Theo quyển sổ nhỏ của ông nội, Du Thần mà ông từng hợp tác  tổng cộng bốn vị, nhưng hiện tại vẫn còn hai nén hương đang cháy.
 
 
Điều  cho thấy chỉ  hai vị Du Thần  về vị.
 
 
Đương nhiên, điểm   cũng  chuẩn  trong lòng.
 
 
Dù  thì trong hẻm cũng chỉ  hai làn sương mù , nhưng như  cũng  đủ .
 
 
Trước câu hỏi của Lâm Mặc, hai làn sương mù một trái một  đều  trả lời.
 
 
“Thần quan?”
 
 
Lâm Mặc  nhẹ nhàng gọi thêm một tiếng.
 
 
Vẫn   câu trả lời, thậm chí hai làn sương mù còn   dần dần rời .
 
 
“Cái ...”
 
 
Lâm Mặc sững sờ.
 
 
Là  coi trọng ,  là...?
 
 
Nhìn hai làn sương mù lảng vảng  chỗ tối, Lâm Mặc chuyển chủ đề hỏi: “Hai vị thần quan, xin hỏi đêm qua    một con hung quỷ đến đây, là hai vị   tay giúp đỡ  ?”
 
 
Lần  làn sương mù   phản ứng.
 
 
Khối sương mù bên trái, trôi dạt  khắc họa hai dòng chữ.
 
 
"Phải."
 
 
"Thân quỷ  hủy,  đáng ngại nữa."
 
 
Nhìn hai dòng chữ , Lâm Mặc thầm thở phào nhẹ nhõm.
 
 
Phỏng đoán của   sai.
 
 
Tối hôm qua  khi trở về,  phát hiện Hà Thắng Hùng   ở đây, phản ứng đầu tiên của  là  về phía góc hẻm, chỉ là lúc đó vẫn  chắc chắn.
 
 
Và khi Hà Nhã Văn gửi ảnh nạn nhân ở Nghĩa trang Thượng Nguyên, kẻ dám vi phạm cấm kỵ dùng "tước hồn" để g.i.ế.c  hồi phục thương tích, nghĩ  nghĩ   chỉ nghĩ đến, Hà Thắng Hùng  chịu thiệt thòi trong tay Dạ Du Thần.
 
 
  ngờ sự thiệt thòi   lớn đến mức  quỷ cũng  hủy.
 
 
Đương nhiên, Lâm Mặc cũng   khái niệm gì nhiều về  quỷ, chỉ  thôi là thấy đau !
 
 
"Vậy thì......"
 
 
Lâm Mặc còn  tiếp tục hỏi, ít nhất là để xác nhận Hà Thắng Hùng vẫn   khả năng tiếp tục quậy phá.
 
 
  kịp hỏi.
 
 
Hai khối sương mù  ẩn  nơi tối tăm, thậm chí còn cố ý tỏa  một luồng khí lạnh lùng, như thể   tiếp xúc với Lâm Mặc.
 
 
Lâm Mặc thấy , mím môi.
 
 
Không hiểu, nhưng cũng  dám mặt dày sáp  gần.
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Chờ một lát.
 
 
Lâm Mặc cất lư hương,  nghi hoặc   chút thấp thỏm trở về sân.
 
 
Ngay  khi trở về.
 
 
"Đại Miệng, chúng   để ý tới nó liệu   ,  thằng bé  kìa, cứ như thể chúng   ưa nó ."
 
 
"Ông  dám bắt chuyện với nó , ông  cái mặt đó thì  tiên hãy xử lý con nữ quỷ  !"
 
 
"Chúng  cứ núp , con nữ quỷ  mạnh đến mức vô lý,   cô   một luồng khí bất thường, tranh thủ lúc nào rảnh  sẽ  một chuyến đến Luân Hồi để điều tra về cô ."
 
 
"Ông nghi ngờ cô  là......"
 
 
"Im miệng, những lời  nên  thì đừng !"
 
 
"Ông...... Đại Miệng,   cãi với ông, chờ Mù Quai và Đầu Bếp về,   tin bốn  em    trị  một con đàn bà."
 
 
"Lúc đó chúng  sẽ gặp Tiểu Mặc đàng hoàng,  mối quan hệ , chúng  cũng coi như là bậc trưởng bối của nó."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-63.html.]
 
"Đừng nghĩ linh tinh nữa,  còn nhiều thời gian nữa , chúng  hãy   việc của  ."
 
 
Trong Trai Nguyên Lâu.
 
 
Lâm Mặc  là tủi  thì cũng  chút tủi  thật.
 
 
Mặc dù   hề  ý định  thiết với Dạ Du Thần, nhưng thái độ lạnh nhạt đó thực sự khiến   khó chịu.
 
 
"Ông nội ơi, mấy mối quan hệ của ông cũng  đủ cứng cáp nhỉ."
 
 
Lâm Mặc lầm bầm một câu.
 
 
Vừa đúng lúc.
 
 
Khi  bước ,   thấy nữ quỷ đang bày biện một  vật phẩm  bàn, trong đó  một cuốn sách cổ mà cô    say sưa.
 
 
"Này."
 
 
Lâm Mặc vội vàng giật cuốn sách cổ .
 
 
Khuôn mặt xinh  của nữ quỷ khẽ chùng xuống, liếc  Lâm Mặc, "Keo kiệt!"
 
 
"Tiểu gia hỏa, mấy cuốn sách cổ , ghi chép  những thứ   gì,  mà con còn coi như bảo bối, con gọi một tiếng 'cô tổ'  xem nào, cô tổ sẽ truyền cho con vài bản lĩnh thật sự."
 
 
--- Chương 36 ---
 
 
"......"
 
 
Lâm Mặc cố gắng kiềm chế sự phấn khích.
 
 
Bây giờ   thể cảm nhận rõ ràng hai khối sương mù .
 
 
Đây chính là Du Thần  về vị, cũng  nghĩa là tiệm cầm đồ   công nhận.
 
 
Quan trọng nhất là,    giúp dẫn độ.
 
 
"Hai vị thần quan, xưng hô thế nào?"
 
 
Lâm Mặc trong lòng kích động, khẽ hỏi một câu.
 
 
Theo cuốn sổ nhỏ của ông nội, tổng cộng  bốn vị Du Thần mà ông  hợp tác, nhưng hiện tại vẫn còn hai nén hương đang cháy.
 
 
Điều  cho thấy chỉ  hai vị Du Thần  về vị.
 
 
Đương nhiên, điều   cũng  chuẩn  tâm lý.
 
 
Dù  thì trong hẻm cũng chỉ  hai khối sương mù , nhưng như  cũng  đủ .
 
 
Đối mặt với câu hỏi của Lâm Mặc, hai khối sương mù một trái một  đều  trả lời.
 
 
"Thần quan?"
 
 
Lâm Mặc  khẽ gọi một tiếng.
 
 
Vẫn   câu trả lời, thậm chí hai khối sương mù còn   dần dần rời .
 
 
"Chuyện ......"
 
 
Lâm Mặc ngây .
 
 
Là  để mắt tới ,  là?
 
 
Nhìn hai khối sương mù lẩn  nơi tối tăm, Lâm Mặc chuyển chủ đề hỏi: "Hai vị thần quan, xin hỏi đêm qua    một hung quỷ đến cửa, là hai vị   tay giúp đỡ?"
 
 
Lần  khối sương mù   phản ứng.
 
 
Khối sương mù bên trái, trôi dạt  khắc họa hai dòng chữ.
 
 
"Phải."
 
 
"Thân quỷ  hủy,  đáng ngại nữa."
 
 
Nhìn hai dòng chữ , Lâm Mặc thầm thở phào nhẹ nhõm.
 
 
Phỏng đoán của   sai.