ ma tu tu vi Kim Đan trung kỳ, thoạt nhìn chính là đầu lĩnh của bọn chúng.
"Đúng là thu hoạch ngoài dự kiến!" Nữ ma tu cười, ngay sau đó đám người vây chặt lấy Sở Lạc, cả gã tiểu nhị trong tửu quán ban nãy cũng xông đến.
"Con đạo tu này trông cũng xinh đấy, chắc chắn bán được giá cao!"
"Cao gì chứ? Xinh như vậy có thể trực tiếp đem dâng cho giáo chủ của Đoạt Linh giáo! Hắn chẳng phải luôn tìm kiếm thân thể hoàn mỹ nhất đó sao? Chém nhỏ cô ta ra đặt trước mặt hắn, kiểu gì cũng có miếng dùng được!"
"Đồ ngu! Ta ngày thường dạy các ngươi thế nào rồi, người sống mới là đáng giá nhất!"
Nữ ma tu lúc này đã quan sát kỹ Sở Lạc, thấy nàng không hoảng loạn chút nào, thì cảm thấy bất ngờ.
"Tiểu đạo sĩ, ngươi không sợ sao? Bọn chúng đang bàn xem nên chia xác ngươi thế nào đó." Nữ ma tu cười nói.
Nghe vậy, Sở Lạc trầm ngâm: "Ta nghe trong tam giáo lục tông của Ma giới không có cái tên Đoạt Linh giáo, đây là giáo phái mới lập à?"
"Sắp c.h.ế.t tới nơi còn ham học hỏi, đúng là cái kiểu đạo tu thối nát!" Gã tiểu nhị lúc này vung d.a.o chỉ vào Sở Lạc hét lớn.
"Cho nên ta mới ghét bọn đạo sĩ nhất," nữ ma tu lạnh lùng, "Bắt nàng ta lại cho ta!"
"Khoan đã, khoan đã!"
Khi đám ma tu nhào đến, Sở Lạc vội vàng hét lên.
"Không ai trong các ngươi muốn giải thích cho ta về Đoạt Linh giáo sao? Đừng có tới đây... Hồng Diệp trận, khởi!"
Vừa dứt lời, cảnh hỗn loạn trong tiệm rèn lập tức chuyển thành sát khí ngút trời, dưới đất sáng lên ánh sáng trận pháp, từng chiếc lá phong đỏ rực nhẹ nhàng bay trong không gian.
"Gì thế này? Trận pháp từ đâu ra vậy!" Nữ ma tu hốt hoảng, lao về phía Sở Lạc.
Chưa kịp đến gần, thân thể bọn ma tu đã bị lá phong xuyên thủng, m.á.u chảy ròng ròng. Lá phong không đánh vào chỗ chí mạng, nhưng từng chiếc đều nhằm vào điểm yếu. Chỉ trong ba nhịp thở, cả đám đã gục ngã, mất hoàn toàn năng lực hành động.
Duy chỉ có nữ ma tu Kim Đan trung kỳ là Sở Lạc chưa ra tay.
Nữ ma tu vớ lấy con d.a.o bên cạnh lao đến, nhưng bị Sở Lạc dùng trường thương Phá Chiều ngăn lại.
Uy áp Kim Đan đỉnh phong ập tới khiến nữ ma tu lùi lại mấy bước.
"Cảnh giới này… ngươi!" Sắc mặt nữ ma tu lập tức trắng bệch.
Nàng ta chưa từng nghĩ một đạo tu Kim Đan đỉnh phong lại bị mồi nhử bằng bảy mươi ma tinh dẫn dụ đến!
Chuyện này là thế nào!
Nhưng rất nhanh, thần sắc nữ ma tu biến đổi.
"Tiên tử! Xin tha mạng, ngươi muốn bao nhiêu ma tinh ta đều có!"
Liếc nhìn đám thuộc hạ nằm trên đất, nàng ta cố giữ bình tĩnh. Nữ đạo sĩ kia không nhắm vào mình, chắc chắn là có ý đồ khác. Ngay cả bảy mươi ma tinh cũng làm, chắc chắn là vì ma tinh mà đến!
Nghe vậy, Sở Lạc khẽ cong môi cười. Giết mấy tên buôn người này, nàng vẫn có thể thu đủ ma tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-420-doat-linh-giao.html.]
"Trên người ngươi có khí tức của ma tu, chắc có thể dùng được vài ngày chứ?" Sở Lạc cười nói. "Cởi ra cho ta được không?"
"Vậy… vậy ngươi có thể tha cho ta không?" Nàng ta lại nhìn những kẻ nằm dưới đất không thể động đậy, "Ngươi đã g.i.ế.c nhiều người như vậy rồi, tha ta một mạng cũng không sao, đạo tu các ngươi chẳng phải hay tích đức hành thiện sao..."
"Được chứ," Sở Lạc nhướng mày cười, "Nhưng đám người dưới đất còn chưa c.h.ế.t đâu."
Nữ ma tu trong mắt lóe lên hy vọng, nhưng rồi lại do dự: "Ngươi thật sự sẽ tha cho ta?"
"Đúng vậy, ta tâm địa rất tốt." Vừa nói, Sở Lạc đưa tay ra, ra hiệu muốn nàng giao y phục.
Nữ ma tu cuống quýt cởi áo khoác đưa lên mũi thương của Sở Lạc.
"Ta đi được rồi chứ…"
"Khoan đã, ngươi vẫn chưa nói rõ Đoạt Linh giáo là gì?" Giọng Sở Lạc lại vang lên từ phía sau.
Nữ ma tu vẫn còn dè chừng nhìn nàng. Thấy Sở Lạc đã thu trường thương lại, nàng mới thở phào, bắt đầu giải thích.
"Đoạt Linh giáo là một giáo phái mới nổi của Ma giới. Giáo chủ rất thích thay đổi cơ thể và nội tạng của mình, cho nên giáo đồ dưới trướng luôn tìm đủ loại người để hắn chọn lựa. Chúng ta bình thường chỉ bắt cóc người, sau đó bán cho Đoạt Linh giáo, giá cả họ đưa rất cao, rất ít khi g.i.ế.c người!"
Sở Lạc mỉm cười gật đầu: "Còn gì nữa?"
"Còn... còn nữa là, giáo đồ của Đoạt Linh giáo thường dùng cơ thể tàn khuyết để luyện oán ngẫu, loại đó sức chiến đấu rất mạnh!"
"Oán ngẫu..." Sở Lạc nhớ như đã nghe ở đâu.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Đôi mắt nàng bỗng sáng lên.
Nam Hải, Hoa Ngọc đường.
Thì ra đám ma tu muốn tiến vào trung tâm Nam Hải mở ra Phù Du Quỷ Cảnh, chính là giáo đồ Đoạt Linh giáo.
"Nếu ta không nhầm, tam giáo lục tông của Ma giới luôn rất kiêng kỵ những thế lực mới trỗi dậy. Họ hẳn sẽ không dung túng cho Đoạt Linh giáo tồn tại. Đoạt Linh giáo có thực lực chống lại họ sao?"
"Cũng không biết bọn họ lấy từ đâu ra nhiều dị vật từ Thần Ma cảnh ở Đông Vực như thế. Từng cái đều tà môn, dù không mạnh mẽ gì, nhưng chỉ cần kích hoạt thôi đã đủ g.i.ế.c cả đám người rồi. Tam giáo lục tông đúng là đang điều tra Đoạt Linh giáo, nhưng đa phần ma tu không dám tùy tiện trêu chọc."
"Còn gì nữa không?"
"Ta chỉ biết có thế," nữ ma tu cẩn thận đáp. "Tiên tử, có thể tha cho ta chưa?"
Sở Lạc mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn đám ma tu dưới đất: "Các ngươi có gì muốn bổ sung không?"
Tiếng van xin dập dồn, nhưng không có thông tin gì đáng giá. Ngay sau đó, những chiếc lá phong lại rơi, xuyên qua mi tâm từng kẻ.
Nữ ma tu run rẩy, trán vã mồ hôi lạnh, nhưng thấy Sở Lạc đã xoay người đi thu lấy năm trăm ma tinh, vội vã bỏ chạy.
Chỉ chớp mắt, một nhà sư trẻ tuổi dung mạo yêu dị tay cầm trường kiếm xuất hiện, chặn trước mặt nàng ta.
"Thí chủ, định đi đâu vậy?" Nham Sinh mỉm cười.
Nữ ma tu lại kinh hoàng, sau lưng vang lên tiếng Sở Lạc thản nhiên:
"Hắn g.i.ế.c ngươi, không phải do ta đâu nhé."