Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 641: Chung Một Đường

Cập nhật lúc: 2025-08-01 11:15:09
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ta giấu phận, vì đến cả cũng che giấu. đợi suốt ba mươi năm . Những tháng năm kế tiếp, còn tiếp tục đợi nữa ?”

Trong gian phòng, khí dần trở nên đặc quánh, nặng trĩu như sương mù phủ kín lòng .

Thanh Bá vẫn bất động, tựa như hóa đá.

“Xin , chúng …” – ngập ngừng lâu, cuối cùng vẫn – “cứ thế mà chia tay thôi.”

Nghe những lời , sắc mặt Đới Sam thoắt cái trắng bệch. Nàng c.h.ế.t lặng, mắt mở to , dám tin tai .

“Chàng gì cơ?”

“Những chuyện hứa thuở xưa, coi như trôi theo thời gian. Chúng cùng một đường, về … cũng chẳng thể cùng một đường nữa.”

“Chàng thật ?”

Thanh Bá đột ngột , đối diện với ánh mắt nàng. Trong đôi mắt là sự quyết tuyệt gì lay chuyển.

“Chẳng lẽ nàng nghĩ… con đường của riêng ?”

Đới Sam như kẻ lạc giữa mù sương, nhận xưa.

Ngày kẻ hiện tại mang tên Lận Cừu trong ký ức, nàng mừng như bắt vận mệnh lỡ. Vì trong lòng nàng từng đổi, cũng phản bội chính nghĩa.

đang mặt… dù vẫn mang dung mạo đó, khiến nàng cảm nhận hình bóng của năm xưa.

Hắn tựa hồ vẫn là , chẳng giống từng hứa hẹn “tam thư lục lễ”, “tam môi lục sính” với nàng.

Không bao lâu trôi qua, Đới Sam như bừng tỉnh khỏi cơn mộng. Nàng lặng lẽ lau khô nước mắt mặt, lời nào, bước nhanh khỏi phòng.

lúc , Thời Yến sắp xếp xong hành lý, đang về phía phòng thì bắt gặp nàng với đôi mắt đỏ hoe. Dẫu trong lòng nghi hoặc, cũng tiện hỏi gì thêm.

Bước phòng, Thời Yến liền thấy Thanh Bá đang bệt bên chân bàn, tựa như linh hồn rút cạn.

“Chiều nay khởi hành, ngươi chuẩn xong ?”

Thanh Bá như sực tỉnh, ngẩng đầu gật nhẹ.

“Gần xong … Ngươi sắp xếp xe ngựa . Còn Cam Đông ở ?”

“Nàng đón một , sẽ cùng chúng trở về Nghĩa Trang Bình Ninh.”

Giờ sắp rời khỏi Hải Thành, Sở Lạc đương nhiên thể để Tiểu Sa một . Sau khi đối thoại với Phù Du kết thúc, nàng lập tức tìm Công Nghi.

Công Nghi coi trọng tư chất và ngộ tính của Tiểu Sa, thậm chí vài phần thu nhận tử. Thế nhưng hiện tại, Sở Lạc đang là tâm điểm, danh vọng và uy tín đều dâng cao. Hắn gây mâu thuẫn với nàng, thấy nàng chỉ vung tay một cái đưa Tiểu Sa , chẳng cách nào cản .

Cuối cùng chỉ thể tự nhủ trong lòng: “Cũng , thể ngăn cản khác bước lên con đường rộng mở hơn…”

Khi Sở Lạc cõng theo Tiểu Sa đang say ngủ trở , đoàn xe chỉnh tề, chuẩn xuất phát.

“Sao các nhanh ?” Sở Lạc  ngạc nhiên. “Ta còn kịp từ biệt ai cả, chờ một chút.”

Nói xong, nàng giao Tiểu Sa cho Thời Yến chăm sóc, xoay định tìm Đới Sam để lời tạm biệt. nàng lưng, thì giọng của Thanh Bá vang lên phía .

“Ngươi cần tìm nàng , nàng chúng sắp rời .”

“Thật ?” Sở Lạc vẫn dừng bước. “Vậy ngươi từng nghĩ đến việc đưa nàng cùng? Nếu chúng rời , lỡ như Lận Cừu ép cưới thì ?”

Vừa dứt lời, quả nhiên thấy ánh mắt Thanh Bá thoáng hiện vẻ hoảng loạn.

“Lận Cừu gặp . Kẻ g.i.ế.c nhất chính là . Chỉ cần nàng trở tộc Giao Nhân, sẽ gặp nguy hiểm.”

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Sở Lạc bỗng dừng , đầu : “Hai vẫn nhận ? Những hiểu lầm cũng giải thích ?”

Bị ánh mắt của nàng thẳng, Thanh Bá khẽ nhắm mắt .

“Có những chuyện, chắc hơn là . Có những , cuối cùng cũng chỉ là kẻ qua đường vội vã trong đời, cớ gì níu kéo?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-641-chung-mot-duong.html.]

Sở Lạc thêm một lúc nữa, cũng phản bác.

“Ta từ biệt nàng.”

Khi Sở Lạc đến, Đới Sam đang một bên bờ biển, ánh mắt dõi theo vầng nhật quang đang dần chuyển về phía tây.

“Chúc thượng lộ bình an.”

Cảm nhận Sở Lạc đến gần, nàng khẽ cất tiếng.

“Ngươi cần bao lâu để quên Thanh Bá?”

Không ngờ nàng hỏi như , Đới Sam chớp mắt hai cái, lắc đầu.

“Ta ... bởi vì ... vẫn quên.”

nếu buông bỏ , sống sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều.”

Sở Lạc hề , những lời rơi tai Đới Sam đau đến nhường nào.

Đới Sam khẽ cau mày, giọng mang theo uất ức.

“Những lời ... là bảo ngươi đến ?”

“Không .” Sở Lạc thành thật trả lời. Đới Sam tin.

“Ngươi cần bao che cho . Ta hiểu, tất cả vốn chỉ là đơn phương tình nguyện. Một   đến , dây dưa mãi cũng sẽ mệt mỏi thôi... Ta sẽ theo nữa... nữa...”

Giọng dần trở nên cô liêu và tan vỡ.

“Sao cơ?” Sở Lạc mở miệng, vẻ mặt ngơ ngác hề hợp với bầu khí lúc . “Ai là đơn phương tình nguyện? Trong lòng , ngươi quan trọng lắm đấy.”

“Ngươi cần an ủi . Ta còn chí hướng riêng, trong lòng dành chỗ cho mấy chuyện nhi nữ tình trường...”

“Tại nghĩ như ?” Sở Lạc nhíu mày khó hiểu. “Thanh Bá đúng là việc của riêng . Buổi yến tiệc hôm đó chính là cơ hội mà vất vả bao năm mới đổi lấy . bỏ dở giữa chừng chỉ để cứu ngươi. Khi đó còn kịp phản ứng, mà giờ đến cũng khó. Mấy ngày nay trong Nghĩa Trang Bình Ninh, chuyện lớn nhỏ đều do quyết.”

Sở Lạc rõ  Thanh Bá sự công nhận của Phù Du, lấy sức mạnh để chống Lận Cừu, buổi yến tiệc là cơ hội hiếm để thể hiện. Thế nhưng giữa đường rút lui gần như mất mạng.

Khi còn phận thực sự của Thanh Bá, Sở Lạc ngỡ ngàng đến độ thốt nên lời.

Nghe nàng , Đới Sam cũng sững .

... chúng chung đường...”

“Dĩ nhiên là cùng đường ,” Sở Lạc bình thản đáp. “Ngươi con đường sống, còn con đường chết. Nên mới khuyên ngươi quên , mới sống thảnh thơi hơn.”

 Hoa Hoa khẽ thì thầm trong đầu nàng.

[Quả nhiên, ngươi thật là năng thẳng thắn. Tình yêu bằng mạng sống?]

“Con đường chết?!” Đới Sam kinh hãi mở to mắt, chằm chằm Sở Lạc.

“Ngươi thật sự nghĩ chủ sự của Nghĩa Trang Bình Ninh chỉ vì cái chức đó?” Sở Lạc nhẹ. “Lận Cừu dùng phận để sống bao năm nay, ngươi nghĩ liều mạng ?”

Đới Sam bỗng nhiên phắt dậy, như thể rưới một gáo nước lạnh giữa cơn mê. Nàng vội vàng lướt qua Sở Lạc mà chạy.

“Đông nhi , đoàn xe đúng ? Đợi với, nhất định để đuổi nữa!”

Sở Lạc đầu , thấy bóng dáng Đới Sam chạy về phía đoàn xe của Nghĩa Trang Bình Ninh.

Hoa Hoa lên tiếng trong đầu nàng:

[Ngươi đem hết chuyện , đoạn tình vốn thể quên , giờ chẳng khiến nàng vướng bận cả đời ?]

“Sao thể chứ,” Sở Lạc khẽ , giơ tay che mắt theo dáng chạy hối hả . “Ta chịu khi thấy bên cạnh cứ lượt c.h.ế.t .”

Hoa Hoa thì thầm nữa:

[Ngươi định giúp Thanh Bá thật ?]

Loading...