23
Bầu  khí im lặng, Chuột lảng sang chuyện khác:
“Hay là...  nghiên cứu xem thoát kiểu gì ?”
Một câu , tựa như đậy nắp tạm thời cho mớ hỗn loạn trong lòng  .
Thầy Vương đẩy kính:
“Trong sử sách  hề ghi  nơi . Biết  mười vạn  biến mất của vương triều Cổ Cách... chính là rút lui theo mật đạo .”
 cúi    một trong hai đường hầm:
“ mà...   chỗ bám, họ trèo kiểu gì?”
Lời còn  dứt, một sợi xích sắt từ trong đường hầm sâu thẳm rơi xuống, “xoảng” một tiếng, vắt ngay  chân chúng .
Chuột run run:
“C-cái … chắc là cơ quan cảm âm nhỉ?!”
Lão Tiền liếc  dò hỏi: Leo ?
 nghiến răng:
“Leo!”
Đã đến đây , chẳng  lý nào  .
 dẫn đầu, nắm chặt dây xích, leo lên.
Chuột và thầy Vương theo , Lão Tiền chốt hậu.
 cứ nghĩ kiểu gì cũng gặp sự cố, nhưng    thuận buồm xuôi gió.
Tại miệng hang,  một bộ xương  gục đầu.
Xương tay và chân  đinh sắt và xích xuyên qua, khóa chặt tại chỗ.
Qua lớp vải rách, đoán chừng đây từng là một nô lệ.
Chúng   bước lên, bộ xương  liền vận cơ quan, thu dây xích về.
Thầy Vương cúi xuống nghiên cứu:
“Ối  ơi! Tranh đá kìa!”
Chúng  lập tức thắp đuốc.
Ánh lửa  bừng lên,  mắt hiện  một đại sảnh bằng đá vô cùng rộng lớn.
Bốn phía là những đường hầm đá thông , mỗi đường đều  một bộ xương  gác.
Trên mặt đất la liệt tượng Phật, rương vàng, thậm chí  cả 12 con bò Tây Tạng bằng vàng nguyên khối.
 chẳng mấy hứng thú, đá qua mấy bộ giáp vàng chắn đường,  cùng Lão Tiền, Chuột chia  tìm tung tích đạo sĩ.
Thầy Vương vẫn   đất, lảm nhảm nghiên cứu bích họa:
“Mấy    thứ  quý đến mức nào ?”
“Cả nước chỉ  hơn 100 địa điểm  tranh đá, mà phần lớn  phong hóa hết .”
“Tranh ở đây còn nguyên vẹn,  còn  tình tiết…!”
Chúng  tìm một vòng mà  thấy bóng dáng đạo sĩ.
Lão Tiền bực quá, đá bay một cái bình vàng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-lay-xuong/quyen-3-chomo-chomo-chuong-3.html.]
“Má nó.”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Mèo Kam Mập đã chuyển qua nhà riêng "meokammap.com"
  quanh các đường hầm, do dự.
Có đến cả chục đường,  kể mỗi đường  còn  nhánh rẽ, mò từng đường thì quá mất thời gian.
 dứt khoát rút sáo xương, thổi lên một khúc:
“Hãy  từng đường hầm, tìm dấu hiệu của  sống. Có gì lập tức   báo cho .”
Tất cả bộ xương lập tức nhận lệnh, chia  tiến  các đường hầm.
Lão Tiền ghé  tai , thì thầm:
“Cái  dễ nuôi ? Cho tao một con  ?”
   gì, chỉ giơ ngón giữa.
Thầy Vương vẫn chìm trong thế giới của :
“Tiếc là     mấy chữ ... hình như   cổ Tạng ngữ.”
Mọi  rảnh rỗi cũng bu  hóng.
Lão Tiền   với ánh mắt kỳ vọng:
“Lên , phiên dịch sống của tụi !”
 bất lực giơ tay:
“Không  thật mà!”
Cả Lão Tiền với thầy Vương đều   như thể  là kẻ lừa tình.
Đang định bỏ cuộc thì Chuột bỗng trầm ngâm xoa cằm:
“Ừm…”
Lão Tiền lập tức bịt mũi:
“Gì đấy? Đừng bảo   nặng nha?”
“Nhịn ,  ngoài hẵng xả.”
Chuột nhăn mặt:
“Cậu đoán    nặng, mà  đoán    mấy chữ  ?”
Tất cả trợn mắt.
Chuột gãi đầu:
“Kỳ lạ thật,  thực sự   đấy.”
Hóa  hồi nhỏ,   từng  gửi đến nhà ông ngoại.
Ông ngoại thời đó mê nghiên cứu cổ văn tượng hình của nền văn minh Tượng Hùng, mà  ghét việc Chuột suốt ngày đòi  ngoài chơi.
Thế là ông lừa:
“Ngoan , học đủ 100 chữ, ông dẫn  ngoài chơi một tiếng.”
Chuột lúc đó mới mấy tuổi, dễ dụ, học luôn cả mùa hè.
Cuối cùng  tặng cặp kính cận.
Mọi  im lặng.
  nhịn , giơ ngón cái:
“Ông ngoại  dạy cháu đúng chuẩn... hardcore!”