Triệu Thừa Dư nắm tay Cố Hàm Ninh thật chặt, một đường nhanh, cho đến khi đường nhiều hơn, lúc mới thoáng chậm bước chân.
Cố Hàm Ninh mặt Triệu Thừa Dư căng thẳng, một luồng nóng rực giày vò con , giống như là truyền thẳng từ trong lòng bàn tay tới mặt cô. Khuôn mặt Cố Hàm Ninh nóng lên, trong lòng vui thích, mặt cố gắng duy trì nụ ôn nhu yếu ớt, theo Triệu Thừa Dư bước nhanh lên lầu sáu.
Vừa mở cửa phòng ngủ , đầu tiên Triệu Thừa Dư nhòm trong phòng tắm, chạy nhanh đến ban công đóng cửa và rèm che , đầu , thấy Cố Hàm Ninh đang yên dựa bàn của , nhàn rỗi lật giở quyển sách chuyên ngành đặt bàn.
Cậu bước đến Cố Hàm Ninh, để quyển sách trong tay cô xuống, tùy ý quăng tới góc bàn, đưa tay ôm hông của cô, trong tiếng hét nhỏ của cô, một tay nâng cô lên đặt ở mép bàn, lập tức cúi đầu, nặng nề hôn xuống.
Lần kiềm chế như ở thư viện, trực tiếp tàn phá đến lưỡi Cố Hàm Ninh cũng chút phát đau, hai tay chống ở n.g.ự.c Triệu Thừa Dư, rầm rì mơ hồ kháng nghị. Đáng tiếc, tất cả tiếng kháng nghị đều Triệu Thừa Dư nuốt trong bụng.
Cố Hàm Ninh giận đến trừng mắt, dứt khoát duỗi hai chân , khiến cho Triệu Thừa Dư đến gần thêm mấy phần, một tay cách lớp áo, nhéo loạn .
Triệu Thừa Dư vốn là kìm nén đến luống cuống, chỉ cảm thấy nửa đau nửa tê, nặng nề thở dốc, một tayvén váy dài đến gối của Cố Hàm lên đùi.
Chờ đến lúc Cố Hàm Ninh phản ứng kịp, Triệu Thừa Dư thoáng kéo quần lót của cô , nâng vật nóng bỏng, lập tức chen đường hầm ẩm ướt mà mơ cũng nhớ.
Hai đồng thời khẽ run khẽ rên một tiếng.
Triệu Thừa Dư thấp giọng thở gấp, cảm giác tê dại lập tức run rẩy, như là khống chế , xuất .
Đã hơn một tháng. . .
Một khi hưởng mùi vị mất hồn , còn muốn đàn ông thanh tâm quả dục (*), đơn giản chính là khổ hình cực kỳ bi thảm đến cực hạn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-117.html.]
(* Thanh tâm quả dục: Giữ tâm trí trong sáng, loại bỏ chuyện tình dục.)
Cố Hàm Ninh ngửa đầu, ôm thật chặt cổ Triệu Thừa Dư, uyển chuyển khẽ rên, đột nhiên tiến đau, khi đau đớn qua , dần dần ê ẩm tê dại mềm mại trở nên sâu sắc hơn.
Đợi đến lúc kích động chậm rãi giảm , lúc Triệu Thừa Dư mới đỡ eo Cố Hàm Ninh, ma sát đụng chạm hoặc nặng hoặc nhẹ. Mỗi gần như là sắp đến cực hạn, liền dừng , trán chạm chán, nặng nề hôn môi Cố Hàm Ninh, chịu xuất .
Cố Hàm Ninh cắn chặt môi , đến cuối cùng chịu đè nén thở gấp liên tục, trong sự cố ý giày vò của Triệu Thừa Dư, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, khó nhịn cắn bờ vai Triệu Thừa Dư, kiềm chế tiếng rên rỉ run rẩy của .
Triệu Thừa Dư ôm Cố Hàm Ninh bủn rủn thành nước đang rên rỉ run rẩy, nặng nề đụng chạm mấy cái ở trong đường hầm mềm mại trơn nhẵn, lúc mới ôm yêu bé nhỏ mềm mại trong n.g.ự.c gầm nhẹ xuất !
Hai thở dồn dập ôm chặt một lúc lâu, lúc Cố Hàm Ninh mới đẩy lồng n.g.ự.c Triệu Thừa Dư, thấp giọng : “Mau . . . Em rửa một chút. . .”
Triệu Thừa Dư khẽ hôn nhẹ lên trán cô, lúc mới thoáng lui phía một bước, tiện tay rút mấy tờ khăn giấy, vén váy cô lên, thoáng dùng lực kéo chân của cô , cúi đầu cẩn thận xoa xoa nơi mềm mại mới tiếp nhận , mới đỡ cánh tay của cô, dìu cô bước xuống bàn .
Cố Hàm Ninh đỏ mặt, xuống đất, liền cảm thấy càng thêm mỏi nhừ, bắt lấy cánh tay Triệu Thừa Dư, ngừng một lát, lúc mới bước nhanh phòng tắm.
Dù cũng là phòng ngủ chung, trong phòng tắm cá nhân, Cố Hàm Ninh chỉ dùng nước nhẹ nhàng rửa, mày nhíu thật sâu, cúi đầu sờ sờ quần lót thế mà chất lỏng của ai đó thấm ướt, vỗ vỗ làn váy, bất đắc dĩ . Vừa khỏi phòng tắm, cô liền trợn mắt trừng Triệu Thừa Dư đang khẽ ngừng, mím môi, đẩy phòng tắm.
Dọc theo bàn , cùng với gạch men, cũng một vài vết tích ướt át. Cố Hàm Ninh nhíu mày , rút khăn giấy, nhanh chóng lau lau một phen, tuy rằng còn chút vết tích, nhưng kỹ, cũng sẽ phát hiện, cùng lắm, là Triệu Thừa Dư đổ cốc nước .
Không đợi Cố Hàm Ninh an tâm thở phào nhẹ nhõm, tiếng mở khóa cửa vang lên, trong lòng cô nhảy dựng, chột đầu qua, liền thấy Cao Thần vặn mở cửa .
Nhìn thấy Cố Hàm Ninh xinh xắn ở trong phòng ngủ của , mặt Cao Thần lộ tia ngoài ý vui mừng tươi .
“Cố Hàm Ninh! . . .”