Triệu Thừa Dư nhờ cậy Chu Hải xong, xoay trở về phòng , đương nhiên thấy ánh mắt vô cùng u oán của Lỗ Tĩnh Nhã phía .
Ngày hôm khi tập hợp, Triệu Thừa Dư hỏi Lỗ Tĩnh Nhã tìm điện thoại di động ? Lỗ Tĩnh Nhã chỉ giật giật khóe miệng, là đó tìm ở trong phòng.
Cố Hàm Ninh đang ở một bên, nhịn nhíu mày.
Loại cảm giác thù địch lưng , thật sự cho cô thoải mái. . .
Bắt đầu từ thứ hai, Cố Hàm Ninh còn thấy Lỗ Tĩnh Nhã lượn lờ bên cạnh Triệu Thừa Dư nữa, điều nghĩa là cô cùng với Triệu Thừa Dư còn liên hệ gì. Điều đó chỉ lên rằng giờ lên lớp của Cố Hàm Ninh và Lỗ Tĩnh Nhã vặn trùng mà thôi.
Buổi tối thứ sáu đó, là chương trình chào đón tân sinh viên, Triệu Thừa Dư mỗi trong phòng của đều vé cả, riêng hai vé, nên mời Cố Hàm Ninh cùng .
Chương trình chào đón tân sinh viên ở đại học Z vẫn theo lệ thường, biểu diễn buổi tối hôm đó ít nhất một nửa là tân sinh viên, tự đăng ký, cũng là do chị nhứng khóa hoặc thầy cô giới thiệu.
Từ lúc tân sinh viên trình diện đến nay, đây là hoạt động náo nhiệt nhất, bộ sinh viên năm nhất, trừ những trạch nam, trạch nữ , cơ bản đều đến.
Triệu Thừa Dư đón Cố Hàm Ninh cùng ăn cơm tối xong, đến thư viện một hồi, đợi khi gần đến thời gian, mới cùng tới chỗ biểu diễn.
Lầu Nguyệt Nha của đại học Z là hội trường lớn trong trường học, là nơi bình thường dùng để biểu diễn, bao lâu , liền thể trở thành rạp chiếu phim vườn trường.
Từ xa, Cố Hàm Ninh thấy một ảnh quen thuộc đang chờ ở cửa, sắc mặt cô lập tức trở nên lạnh nhạt, còn đến gần, đối phương cũng thấy bọn họ, ánh mắt sáng lên, đón.
“Thừa Dư! Sao giờ hai mới đến? Vừa Cao Thần tặng cho em một vé xem diễn, em hai cũng đến, nên chờ ở đây để cùng luôn.”
Cố Hàm Ninh rũ mắt xuống, khóe miệng giương lên.
“Ghế của hai mấy? Của em là ghế 5 hàng thứ 6.”
Cố Hàm Ninh ngẩng đầu, vé tay Triệu Thừa Dư, thấy hai vé là ghế 7 hàng thứ 6, và 9 hàng thứ 6, trong lòng cô đột nhiên dâng lên một nổi buồn bực, khó mà tiêu tan .
Cố Hàm Ninh bất ngờ đoạt lấy tấm vé ghế 9 hàng thứ 6 trong tay của Triệu Thừa Dư, xé nó thành nhiều mảnh nhỏ, đầu cũng ngẩng lên, ném thùng rác bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-64.html.]
“Hai ngươi xem . Mình về .” Cố Hàm Ninh cần , cũng biểu tình mặt Triệu Thừa Dư lúc nhất định là kinh ngạc, nhưng bây giờ cô quan tâm, xong, liền thẳng về kí túc xá của .
“Hàm Ninh. . .” Triệu Thừa Dư gọi, đang kéo tay Cố Hàm Ninh, một cánh tay khác kéo .
Triệu Thừa Dư chút kinh ngạc đầu, liền thấy Lỗ Tĩnh Nhã mím môi, lôi kéo tay buông.
“Thừa Dư, hai chúng cùng xem !”
Trong mắt Lỗ Tĩnh Nhã lóe chút lấy lòng cùng thấp thỏm chờ đợi, nhưng Triệu Thừa Dư căn bản lòng quan tâm đến chuyện , chỉ nặng nề lôi tay của Lỗ Tĩnh Nhã , cũng kịp , chạy nhanh đuổi theo, bỏ Lỗ Tĩnh Nhã một đang rũ mắt mặt đường, đáy lòng cô đơn, ngơ ngác tại chỗ.
Cố Hàm Ninh vô cùng phiền muộn, vùi đầu bước thật nhanh, bây giờ cô chỉ lập tức trở về phòng , bình tâm , nhưng nhanh liền Triệu Thừa Dư chạy theo giữ .
“Hàm Ninh?”
Cố Hàm Ninh mím môi, cúi đầu, chịu xoay , cũng chịu chuyện.
“Hàm Ninh? Sao ? Cậu xem biểu diễn ? Hay là chúng đến thư viện nhé? Hoặc là tản bộ?” Triệu Thừa Dư cố gắng xoay Cố Hàm Ninh , cô cúi đầu im lặng, sốt ruột bối rối.
Cố Hàm Ninh cúi đầu thở dài, trong lòng cô bây giờ ngoài phiền muộn , còn một chút chua xót.
“Triệu Thừa Dư, với Lỗ Tĩnh Nhã quan hệ gì?” Cố Hàm Ninh cúi thấp đầu, buồn bực hỏi.
“Tĩnh Nhã? Đương nhiên là quan hệ thích cùng với quan hệ bạn học .” Trong lòng Triệu Thừa Dư thoáng một chút nghi hoặc, nhưng cũng rõ vấn đề ở Lỗ Tĩnh Nhã.
“Thân thích? Bạn học?” Cố Hàm Ninh giật nhẹ khóe miệng, lạnh,
“Triệu Thừa Dư, trong mắt , nếu như Lỗ Tĩnh Nhã đơn thuần như thế, thì còn gì để !” Cố Hàm Ninh trầm mặt, trong lòng rối bời, toát hỏa khí nhè nhẹ.
“Hàm Ninh! Cậu đừng như , cùng cô thật sự gì! Cậu đừng suy nghĩ lung tung!” Triệu Thừa Dư đáy lòng luống cuống, mặt lộ một tia khẩn cầu.
Cố Hàm Ninh nhắm mắt , mím môi về phía Triệu Thừa Dư.