Người Luôn Ở Bên Em - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-01-02 05:30:30
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Miêu Miêu, ? Mình tới trường học , cùng ăn cơm a?”

 

“Hả! Không, cần, ở trường học! Mình ăn !”

 

“Thế , thế. . .”

 

“A! Mình còn việc, cúp máy , buổi tối gặp!”

 

Không đợi Cố Hàm Ninh nhiều lời, đầu bên điện thoại dừng máy.

 

Cố Hàm Ninh cầm điện thoại, im lặng tiếng đô đô từ đầu .

 

Thật là kỳ lạ!

 

Ăn cơm tối ở căn-tin, Cố Hàm Ninh cùng Triệu Thừa Dư trở về 205.

 

“Hử? Mạnh Khởi Đức cũng trở về . Mấy ngày hôm liên lạc với , còn ngày 15 mới trở về.”

 

Triệu Thừa Dư cửa, cất đồ đạc, chiếc giường đối diện chút lộn xộn, thấy lạ.

 

Hai thu dọn xong, đến tám rưỡi tối, Cố Hàm Ninh bàn sách của Triệu Thừa Dư, lắc chân, tay cầm lấy một quyển sách tùy ý rút từ giá sách của Triệu Thừa Dư, nhàm chán lật giở.

 

“Lạch cạch” một tiếng, là tiếng mở cửa.

 

Cố Hàm Ninh cũng ngẩng đầu lên, hỏi: “Có cá viên ?”

 

“Ách. . . chúc mừng năm mới. . .”

 

Đối phương dường như là sững sờ vài giây, mới lên tiếng.

 

Cố Hàm Ninh vội vàng ngẩng đầu, thấy là bạn cùng phòng của Triệu Thừa Dư, Mạnh Khởi Đức một tay nắm tay cầm cửa phòng ngủ, ở ngưỡng cửa, trù trừ .

 

“Xin chào, chúc mừng năm mới.” Cố Hàm Ninh gật đầu , ngừng lắc chân chân, từ bàn sách nhảy xuống, dựa bàn sách chào hỏi.

 

“Mạnh Khởi Đức, về !”

 

Phía Mạnh Khởi Đức vang lên giọng của Triệu Thừa Dư, tay bưng hai cái cốc dùng một , bên trong đựng Oden. (các nàng còn nhớ món , từng giải thích )

 

Vừa Cố Hàm Ninh đói bụng, ăn khuya, Triệu Thừa Dư xuống quầy bán quà vặt mua.

 

“Ừ, về lúc sáng.”

 

Mạnh Khởi Đức buông tay nắm cửa, xoay khẽ gật đầu với Triệu Thừa Dư, trở về bàn .

 

Ấn tượng của Cố Hàm Ninh đối với Mạnh Khởi Đức luôn tương đối bình thường, chỉ cảm thấy là một còn cứng ngắc hơn so với Triệu Thừa Dư, chỉ là bọn họ đều ở cùng phòng 205, Triệu Thừa Dư và Mạnh Khởi Đức khá thiết, cho nên bình thường cũng thường xuyên gặp mặt.

 

“Ừ, cá viên, thịt viên, thịt viên nhân, đều mua một ít.”

 

Triệu Thừa Dư cầm cái cốc tới bên cạnh Cố Hàm Ninh, đưa cái cốc tới.

 

Cố Hàm Ninh ngẩng đầu, tiếp nhận cái cốc, với Triệu Thừa Dư, ánh mắt hai quấn quít, đáy lòng đều chút tiếc nuối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-94.html.]

 

Ai, Mạnh Khởi Đức trở về sớm như thế gì!

 

Cố Hàm Ninh nhíu mày, nghĩ thầm: như bọn họ nên hôn tạm biệt thế nào đây?

 

________

Một tay Cố Hàm Ninh chống ở quai hàm, vô cùng buồn chán đầu ánh nắng rực rỡ ngoài cửa sổ, lộ một bức tường hoa Nghênh Xuân dạt dào ý xuân, nhẹ giọng thở dài.

 

“Ai!~~~~~”

 

Thịnh Mạn Mạn đối diện, nhíu miu, khép quyển sách , buông thõng vai cũng thở dài.”

 

“Ai!~~~”

 

Cố Hàm Ninh , khó hiểu liếc cô một cái.

 

“Mạn Mạn, than thở cái gì?”

 

“Ai!~~~” Thịnh Mạn Mạn nhún vai, thở dài, “Cậu đang thở dài vì bạn trai của thời gian ở bên , còn đương nhiên thở dài là vì Miêu Miêu vong ân bội nghĩa!”

 

Nói đến chuyện , Cố Hàm Ninh hứng thú, đầu nghiêng về phía , nhẹ giọng hỏi: “Người là ai, đầu mối ?”

 

“Ai! Kể từ khi và lão Triệu nhà hơn, Vũ Hân càng thêm xuất quỷ nhập thần, trong phòng ngủ chỉ còn và Miêu Miêu sống dựa , cùng nha! Ai nghĩ đến, thế nhưng bây giờ gọi cùng ăn một bữa cơm, ngay cả hẹn cũng rảnh!”

 

Thịnh Mạn Mạn cực kỳ ai oán thở dài.

 

“Càng đáng hận chính là, cô nàng thế mà cứ giấu rõ kín, ngay cả tên cũng chịu ! Tức c.h.ế.t !”

 

Thịnh Mạn Mạn tức giận giơ giơ tay, vẻ mặt tức giận.

 

“Thôi, tóm cũng giấu cả một đời, nghĩ thoáng chút !”

 

Cố Hàm Ninh an ủi.

 

“Cậu , tới cùng sẽ là ai chứ? Trong trường? Hay ngoài trường?”

 

Cố Hàm Ninh ngẩng đầu trần nhà, đáy lòng suy nghĩ, trong lòng tự sắp xếp từng trai Thôi Hà Miêu loại bỏ.

 

“Nhất định là trong trường!” Thịnh Mạn Mạn tiến đến mặt Cố Hàm Ninh, nhẹ nhàng .

 

“Mười giờ ngày hôm , khi còn về, Miêu Miêu ban công nhận cú điện thoại, đó liền đỏ mặt híp mắt xuống lầu, qua một lúc lâu mới trở về!”

 

Thịnh Mạn Mạn lôi bằng chứng .

 

“Vậy theo xuống một chút ?” Cố Hàm Ninh nhíu mày nghi hoặc.

 

“Ôi, đói bụng, Miêu Miêu nấu mì cho , khi đó đang ăn, nghĩ tới nhiều như đây!”

 

Cố Hàm Ninh đáp trợn mắt Thịnh Mạn Mạn một cái, lập tức :

 

“Không bằng, tối hôm nay hai chúng cùng xem? Nếu quả thật là trong trường, sẽ đưa đến lầu phòng ngủ ? Chúng liền núp ở quầy bán quà vặt, cửa sổ đối diện cửa lớn ký túc chúng , nếu như là qua, dĩ nhiên là thể thấy!”

Loading...