Người Luôn Ở Bên Em - Chương 40

Cập nhật lúc: 2024-12-28 05:04:32
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cám ơn.”

 

Lục Khải thấy dọa , bắt đầu trách cứ.

 

“Hắc, Cố Hàm Ninh tại trấn định như , thật nhàm chán!”

 

Cố Hàm Ninh trong lòng ngược trợn trắng mắt: , xác thực hù doạ thật, chẳng qua là hôm nay trong lòng cô phòng , đương nhiên sẽ phòng ngừa từ bên cạnh nhảy .

 

“Này, tặng quà sinh nhật cho .” Đang Lục Khải đưa qua một cái hộp tinh xảo mắt.

 

Cố Hàm Ninh trái tim thót lên, chăm chú hộp quà, cố ý hỏi: “ tặng?”

 

“Hmm, bụng như ! Đây là nhờ đưa cho đó nha ~~~” Lục Khải Cố Hàm Ninh đùa nháy mắt, tiếng ‘nha’ kéo dài ơi là dài.

 

Ký lai chi tắc an chi (*), Cố Hàm Ninh ngược bình tĩnh nhận, đưa tay tiếp lấy hộp quà, vội mở.

 

[(*) ký lai chi, tắc an chi: điều gì đến sẽ đến, cứ bình tĩnh sẽ ]

 

“Là ai?”

 

“Hắc hắc, đoán ? Học chung đại học với , cố ý chuẩn món quà , nhờ đưa tới, thậm chí cũng là ai ?” Lục Khải chế giễu, khuôn mặt mập mờ.

 

Mình . . . . . .

 

Kiếp , chính là e thẹn một câu như thế, đó cúi đầu, về nhà tim đập rộn lên mở hộp quà. . . . . .

 

Cố Hàm Ninh cúi đầu hộp quà trong tay, trong lòng gì đó siết chặt.

 

Nếu như tất cả đổi, , trong chiếc hộp là một cây đàn dương cầm nhỏ nhắn tinh xảo, thể phát âm thanh vui tai. Trên chiếc dương cầm nhỏ một tấm thiệp, đó bốn chữ ngay ngắn đẽ: sinh nhật vui vẻ! Nếu luyện thư pháp nhiều năm, khó loại phong thái đó.

 

Lục Khải giống như đúc từ thần thái, đến ngữ điệu, tay món quà tay cô cũng giống như đúc. . . . . .

 

kiếp , cùng kiếp nầy, sẽ giống ?

 

Trong kiếp , cô mới nhận điện thoại của Cao Thần, hai xong điện thoại, cô liền nhận điện thoại của Lục Khải . . . . . .

 

Trong kiếp , cô cùng Cao Thần duy trì môt chút mập mờ, cả hai đều ý với . . . . . .

 

Trong kiếp , cô nhớ Cao Thần học qua vài năm thư pháp. . . . . .

 

Kiếp , cô mắt lạnh rời xa Cao Thần, buổi sáng cũng nhận tín nhắn nào của Cao Thần. . . . . .

 

Trong đầu thoáng qua một tia linh quang, Cố Hàm Ninh chợt giương mắt, cổ họng khô chút khó chịu.

 

“Là họ Triệu ?”

 

“Ai nha! Cậu sớm đoán là thằng nhóc Triệu Thừa Dư ?” Lục Khải một khuôn mặt bực dọc vỗ vỗ đầu, lập tức chen đây đùa , “Hắc, xem, hai gặp ?”

 

Cố Hàm Ninh đáy lòng đột nhiên buông lỏng.

 

“Cậu cũng chúng là cùng một đại học, đương nhiên nhận .” Cố Hàm Ninh hàm hồ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-40.html.]

 

“Thằng nhóc cũng thiệt là, tự dám đến đưa, còn chuyển một chuyển.” Lục Khải oán trách, cũng chế giễu nhiều.

 

“Cậu, là bạn học với ?”

 

“Bọn là bạn học trung học, quan hệ ! Cậu còn nhớ , ngày nhà giáo hồi lớp mười, còn đến trường học của chúng đấy? Mấy nữ sinh lớp đều hướng ngóng đây!”

 

“Vậy quen , Cao Thần ?”

 

“Cao Thần? Ai a?”

 

Ngày nhà giáo lớp mười, Triệu Thừa Dư từng đến trường học cô?

 

Cố Hàm Ninh giật sững sờ trở phòng của , ở mép giường, hộp quà trong tay .

 

Trong đầu càng ngừng suy tư, dường như thêm chút đầu mối, như là thêm chút nghi hoặc …

 

Hồi lớp mười, lớp cấp hai bọn họ kỷ niệm ngày nhà giáo thứ năm mươi, mỗi lớp đều tiết mục.

 

Lớp bọn họ trừ một tiểu phẩm, chủ nhiệm lớp còn đẩy cô lên biểu diễn độc tấu dương cầm.

 

Từ lúc sáu tuổi, cô bắt đầu học dương cầm, luyện mười mấy năm, kể từ khi thi mười giấy khen từ hồi cấp hai, bởi vì bài giờ nhiều lên, cô bỏ bẵng việc luyện đàn, chỉ thỉnh thoảng chủ nhật rảnh rỗi thì tùy ý đàn một lúc.

 

Cũng mà chủ nhiệm lớp mười giấy khen đánh đàn dương cầm, lúc báo tiết mục thì trực tiếp tên cô. Sau khi cô , tốn ít thời gian luyện tập, đến lúc biểu diễn, cuối cùng sai sót.

 

Bởi vì kỷ niệm nhà giáo đúng thứ bảy, ít bạn học các trường khác nghỉ đều đến xem, Cố Hàm Ninh nghĩ đến, khi Triệu Thừa Dư ở. . . . . .

 

Cố Hàm Ninh đột nhiên chút vội vàng mà mở hộp quà tặng .

 

Cô kéo nhẹ dây ri-băng buộc hộp quà, mở nắp, bên trong là cây dương cầm nhỏ mà kiếp quý trọng, tinh sảo mà gần như là chiếc dương cầm bình thường thu nhỏ.

 

Cố Hàm Ninh mở tấm thiệp , bên trong vẫn là bốn chữ . . . . . .

 

Đây là chữ của Triệu Thừa Dư. . . . . .

 

Trong kiếp , Triệu Thừa Dư đối với cô mà , chẳng qua chỉ là bạn học của Cao Thần mà thôi, lúc nhận món quà, trong lòng trong mắt cô chỉ Cao Thần, căn bản từng nghĩ đến còn những đáp án khác. . . . . .

 

Hóa , từ đầu đến cuối, đều là cô nhầm!

 

Sự chế nhạo của Lục Khải, bản cô ngượng ngùng vui mừng, tất cả đều là nguyên nhân gây hiểu lầm. . . . . .

 

Hóa , Lục Khải từng quen Cao Thần, hóa , Triệu Thừa Dư lẽ là ba năm đây từng gặp . . . . . .

 

Trong kiếp , Cố Hàm Ninh cảm động vì lòng quan tâm tỉ mỉ của Cao Thần, Quốc Khánh trường lâu, liền đón nhận lời tỏ tình của Cao Thần. Khi cô nghĩ, một luôn dành tất cả tấm lòng cho , tất nhiên sẽ đối với .

 

hóa , tất cả chẳng qua là tự cô hiểu lầm. . . . . .

 

Vậy, kiếp , Triệu Thừa Dư chính là lặng yên tất cả như thế, cho tới thất vọng, tuyệt vọng ?

 

Cố Hàm Ninh nghĩ, cô đại khái hiểu lòng Triệu Thừa Dư .

 

Triệu Thừa Dư, hẳn là vì để khó xử, cho nên bất động thanh sắc ( tỏ vẻ gì), yên lặng canh giữ, lẽ còn từng thỏa thuận với Cao Thần, cho nên, cam nguyện lui nhường, bao giờ tranh, bởi vì, kiếp , từ ngày đầu tiên học, đến chính là Cao Thần. . . . .

Loading...