“   mày  thể chịu đựng  bao lâu,  thể cứ thế mà  hòa tan, đương nhiên,  hy vọng mày kiên trì lâu một chút, đêm nay,  sẽ từ từ chơi đùa với mày!”
 
 
Vừa dứt lời.
 
 
Lâm Mặc dùng Vũ khí Hạt Nhân ấn xuống, ngón tay thứ hai kết ấn.
 
 
Rầm!
 
 
“Đốt Điện Hàn” trực tiếp lao thẳng  đầu tà vật.
 
 
Và điều  đổi  là tiếng kêu rên điên cuồng của tà vật,    bắt đầu khí hóa, khói đen ngập trời, gần như bao trùm  bộ cửa hàng đồ giấy.
 
 
“Không hổ là tà vật cấp Tướng, chỉ dựa  dương khí của , khó  thể tiêu diệt  !”
 
 
Lâm Mặc  thúc giục ấn ký thứ hai,  quan sát.
 
 
Đừng
 
 
Có  tên  đầu óc  linh hoạt, ban ngày   chơi một chiêu, buổi tối   nỏ giường áp chế, khiến âm khí của  co .
 
 
 âm khí   , dày đặc đến mức khiến Lâm Mặc  kinh hãi.
 
 
Muốn tiêu diệt .
 
 
Chỉ  thúc giục Thái Âm Chỉ, mới  khả năng triệt để g.i.ế.c c.h.ế.t .
 
 
Và trong khoảnh khắc Lâm Mặc suy nghĩ.
 
 
Tà vật  rốt cuộc cũng  nhịn  nữa,   sống mấy trăm năm,  cảm nhận  một cách rõ ràng cảm giác cái chết.
 
 
“Nhóc, thằng nhóc,  phục , dừng tay,  phục   !!!”
 
 
Lâm Mặc    như   thấy.
 
 
Ấn ký thứ hai  thúc giục đến cực điểm, dùng sức đến mức gân xanh  mặt cũng run rẩy.
 
 
Cho đến khi dương khí  tiêu hao gần hai phần.
 
 
“Hù…”
 
 
Lâm Mặc lắc đầu, cúi  tà vật  chân.
 
 
Lúc , cái vật khổng lồ đó, đầu  biến mất, lồng n.g.ự.c  Vũ khí Hạt Nhân cắm ,  càng xuất hiện một cái lỗ lớn, lộ  nội tạng cháy đen bên trong.
 
 
“Đồ chó chết.”
 
 
Lâm Mặc cúi  xuống, giọng  lạnh lùng hỏi.
 
 
“Mày  lai lịch gì, đến Yến Bắc  mục đích gì?”
 
 
Trên mặt đất.
 
 
Tà vật tuy  thương  nặng, nhưng vết thương  đối với một tà vật cấp Tướng mà , vẫn  gây c.h.ế.t .
 
 
“Thằng nhóc…”
 
 
--- Chương 669 ---
 
 
Lâm Mặc nhíu mày, ấn ký thứ hai thúc giục.
 
 
“Ong!!!”
 
 
“Ối vãi, tao phục , dừng tay, tao phục   !!!”
 
 
“Khốn kiếp…”
 
 
Lâm Mặc  đốt thêm gần mười phút nữa.
 
 
“Lai lịch, mục đích!!!”
 
 
Trên mặt đất, tà vật  còn dám  chút ngông cuồng nào nữa, thậm chí cái đầu mờ ảo  mới tụ ,  Lâm Mặc bằng ánh mắt đầy sợ hãi.
 
 
Thằng nhóc , chơi thật chứ  đùa!
 
 
“Tà Trấn.”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-592.html.]
Tà vật nghiến răng mở miệng: “Vài ngày  trong trận chiến Yến Bắc, Hoàng gia thất bại, lão phu  tin,  đến Yến Bắc xem một chút!”
 
 
Lâm Mặc  câu trả lời , cúi đầu  chằm chằm  mắt .
 
 
“Chỉ là xem một chút,  là mày  c.h.ế.t một chút?”
 
 
Tà vật  ánh mắt của Lâm Mặc  chằm chằm khiến    khỏi run rẩy, vội vàng mở miệng: “Ta,   đến để kiến thức biến  như ngươi!”
 
 
Lâm Mặc  thấy hai từ   nữa, giọng điệu u ám.
 
 
“Biến  là gì?”
 
 
“Chẳng lẽ ngươi còn  , mấy ngày , áp chế thiên địa  suy yếu  nhiều, nếu   , lão phu    thể thoát khốn đến Yến Bắc, mà thời kỳ mạt pháp trăm năm, trận chiến Yến Bắc vẫn là  đầu tiên, cội nguồn do ngươi mà ,  biến  chỉ  thể là ngươi.”
 
 
“Hiện tại chỉ là   biến  của ngươi lớn đến mức nào, ảnh hưởng đến đại thế thiên địa sâu đến …”
 
 
Tà vật  đến đây thì dừng .
 
 
Ánh mắt  lộ  vẻ phức tạp, tham lam, kích động, thậm chí là mong đợi.
 
 
“Không chỉ  lão phu đang chờ xem, mà tất cả các đại năng đến   đều vì mục đích , đều là vì ngươi, và đây mới chỉ là khởi đầu.
 
 
Dù  thì áp chế thiên địa biến mất, những cường giả  giải phóng, thực lực như lão phu    ít, cường giả  lão phu càng nhiều như cá diếc qua sông!
 
 
Họ đều đang dõi theo ngươi đấy, ha ha ha ha… A!!!”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lâm Mặc hai tay đè lên đầu tà vật, trong mắt phun  luồng sáng nóng rực, tay  còn hội tụ Kim Cương Ấn: Lực!
 
 
“Đông đông đông!”
 
 
Vừa đốt  đập.
 
 
Tiếng đòn đánh liên tiếp vang lên.
 
 
“Chết tiệt, dừng tay ,    nữa…”
 
 
“ sẽ  bao giờ  vẻ nữa…”
 
 
“ sai !!!!”
 
 
Một lúc lâu .
 
 
Lâm Mặc  thẳng  trở , ngẩng đầu thở  một  đục ngầu.
 
 
Trên mặt đất.
 
 
Thân thể của tà vật đó   Lâm Mặc sống sờ sờ tháo rời, ngay cả hạch quỷ cũng lộ .
 
 
Lâm Mặc đảo mắt qua.
 
 
Giống như ba viên  đó, hạch quỷ 
 
 
Cũng  ba đường vân, điểm khác biệt là, ba đường vân  rõ ràng mang theo tà khí ngút trời!
 
 
Và tà vật suy yếu tự nhiên phát hiện  ánh mắt của Lâm Mặc, lập tức run rẩy vì sợ hãi.
 
 
May mắn , Lâm Mặc thu  ánh mắt,  thở dốc hỏi.
 
 
“Lần  Yến Bắc  đến bao nhiêu lão già?”
 
 
Hiện tại tà vật  suy yếu đến cực điểm,  thể chịu nổi những đòn tấn công của Lâm Mặc nữa .
 
 
“Sáu vị!”
 
 
Lâm Mặc  thấy con  , cau mày.
 
 
Tà vật liền nhanh chóng : “Ngoài  – Mộ Quỷ Vương Tà Trấn , năm kẻ còn   lượt là Âm Chân Quân, Quỷ Thập Tam, Tà Chủ, Quỷ Long Vương, và còn một kẻ giấu đầu giấu đuôi tự xưng là Thần!”
 
 
Lâm Mặc âm thầm ghi nhớ năm cái tên ,   Tà Trấn.
 
 
“Mấy tên các ngươi     văn hóa , đều  đạt thực lực cấp Tướng  mà đặt tên   Tà, thì là Quỷ,  là Âm, thiên hạ tà vật đều là một nhà?”
 
 
Tà Trấn  Lâm Mặc    cho ngẩn , vô thức suy nghĩ.
 
 
“Hình như là  thật…”
 
 
Phì!