Để tránh sai hoặc nguyên nhân khác, cô dứt khoát mua năm que thử, khi cẩn thận kiểm tra dựa theo tờ hướng dẫn, kết quả năm que thử hai vạch màu đỏ tía.
Tối hôm qua, cô mới nghĩ đến, từ lúc dì cả đến thăm , tới giờ sai hẹn năm ngày. Chu kỳ của cô thỉnh thoảng cũng khi đều, mấy ngày nay bởi vì thỉnh thoảng ngủ một , mấy tối ngủ ngon giấc, lúc đầu cô còn tưởng rằng là cơ thể khó chịu nên mới muộn ngày.
Cố Hàm Ninh tít mắt, tìm tờ giấy ăn sạch sẽ trải phẳng lên bàn, cẩn thật đặt năm que thử lên , nhếch môi một lúc lâu mới cầm điện thoại bấm .
“A lô, Thừa Dư, bây giờ rảnh về phòng một chuyến ?”
Mang thai gần hai tháng, Cố Hàm Ninh vịn bồn cầu nôn xây xẩm mặt mày, thế mới mấy ngày buồn nôn khan đầu tiên dám kể chút nào, trạng thái uống nước cũng nôn khiến cô nhanh chóng gầy sọp , mặt vàng, tinh thần uể oải, mỗi ngày ở giường thể động đậy. Hưng phấn, kích động ban đầu nhanh chóng đổi thành lo âu nồng đậm, Triệu Thừa Dư cạnh giường, cẩn thận chăm nom, bưng rót nước, lo lắng tiều tụy tràn đầy gương mặt.
Để tránh cho nhà lo lắng, Cố Hàm Ninh chỉ thông báo tin tức mang thai, phản ứng thai của mạnh như thế. Cô Mạc tự đến phòng ngủ thăm một , nắm tay Cố Hàm Ninh, bảo cô ăn gì thì cứ . Đương nhiên, thỉnh thoảng lúc Cố Hàm Ninh cũng khá hơn, cô Mạc vì phối hợp với cô, lúc cô nôn đến nỗi lắm thì nấu chút gì cho cô.
Hôm Thích Kỳ bàn bạc với cô Mạc, cũng phối hợp giờ lên lớp quy luật của Cố Hàm Ninh, cùng đến, để cô Mạc đỡ khổ cực hai . Lúc Triệu Thừa Dư rảnh, Thích Kỳ liền tới phòng ngủ bạn, mặc dù lúc sai khiến thì sắc mặt khó coi, từng oán hận một câu, ngày hôm vẫn sớm tới chờ lệnh .
Tuy Cố Hàm Ninh vẫn tinh thần, trong lòng thực sự cảm động. Được , cô thừa nhận, thật tính cách của cô và Thích Kỳ quả thật chênh nhiều, chỗ mắt cũng ít, nhưng đó gây trở ngại hai bọn họ trở thành bạn bè, cũng bạn ăn ý mà là bạn bè thiết.
Cho nên, một ngày nào đó, Cố Hàm Ninh phun hết táo và chuối tiêu mới ăn trong bồn cầu, thậm chí còn một phần kịp, trực tiếp rơi xuống nền phòng tắm, Thích Kỳ nhíu chặt mày, xổm nền phòng tắm lát gạch men sứ, cúi đầu chà lau cẩn thận, cô khỏi cảm thán tự đáy lòng: “Thích Kỳ, cám ơn ! Về nôn nghén kinh khủng, cũng sẽ tới chăm sóc .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-218.html.]
Nghe , Thích Kỳ dừng tay một chút, ở góc độ Cố Hàm Ninh thấy, cô nhíu mày chặt hơn, một lúc lâu mới lạnh lùng : “Cậu đang rủa cũng phản ứng mạnh như ?”
“. . .”
Ba tháng , Cố Hàm Ninh từ một ngày ba đến bốn nôn, cải thiện đến một ngày một , nữa ngửi thấy hương thơm của thức ăn ngon, cô thở phào một cái thật mạnh, vẻ mặt khởi xướng cũng hơn chút.
“Ngày mai em ăn cá dưa chua.” Cô l.i.ế.m khóe môi, nghĩ tới lâu ăn vị cay, đột nhiên hào hứng.
“Được, quán món cay Tứ Xuyên ngoài cửa Nam ?” Triệu Thừa Dư vui rạo rực Cố Hàm Ninh rốt cuộc ăn một bát cơm, trong lòng cũng nhẹ nhõm chút ít. Lúc , dù Cố Hàm Ninh ăn thịt rồng, cũng sẽ nghĩ cách chứ gì đến chỉ vỏn vẹn là cá dưa chua.
Cố Hàm Ninh cúi đầu vuốt ve cái bụng nhô của , khuôn mặt tái nhợt xuất hiện nụ : “Em bé nhà , ăn món cay Tứ Xuyên trấn .”
“Được, con. Anh xách về là em cùng bộ tới ăn?” Triệu Thừa Dư thông thạo thu dọn bát đũa, lau sạch sẽ cái bàn, gói kín đồ ăn thừa, chờ chút nữa rửa bát xong thì đổ.
“Ừ. . . Vậy thì gói mang về , em sợ mùi ở quán ăn quá tạp.” Cố Hàm Ninh tưởng tượng thấy tình hình trong quán món cay Tứ Xuyên, cảm thấy trong bụng cuồng, vội cầm quả chanh cắt để bên, sức ngửi ngửi, lúc mới cảm thấy dày dễ chịu hơn.
“Được, lúc về gói về cho em. Còn ăn cái gì?” Muốn ăn mới , sợ nhất chính là cái gì cũng ăn, trong bụng căn bản là gì, còn sức nôn nước chua. Nghĩ đến Cố Hàm Ninh như là con cá xa nước thời gian , Triệu Thừa Dư vẫn còn chút kinh hồn bạt vía, lúc trong lòng thật sự đau lòng hối hận.