Hai tay trong tay, thẳng đến lầu một trung tâm thương mại, Triệu Thừa Dư còn buông tay , nhéo, cầm, đó mới mím môi, chút đáng thương tội nghiệp một đầu .
Cố Hàm Ninh buông tiếng thở dài, cho đến khi bóng dáng Triệu Thừa Dư biến mất ở góc trung tâm thương mại, lúc mới kéo bước chân chút mất mát tìm chị họ!
Sớm ngày mùng ba tháng giêng, Cố Hàm Ninh mở mắt , khi kịp mở điện thoại, đợi cô mặc quần áo tử tế, liền một tiếng ting tong, tin nhắn.
“Cậu ăn cơm trưa lúc nào thì ăn xong? Mình đến cửa nam là cửa bắc đón ?”
Cố Hàm Ninh sững sờ, lập tức bật .
Người , cũng quá nóng lòng ?
Bị Triệu Thừa Dư khẽ thúc giục như , trong lòng Cố Hàm Ninh cũng nhịn sinh một chút vội vàng. Cả buổi sáng cũng tập trung tư tưởng, luôn thời gian.
Đã ăn cơm trưa xong, thích tụm một chỗ chuyện phiếm, Cố An quốc bốn lôi kéo xem bộ phim nổi tiếng của Đài Loan.
Quốc túy thái tinh hoa, Cố Hàm Ninh xem hiểu, gửi tin nhắn cho Triệu Thừa Dư, liền hẹn với bạn học, một .
Cố Hàm Ninh chạy chậm theo hướng cửa tiểu khu, mới qua, liền thấy Triệu Thừa Dư ở cạnh cửa lớn tiểu khu, như là trông mong ngóng chờ, thấy Cố Hàm Ninh, liền nhanh tới.
“Hàm Ninh!”
Cố Hàm Ninh để tay trong tay Triệu Thừa Dư, để cầm thật chặt cùng để ở trong túi áo khoác .
Hai nắm chặt tay, , bước nhanh hướng nhà Triệu Thừa Dư.
Thật , lời hôm mùng một, Cố Hàm Ninh về chút hối hận.
Cô thật quyết định nhanh như gặp ba Triệu Thừa Dư nha, hơn nữa còn là chính đưa đến cửa. . .
Tuy cô dâu cuối cùng vẫn gặp bố chồng, nhưng, cần thiết sớm như ?
Chờ cô ngập ngừng ấp úng mong đổi ý, Triệu Thừa Dư lập tức mùng ba, cha ở nhà, lúc Cố Hàm Ninh mới thoải lắm đồng ý.
Triệu Thừa Dư để điện thoại xuống, trong lòng liền suy nghĩ, buổi chiều mùng ba thế nào dụ dỗ ba khỏi nhà?
Nhà Triệu Thừa Dư thì ở tiểu khu cách vách, Cố Hàm Ninh tới nhà bác cả, qua nhiều , chỉ là giờ từng tiến .
Cái tiểu khu cũng gần mười năm, tiểu khu mặc dù chút cũ, nhưng sạch sẽ, cây cối tươi , dù đông, cũng mang theo xuân ý.
Nhà Triệu Thừa Dư ở tầng sáu, Cố Hàm Ninh đ.â.m lười, khoác tay Triệu Thừa Dư, để từ từ kéo lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-79.html.]
“Dô nào, kéo heo con, dô nào, kéo heo con! Bà già, mau mau tới, mau tới giúp kéo heo con!”
Giọng Triệu Thừa Dư trầm thấp, hát bóp méo ca từ bài hát thiếu nhi, dễ như nhẹ nhàng thấm trong lòng Cố Hàm Ninh.
Cố Hàm Ninh chỉ mím môi , bĩu môi, liếc mắt bóng lưng Triệu Thừa Dư.
Đợi đến tầng sáu, Triệu Thừa Dư thả tay, cúi đầu cầm chìa khóa.
Cố Hàm Ninh nhẹ để ở lưng Triệu Thừa Dư, đôi tay ôm eo Triệu Thừa Dư.
Triệu Thừa Dư dừng một chút, lúc mới cầm chìa khóa mở cửa.
Cửa mở , Triệu Thừa Dư tránh sang một bên, đưa tay hiệu Cố Hàm Ninh tiến .
Cố Hàm Ninh đột nhiên liền chút căng thẳng, bước nhà, đổi giày, trong nhà quả thật im ắng ai, lúc mới yên tâm bắt đầu đánh giá.
“Khụ, ba việc ngoài, bữa cơm chiều mới trở về.”
Triệu Thừa Dư chút mất tự nhiên đầu, ho nhẹ một tiếng.
Cố Hàm Ninh nghiêng liếc một cái, gì.
Căn nhà an tĩnh, yên ắng như , giống như đột nhiên liền dâng lên một luồng khí ái , ngay cả hô hấp cũng chút dồn dập.
“Khụ, dẫn tham quan một chút.”
Nhà của Triệu Thừa Dư ba căn phòng, hai phòng khách, hai nhà tắm, hai căn phòng ngủ một gian thư phòng, phòng Triệu Thừa Dư phòng vệ sinh, phòng ngủ của cha một ban công lớn.
Triệu Thừa Dư đưa Cố Hàm Ninh xem thư phòng, đó thưởng thức cửa gỗ phòng ngủ cha , vòng một vòng ở trong phòng khách, lúc mới dẫn tới căn phòng của .
“Khụ, đây, đây là phòng .”
Cố Hàm Ninh dừng một chút, lúc mới nhấc chân trong.
To tương đương với phòng ngủ của Cố Hàm Ninh, để một chiếc giường, một bàn học, và một hàng giá sách lớn, hỗn độn, nhưng hề bẩn thỉu.
Trên giá sách để đầy sách, bàn học đặt máy vi tính cùng sách, trong đó một quyển đang mở, dường như mới xem một nửa, giường chăn gấp gọn gàng để ở cuối giường, ở mép giường tùy ý để một chiếc áo khoác mới .
Nơi , là phòng của Triệu Thừa Dư.
Lần đầu tiên tiến gian riêng tư của Triệu Thừa Dư, cảm giác mật nay tim Cố Hàm Ninh đập nhanh hơn, mặt loáng thoáng nóng lên, cúi đầu, chằm chằm ga trải giường, đột nhiên liền trở nên mất tự nhiên.