Trong  gian của   một thư viện, dựa  tình hình thực tế, tham khảo tài liệu,  nhanh chóng đưa  vài chính sách.
Lại phát những giống cây lương thực  như khoai lang, khoai tây xuống cho dân.
Thôi tướng thấy    việc   đó, tiếng  của   triều đình giảm , nên  sốt ruột.
Chẳng bao lâu ,   trải qua một  ám sát. Sát thủ   dùng s.ú.n.g b.ắ.n tan xác.
Đêm đó,  đến thăm Thôi phủ. Thôi Thận Ngữ  mới ngủ    kéo dậy.
Sau đó,   tát  một cái.
Thôi Thận Ngữ  đánh cho ngây , ôm mặt, ấm ức   một cái.
“Bá phụ ngươi ám sát  một ,  sẽ đánh ngươi một .”
Ta chống nạnh  khẩy: “Nhà họ Thôi các ngươi    tru di cả nhà thì đừng  đối đầu với . Còn ngươi,  nhất là nên đoạn tuyệt với vị bá phụ ngu ngốc , nếu  thì đừng hòng trèo lên giường của  nữa.”
Ngày hôm ,  dẫn binh lính vây quanh tướng phủ. Thôi tướng nhảy dựng lên, mắng  tạo phản.
Thôi Thận Ngữ hờ hững liếc  ông  một cái, đột nhiên  về chuyện năm xưa.
“Mười năm , cha   quân Đông Hồ vây thành, cầu cứu bá phụ. Bá phụ  co rúm  chịu , khoanh tay  . Mạng sống của  là do Diệp đại nhân cứu.”
“Bây giờ bá phụ   tay độc ác với ân nhân cứu mạng của , Thận Ngữ cảm thấy hổ thẹn vô cùng, chi bằng tự vẫn  mặt Diệp đại nhân, để giữ vẹn danh tiết.”
Thôi tướng  chịu thua,  còn gây khó dễ cho  nữa.
Hoặc là  đang án binh bất động, chuẩn  một đòn lớn.
Ta  bận tâm lắm. Giải quyết chính sự  mệt mỏi, lúc rảnh rỗi,  và Lăng Khâu Trinh thích chèo thuyền câu cá  hồ.
 dịp lễ hội, khắp nơi đèn lồng treo rực rỡ, chúng  cứ mải mê   về.
Ta uống một chút rượu, say ngất  ván thuyền, nhẹ nhàng như tiên.
Cả thuyền mộng  đè lên dải ngân hà.
Lăng Khâu Trinh khẽ gọi : “Ca ca.”
Giọng  dường như từ  xa vọng , mang theo chút buồn bã.
“Bây giờ ca ca còn nghĩ đến Cảnh Vương ? Ta thấy bức thư ca ca để , sắp sửa rời khỏi hoàng cung, là  đến bên cạnh Cảnh Vương ?”
“Đừng rời bỏ , ca ca. Hoàng cung quá cô độc.”
“Ta ban hôn cho ca ca   ,  chăng  thê tử ,  sẽ ở  mãi mãi?”
Sao ai cũng   bà mối thế nhỉ?
Ta  ngọng nghịu: “Không ,   thể lấy thê tử.”
Hắn cúi đầu, sống mũi cọ cọ  má : “Vì   vì một   thể mà giữ  trong trắng?”
Ta mở mắt, nhưng   rõ  là ai.
“Thận Ngữ? Đừng nghịch, nhột quá.”
Ta đưa tay đẩy  ,    nắm lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-la-cong-hay-thang/chuong-8.html.]
Lăng Khâu Trinh cắn một miếng  cổ ,   l.i.ế.m như một con mèo nhỏ, đầy sự ỷ .
“Thôi Thận Ngữ, Lăng Úy Châu… rõ ràng là   ở bên ca ca mười năm, tại  trong lòng ca ca luôn   ?”
Trong mắt  tràn đầy sự  cam lòng.
Ta  lảm nhảm: “Vì ngươi thích nam nhân, mà …    nam nhân.”
Lăng Khâu Trinh sững  một lúc.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Cuối cùng  khẽ : “Thì  là . Ca ca, , tỷ tỷ,   , đều giống  cả.”
Tối hôm đó  xảy  chuyện gì,  nhớ  rõ lắm.
 sáng hôm  khi lên triều, ánh mắt Thôi Thận Ngữ   vô cùng u oán.
Sau khi bãi triều,  chặn  , trách cứ   lòng đổi .
Ta   mù mờ.
Hắn tức giận đến mức gào lên, tố cáo: “Ta vì ngươi mà vạch rõ ranh giới với bá phụ,  mà ngươi  chuyển sang vòng tay  khác?”
Từ những lời  vụn vặt của ,   chắp nối  sự thật.
Đêm qua,  khi say, chính là Lăng Khâu Trinh  ôm  về.
Những cung nhân chứng kiến  thể đếm xuể.
Bây giờ chuyện   lan truyền khắp triều đình.
Ôi  ơi!
Thảo nào hôm nay lên triều, ánh mắt     đều vô cùng kỳ quái.
Ta chỉ đành hết lời giải thích, bệ hạ  hề "sủng hạnh" .
Ánh mắt Thôi Thận Ngữ đột nhiên rơi  cổ , nơi đó  một vết đỏ.
Ta câm nín, giữa mùa đông lạnh giá,  thể  là  muỗi cắn.
Mắt  đỏ hoe.
“Với  là tình một đêm, còn với… bệ hạ thì ?”
Hàng mi run rẩy của  giống như cánh bướm mỏng manh trong cơn gió mạnh, nước mắt rơi xuống,   vội  đầu , che giấu sự lúng túng của .
“Thôi , vốn dĩ là  tự  cưỡng cầu.”
Hắn cắn chặt môi , vội vã rời , giống như một con ch.ó lạc nhà.
Trong lòng  bỗng cảm thấy đau xót.
Lăng Khâu Trinh hỏi     hoàng hậu của  .
Chuyện gì đang xảy  ?
Ta  những  thể bẻ thẳng thành cong, mà còn  thể nắn cong thành thẳng ?
Cái mặt  của … Khụ, quả thực  khuynh quốc khuynh thành.