Người Luôn Ở Bên Em - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-01-08 03:47:00
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hàm Ninh theo Thôi Hà Miêu quen thuộc đường, cùng với Thịnh Mạn Mạn góp vui, chút sửng sốt một đám đông nghìn nghịt vây quanh sân bóng rổ thành một bức tường .

 

Rất khó để vượt qua. . .

 

“Không , ngày hôm qua còn đông hơn cả hôm nay, cứ chen .” Thôi Hà Miêu , vẫy đôi tay nhỏ bé mập mạp của cô, mỗi tay kéo một , vùi đầu bên trong bức tường , “Xin nhường đường nào, nhường đường nào.”

 

Sức lực của Thôi Hà Miêu chắc chắn thể lấy một chọi hai, Thịnh Mạn Mạn hỉ hả, tò mò quan sát, Cố Hàm Ninh thì cúi đầu, cố gắng hết sức đuổi theo bước chân của Thôi Hà Miêu. Đợi đến lúc ba cố gắng mãi mới chen một con đường nhỏ trong đám vây xem nhiệt tình, thuận lợi tiến hàng đầu tiên, trán Thôi Hà Miêu bắt đầu đổ mồ hôi.

 

“Thấy , đây mới thể .” Thôi Hà Miêu đầu, chút đắc ý .

 

Cố Hàm Ninh đầu , xung quanh hầu hết đều là những thiếu nữ trẻ tuổi đang hò hét tên một thành viên đó, mắt cũng dõi theo một dáng cố định, miệng hô “Cố lên”. Nên những yêu, thì cũng hâm mộ . Đương nhiên cũng những khác chỉ đến xem cho vui giống như Thịnh Mạn Mạn. Lác đác vài nam sinh lẽ là yêu thích bóng rổ, hoặc bạn bè đang chơi sân.

 

Cố Hàm Ninh đưa mắt bên trong sân, nhanh tìm thấy bóng dáng của Triệu Thừa Dư.

 

Triệu Thừa Dư lúc , trán và đầy mồ hôi, tóc trán dính da, áo cũng ướt một mảng lớn, thần sắc nghiêm túc chuyên chú, động tác dứt khoát mạnh mẽ.

 

Quả nhiên, đàn ông lúc vận động trai !

 

Cố Hàm Ninh mím môi nở nụ , đáy lòng ngọt ngào vô cùng.

 

Nhìn xem, con trai đẽ lấp lánh là bạn trai !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-152.html.]

 

Có lẽ nhiệt tình của Thôi Hà Miêu ở bên cạnh và những vây xem ảnh hưởng, Cố Hàm Ninh cũng tự chủ hô lên: “Cố lên! Triệu Thừa Dư!” Đáng tiếc tiếng cổ vũ đó pha tạp với những tiếng cổ vũ xung quanh, cách nào truyền tới tai Thừa Dư.

 

Khi tiếng còi kết thúc hiệp một vang lên, bộ thành viên sân đều dừng , huých vai hoặc đập tay hữu nghị, Cố Hàm Ninh chằm chằm bóng dáng Triệu Thừa Dư, đang hô tên thì đột nhiên thấy một bóng hình quen mắt.

 

Phía tây sân bóng rổ tựa tường, ngoài cách sân bóng hai mét lan can sắt rào , đám Cố Hàm Ninh đang ở bên ngoài lan can phía đông, mà huấn luyện viên và nhân viên nội bộ đang tựa tường khu đất trống bên , những băng ghế dài nước khoáng, áo khoác tuỳ ý để lộn xộn.

 

Mấy thành viên đến khu nghỉ ngơi phía tây, nhiều đang ở khu vực đó dậy chào đón.

 

Cố Hàm Ninh liếc mắt thấy một duyên gặp mặt mấy , bí thư của lớp Triệu Thừa Dư cũng mặt trong nhóm đó, một tay cầm nước khoáng, một tay cầm khăn đang đón .

 

Cố Hàm Ninh híp mắt, mắt sáng như đuốc chòng chọc .

 

Chắc sẽ như tưởng tượng của cô, bí thư hẳn là tới gần Triệu Thừa Dư, mắt khẽ nâng lên, nhẹ nhàng mỉm dịu dàng giống như một bạn gái kiên nhẫn chờ bạn trai kết thúc trận đấu đó ân cần đưa khăn và nước uống chứ!

 

“Triệu Thừa Dư! Em ở đây!” Cố Hàm Ninh nhanh chóng đặt tay môi, thành hình cái loa, dùng sức hô to.

 

Triệu Thừa Dư lau mồ hôi tóc, đang cùng bạn bè về hướng cạnh sân bỗng dưng một giọng quen thuộc vang lên từ phía lưng, vội vàng xoay , thấy Cố Hàm Ninh đang vẫy mạnh tay, chuyển bước, vội vàng bước , hề chú ý tới một đang tha thiết chờ mong, vẻ tươi cứng , ngơ ngác ngừng bước, chằm chằm bóng lưng của .

 

Cố Hàm Ninh híp mắt dời tầm mắt từ nữ sinh đang bất động , về phía Triệu Thừa Dư đang bước về phía tươi đầy mặt, đầu lấy một chai nước tay Thịnh Mạn Mạn uống.

 

“Thừa Dư, mệt ? Uống nước .”

Loading...