Cố An Quốc Triệu Thừa Dư sắc mặt dường như khá hơn một chút, còn thể khẽ mỉm chuyện với , cũng là đó Diêu Tuệ Nhã dặn dò, ông vẫn hiểu là, chỉ cần con gái vui vẻ, hai cùng ở trường học, ông thật đúng là cái gì đều ngăn .
Còn tới ba năm đấy, ông ngăn thế nào? Chẳng lẽ còn thể theo con gái tới trường học học chung a.
Cố An Quốc đưa Triệu Thừa Dư đến cửa tiểu khu, đó trong ánh mắt lưu luyến rời của , nặng nề giẫm chân ga, vèo lái .
Cố Hàm Ninh ở ghế cạnh tài xế, mím môi nhắn cho Triệu Thừa Dư tin nhắn.
“Chừng nào thì trở về? Đến lúc đó em đến tiễn nha.”
Không đầy một lát, tin nhắn trả lời gởi : “Chắc là buổi sáng ngày mốt trở về…”
“Vậy ngày mai bận chuyện gì ? Có tới nhà em ?”
Lần tin nhắn trả lời nhanh hơn: “Được!”
Cố Hàm Ninh cất điện thoại di động, đầu mắt Cố An Quốc mà nơi khác, mím môi yếu ớt.
Ngày thứ hai, lúc Triệu Thừa Dư nhấn chuông cửa, Cố An Quốc và Diêu Tuệ Nhã mới .
Cố Hàm Ninh mở cửa đón Triệu Thừa Dư , nghĩ đến tối hôm qua còn đặc biệt gởi nhắn tin tới hỏi thăm ba cô giờ nào , ở trong lòng len lén vui thích.
Đây là đầu tiên Triệu Thừa Dư đến nhà bọn họ. Hơn nữa còn đang là ngày việc, trong tình huống trong nhà rõ ràng lớn. Lúc Triệu Thừa Dư bước nhà họ Cố, một ít ngại ngùng.
Giống như là đặc biệt chọn lúc trong nhà mới tới. À, tuy rằng, quả thật tâm tư như thế. . .
Từ tiểu khu Triệu Thừa Dư ở đến nhà Cố Hàm Ninh, ba chuyến xe buýt, thật cũng tính là thuận tiện, nhưng tám giờ đến, cũng rốt cuộc buổi sáng là mấy giờ rời giường. Lúc chuông cửa vang lên, Cố Hàm Ninh vẫn còn đang rửa mặt, mặc áo ngủ, mặt ướt đầm đìa tới mở cửa.
“Anh chờ một lát, em còn rửa mặt xong đấy.” Cố Hàm Ninh , chỉ ghế sofa, “Anh chờ một lát, tự rót nước .” Vừa xong, cứ thế phòng rửa tay.
Triệu Thừa Dư ở lưng cô, ho nhẹ một tiếng: “Khụ, tham quan một chút .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-123.html.]
Cố Hàm Ninh bật đầu, đưa tay lau hết bọt nước ở trong mắt: “Anh là chuẩn tham quan bồn cầu nhà em ?”
“Ừ, cảm thấy, toilet nhà em xem phong cách.” Triệu Thừa Dư chững chạc đàng hoàng gật đầu.
Nhà ba phòng hai phòng vệ sinh, một phòng vệ sinh là ở trong phòng Cố An Quốc cùng Diêu Tuệ Nhã, Cố Hàm Ninh bình thường dùng là chính là phòng vệ sinh to bên ngoài.
Nhìn Triệu Thừa Dư thật theo toilet, cô chỉ thể hướng tới ở trong gương phía trợn trắng mắt.
“Anh , em còn rửa mặt.” Vừa cô ướt mặt, sữa rửa mặt còn thoa lên đấy.
“Được. Em rửa .” Triệu Thừa Dư , vô cùng tùy ý đáp.
Cố Hàm Ninh liền cúi đầu, ướt mặt, nhắm mắt, đưa tay với đến cái chai sữa rửa mặt, còn đổ , liền cảm thấy áo ngủ vén lên, lập tức một bàn tay ấm áp dọc theo bắp đùi của cô chậm rãi mò .
Cố Hàm Ninh giật giật, cố gắng thoát khỏi bàn tay đang vỗ về ở eo và dính sát di chuyển lên thể .
“Triệu Thừa Dư! Anh gì thế? Em đang rửa mặt đấy!”
“Em cứ mặc kệ , em cần để ý đến . . .” Triệu Thừa Dư cúi đầu nhẹ hôn xuống cổ trắng nõn của Cố Hàm Ninh, một tay càng ngừng từ bắp đùi lên, dán ở bụng Cố Hàm Ninh đảo quanh, một cái tay khác từ bên hông sườn lên, lập tức chỗ mềm mại che nắm một cái.
“Không . . .” Hơi thở của Cố Hàm Ninh thấp, mang theo một tia cự tuyệt mềm mại như hoan nghênh.
“Hàm Ninh, nhịn thật lâu. . . Hôm nay vẫn là kỳ an đấy. . . Ngày mai sẽ về. . .” Triệu Thừa Dư thấp giọng , giọng nhẹ nhàng, động tác tay kiên định dị thường.
Cố Hàm Ninh âm thầm hối hận, cho chuyện kỳ an , thời kỳ rụng trứng gì, bây giờ đến kỳ an , sẽ giống như con hổ ăn chay vài năm sà cô, khiến cô cô quả thực hề lực chống đỡ. . . Chỉ là, ngày mai sẽ trở về thành phố H, còn lúc nào thì trở về đây. . .
Cô tai thở gấp thật thấp, chỗ bụng chậm rãi dâng lên một cỗ tê dại, sữa rửa mặt tay lập tức đánh rơi bồn rửa mặt, nhưng cô còn quan tâm nhiều như , chỉ cắn môi, hai tay chống ở mép bồn, gian nan chuyển động vòng eo.
Có điều là nhịn hơn một tháng , chí ít chờ cô rửa mặt xong a! May mắn cô đánh răng xong . . .
“Này! Triệu Thừa Dư! Đừng bẩn quần lót của em!” Tiếng của Cố Hàm Ninh vang lên lúc vật cứng nóng rực đột nhiên dán lên giữa đùi , đang nghĩ ngợi đẩy , Triệu Thừa Dư một tay túm quần lót cô tuột xuống.
“Em nâng chân lên. . .” Giọng của Triệu Thừa Dư trầm thấp khàn khàn mang theo mùi vị kích tình nồng đậm chút che dấu vang lên tai cô, Cố Hàm Ninh đỏ mặt, cắn môi , thuận theo nâng lên chân.