Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 644 – Dành trọn lòng người

Cập nhật lúc: 2025-08-01 11:19:09
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lận Cừu mất cả đêm để mai táng bộ dân làng.

 

Đến khi trời sáng, Lận Thiên tìm đến thì chỉ thấy bất động giữa đống mộ, trong mắt còn thần sắc.

 

“Ca… là… chúng rời khỏi thôn Cao Lương ?”

"Tiểu Thiên, xem, nếu về sớm một ngày… liệu Thanh bá chết, dân làng cũng thảm sát?"

"Ca, chúng thôi."

Lận Cừu bừng tỉnh, dậy : "Ta tiếp tục điều tra, thể để họ c.h.ế.t một cách mơ hồ như ..."

"Ca!" Lận Thiên òa : "Đệ thôn Cao Lương nữa, đêm đêm ngủ yên. Chúng thôi, rời khỏi nơi , mãi mãi nữa."

Nước mắt Lận Cừu lặng lẽ rơi, nhưng giọng vẫn kiên định: "Không thể ."

Trái tim Lận Thiên như nguội lạnh, cúi đầu im lặng, một lúc ngập ngừng mới khẽ : "Đêm qua ngủ , cứ nghĩ mãi... lúc tên hung thủ tay, dường như nhắc đến cái gì đó... Bạch Nhân Sơn. Ca, Bạch Nhân Sơn là nơi nào ?"

Lận Cừu , mắt ánh lên tia sáng: "Hắn đến Bạch Nhân Sơn?"

Lận Thiên gật đầu.

Thấy thế, Lận Cừu  nhíu mày: "Bạch Nhân Sơn thuộc Yêu giới, dạo gần đây hỗn loạn. Nếu đúng là yêu vật từ nơi đó gây thảm án ở Cao Lương thôn, nhất định đến Yêu giới một chuyến."

Ánh mắt Lận Thiên khẽ lướt qua nét mặt ca ca.

Hai rời khỏi thôn Cao Lương, nhưng hướng về phía Tây, nơi Yêu giới, mà men theo đường về phương Nam.

Ban đầu, vì thoát ly khỏi thôn, tâm trạng Lận Thiên thoải mái nên để ý, nhưng dần dần cảm thấy gì đó .

Hơn nữa, ca ca giờ đổi, thường xuyên ngẩn một mảnh vảy cá màu lam nhạt.

Lận Thiên càng thêm lo lắng, rốt cuộc một ngày chịu nổi nữa, liền hỏi thẳng:

"Ca, chúng đến Yêu giới nữa ?"

"Có chứ," Lận Cừu đáp, "nhưng tiên đến Nam Hải một chuyến. Có vẫn đang đợi cho nàng … đừng chờ nữa."

Ánh mắt Lận Thiên xuống mảnh vảy trong tay ca ca.

"Là chủ nhân của vảy cá ?"

"Ừm."

"Nàng và ... là quan hệ gì?"

Lận Cừu trầm mặc hồi lâu, mắt vẫn vảy cá, giọng thì thào: "Nàng vốn... là vị hôn thê của ."

"Ca định thành ?!" Lận Thiên bất ngờ bật dậy, hai mắt trợn tròn kinh ngạc.

ánh mắt Lận Cừu vẫn dừng nơi vảy cá , nhận phản ứng của .

"Ta từng nghĩ, khi bản rửa sạch thù hận, còn nghiệp chướng, cũng là lúc nên định mà thành gia lập thất. bây giờ… gánh thêm thù của Thanh bá, oan khuất của dân làng Cao Lương. Nếu đời mạng của chính là như cái tên 'Lận Cừu', mãi mãi sống trong thù oán, nàng chịu khổ theo . Lần đến Nam Hải, giải bày rõ ràng."

Lận Thiên xong, tâm trạng cũng dịu , xuống trầm ngâm hồi lâu : "Nếu... gặp nàng, mà nàng ngại cùng Yêu giới thì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-644-danh-tron-long-nguoi.html.]

Lận Cừu do dự, trả lời. Lận Thiên cứ chăm chăm .

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

"Thế còn mối thù của Thanh bá, của thôn dân thì định bỏ qua ?!" Lận Thiên đột ngột hét lớn: "Ca, thể tìm nàng! Chúng chậm trễ quá lâu , mau chóng đến Bạch Nhân Sơn tìm hung thủ!"

" mà…"

"Thanh bá còn đang chờ báo thù đấy!" Lận Thiên ngừng một chút tiếp: "Hay là vầy, cho nàng một bức thư, dứt khoát chuyện. Nàng sẽ chờ nữa, cũng thể an tâm báo thù."

Lận Cừu trầm ngâm lâu.

Cuối cùng, một bức thư, kể rõ những chuyện trải qua, gửi đến Đới Sam qua Phong Hành Cục.

Phong Hành Cục nhận nhiệm vụ, trừ phi đích gửi hủy bỏ, bằng ai cản .

Thế nhưng, của Phong Hành Cục cũng thấy kỳ lạ: sáng còn đến gửi thư, chiều đến xin lấy ?

là chính đó đến, họ cũng đành trả thư.

Ba mươi năm thời gian, nếu Đới Sam  nhận bức thư đó, lẽ nàng cần chờ nữa.

Còn Lận Cừu, chính em trai ruột lừa suốt ba mươi năm.

"Ca, còn nhớ, hồi nhỏ lạc chứ?"

Đêm khuya, bên đống lửa, Lận Thiên – lúc lớn, diện mạo chẳng khác gì ca ca – chằm chằm tâm lửa mà .

Lận Cừu suốt nhiều năm truy tìm hung thủ, thể tiều tụy, hai mắt đầy mệt mỏi.

"Đệ ở phiên chợ lớn trong trấn ?"

"Phải, hôm đó Thanh bá dắt chúng chợ, đông quá nên xô tách . Thanh bá mải tìm , còn ... thì lạc."

Lận Cừu đất, nhắm mắt mệt mỏi kể :

"Hồi đó thể hóa hình, còn vẫn là hình thái chim ưng. Thanh bá , ở chợ nhiều kẻ bắt cóc trẻ con, đặc biệt là những đứa lạc cha , nên ông tìm . Ông bảo, chỉ cần bay lên cao, ông sẽ thấy."

" là con chim ưng bướng bỉnh, sống c.h.ế.t chịu bay. Đợi đến khi chợ vắng tanh, với Thanh bá mới tìm quầy hàng mặt nạ. Về nhà , ăn một trận đòn trò. Hồi đó, giận dỗi lắm."

"Nếu Thanh bá còn sống, chuyện xưa , ông sẽ gì nữa..."

Lận Thiên ngẩng đầu ca.

"Thì ca vẫn luôn nghĩ như ... từng nghĩ đến, Thanh bá vốn dĩ thương hơn ? Ông sẵn lòng dạy kỹ nghệ, nhưng dạy ; khi chuyện với thì dịu dàng hiền hậu, còn với thì luôn nghiêm mặt."

"Đệ hiểu vì , rõ ràng cũng cố gắng để ông yêu thương, hóa hình giống , học cùng kỹ năng, nhưng ông vẫn chẳng bao giờ đến nỗ lực của , từng nở một nụ ."

"Ca, , gì mới thể ông thương, thương như thương ?"

Nói xong, mãi mà thấy Lận Cừu đáp .

Lận Thiên nhíu mày sang. Hắn ngủ mất từ lâu, tay vẫn nắm chặt mảnh vảy cá màu lam.

Lận Thiên lặng hồi lâu, chậm rãi nở nụ cay đắng.

"Không ngờ, giành tình thương của Thanh bá, đến cả ruột cũng yêu ."

Bất chợt, nhích gần, quỳ sát bên cạnh Lận Cừu, mắt mảnh vảy cá trong tay .

"Tại , những thứ khác dễ dàng cố gắng bao nhiêu cũng chẳng thể chạm tới?"

Lận Thiên khẽ lẩm bẩm, nhẹ nhàng, rút mảnh vảy màu lam khỏi tay Lận Cừu.

Loading...