NGƯỜI Ở LẠI TRONG TIM - Chương 7
    Cập nhật lúc: 2025-10-28 01:44:57
    Lượt xem: 37 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà thậm chí còn nhớ là ai nữa.
17
Khi tỉnh dậy thì trong bệnh viện, Phó Kim Minh dịu dàng bên cạnh và hỏi cảm thấy khó chịu . vội vàng mặt , chỉ sợ nếu lâu hơn thì sẽ kìm nước mắt.
Anh nhận sự bất thường của , chỉ cho rằng đang sợ hãi.
Mỗi ngày đó, đều vô thức mà nghĩ đến cảnh Phó Kim Minh hôn mê hết năm qua tháng khác. Mà thì quên , vui vẻ lên đại học ở bên cạnh Tần Hàng.
Trong khi Phó Kim Minh trải qua quá trình trị liệu đau đớn như ch.ết sống , tiếp tục rèn luyện hồi phục, học cách sử dụng tay trái. Thì lúc đó thi đậu cao học và tiếp tục ở bên cạnh Tần Hàng.
Khi Phó Kim Minh đủ sức trở về Trung Quốc gặp , thứ duy nhất mà nhận là tin quên mất , chính miệng cho là yêu khác 6 năm, sẽ thể yêu nữa.
9 năm lãng quên như một ngọn núi đè lên tim , khiến gần như thở .
Trong một bữa ăn tối, vì cảm xúc bộc phát nên ngay khi gắp mì.
Phó Kim Minh hốt hoảng hỏi xảy chuyện gì, nếu ăn mì thì sẽ món khác cho .
đặt đôi đũa xuống và nhắm mắt khẩn cầu:
“Phó Kim Minh , thể đừng đối với em như ?”
Anh trầm mặc một lúc lâu nhẹ giọng hỏi: “Lại em khó xử ?”
thể kiềm chế nữa, hỏi :
“Sao cho em ? Sao với em là chúng quen từ lâu , là cứu em ở trong biển lửa, là hôn mê bất tỉnh nhiều năm…”
Anh giống như gì kinh ngạc, hầu kết khẽ chuyển động một chút, lấy khăn giấy lau nước mắt giúp nhẹ nhàng :
“Anh cho em xong thì sẽ thế nào? Để em hổ thẹn và thương cảm cho , đó dùng đạo đức để trói buộc cuộc sống của em?”
“Em kết hôn với một yêu em, cho nên ngay cả câu yêu em mà cũng dám khỏi miệng. Anh chỉ đành yêu khác, từ từ chờ đợi em quên . Thẩm Trúc, khi đối mặt với em, thật sự biện pháp nào.”
Có lẽ là khi chuyện thì tâm trạng của định hơn một chút, tiếp tục đấu tranh trong lòng nữa mà cố gắng đối xử với Phó Kim Minh.
ngược thì cảm thấy quen.
Cuối cùng thì cũng nhịn nữa, tối hôm đó khi đang sô pha xem phim thì đột nhiên :
“Thẩm Trúc, lấy quá khứ để bắt em đ.á.n.h đổi cái gì cả.”
Tính vốn luôn hướng nội, thường là nhiều hơn , nhưng lúc đó chỉ với .
“ sẽ khiến em ngày càng yêu nhiều hơn, dù là bây giờ là quá khứ.”
Hai tuần , tin Tần Hàng chuyển đơn vị công tác truyền khắp công ty.
Nghe khi thì đều để quà cho nhân viên, mỗi là một chiếc hộp tinh xảo. Các món quà của mỗi cũng khác , cầm chiếc hộp bàn lên nhét nơi sâu nhất của ngăn bàn việc.
sẽ mãi mãi bên trong đó thứ gì.
Phó Kim Minh đến đón tan . khỏi cổng công ty thì phát hiện thứ gì đó rơi xuống mặt , càng ngày càng nhiều hơn. lau mặt và kỹ những bông tuyết rơi tay áo, đó hào hứng chạy đến chỗ đàn ông đang cầm ô ở đằng xa.
“Phó Kim Minh, tuyết rơi !”
từng câu mạng: Người sẽ một khoảnh khắc nào đó đẽ và quý giá đến nhường nào, cho đến khi khoảnh khắc đó trở thành ký ức.
Phó Kim Minh ngay mặt, là bước từ ký ức của .
[Người ở trong tim]
Nửa năm ngày kết hôn, gặp t.a.i n.ạ.n xe .
Khi mở mắt , ký ức của biến mất.
Anh quên mất trong tim từng một ánh trăng sáng thể chạm tới, cũng quên luôn rằng cuộc hôn nhân giữa chúng vốn chỉ là một bản hợp đồng.
1.
và Phó Kim Minh gặp trong một buổi xem mắt.
Anh một ánh trăng sáng thể chạm tới, còn mang trong lòng một vết chu sa phai.
Để tránh việc cha đôi bên giục giã, chúng chọn cách ký một bản hợp đồng hôn nhân.
Nửa năm khi kết hôn, Phó Kim Minh lúc nào cũng chăm sóc chu .
Việc lớn nhỏ trong nhà đều một tay lo liệu, ngay cả bữa cơm nấu cũng vặn hợp khẩu vị của .
Có thức khuya hợp đồng ngủ gục bàn. Đến khi tỉnh dậy thì thấy bản hợp đồng thành. Ngày hôm , khi lên bàn đàm phán mới , chính là bên A.
Phó Kim Minh vẻ ngoài tuấn tú, năng lực xuất sắc, đáp ứng tiêu chuẩn con rể trong mắt .
Để ba hai bên yên lòng, chúng vẫn đóng vai một cặp vợ chồng hạnh phúc. sự thật là chúng hề thích đối phương.
Ảnh cưới vẫn treo trong phòng, đồ đôi vẫn dùng như bao cặp vợ chồng khác. Chỉ khác một điều, từ ngày kết hôn đến nay, chúng vẫn ngủ riêng hai phòng.
từng nghĩ, nếu chuyện gì bất ngờ, cả đời và sẽ sống như thế. Là hai bạn cùng nhà, chung một tờ giấy hôn thú.
một t.a.i n.ạ.n xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-o-lai-trong-tim/chuong-7.html.]
Tháng thứ sáu khi kết hôn, đang họp ở công ty thì nhận điện thoại. Người gọi đến là trợ lý của .
Anh : “Phó tổng gặp t.a.i n.ạ.n .”
Khi chạy đến bệnh viện, Phó Kim Minh vẫn tỉnh . Nhìn hôn mê giường bệnh, cảm giác tất cả đều thật.
Buổi sáng hôm đó, còn nấu cháo cho .
Trước khi , dặn nhớ ăn sáng đầy đủ vì sẽ công tác ba ngày. Không ngờ chỉ đầy một tiếng , gặp t.a.i n.ạ.n đường sân bay.
Bác sĩ chỉ gãy chân và chấn thương đầu nhẹ, nghỉ ngơi sẽ mau hồi phục. Nghe , mới thở phào.
Đêm hôm đó, khi tiễn về, trợ lý mang bánh bao cho .
sắc mặt nhợt nhạt của Phó Kim Minh, chẳng còn tâm trạng ăn uống.
Không hiểu nhớ đến những chiếc bánh bao mắt và ngon hơn bất kỳ thứ gì ngoài tiệm.
Ba giờ sáng hôm , tỉnh .
đang xử lý công việc thì thấy tiếng thở gấp gáp. Ngẩng đầu lên, thấy chậm rãi mở mắt.
lập tức bỏ tài liệu xuống, vội vàng chạy gọi bác sĩ.
Sau khi kiểm tra, bác sĩ chỉ cần theo dõi thêm vài ngày. Nếu gì bất thường thì thể xuất viện.
thở phào nhẹ nhõm.
ngay khi bác sĩ rời , khẽ gọi một tiếng: “Bà xã.”
còn tưởng tỉnh hẳn, nên thấy gì lạ. Dù mặt bạn bè, , vẫn thường gọi như thế.
Cho đến khi rót nước cho .
Đột nhiên vòng tay ôm lấy eo , vùi mặt vai, giọng khàn khàn nũng: “Bà xã , đầu đau quá.”
cứng đờ cả . Không thể tin đàn ông từng lạnh lùng với , giờ yếu mềm dựa dẫm như .
Quan trọng nhất là… nên gần gũi như thế.
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu, vội đẩy .
Anh khẽ nhíu mày, chăm chú.
“Phó Kim Minh, nhớ là ai ?”
Anh cong môi , dịu dàng đáp: “Vợ , Thẩm Trúc.”
Ngón tay siết chặt ly nước trong tay. Nhìn thẳng mắt , chậm rãi hỏi :“Vậy… còn ánh trăng sáng?”
Anh thoáng sững , đó khẽ nhíu mày: “… Cô là ai?”
2.
Tiểu Nguyệt Nha chính là ánh trăng sáng mà Phó Kim Minh yêu thầm suốt mười hai năm.
tên thật của cô là gì, cũng chẳng dung mạo .
Chỉ , trong lòng , cô cất giấu ở một nơi sâu.
Ngày đầu tiên gặp , chỉ thích. Điều đó vặn phù hợp với , nên chúng chọn ở bên .
Sau khi kết hôn, từng hỏi về Tiểu Nguyệt Nha.
Chỉ một , uống say trở về.
Trong tay cầm một sợi dây chuyền, thẫn thờ ghế sofa.
Khuôn mặt khi hiện lên một vẻ yếu đuối, là dáng vẻ mà từng thấy bao giờ.
rót một ly nước đặt mặt , chỉ thản nhiên : “Mặt dây chuyền .”
Đó là sợi dây chuyền hình trăng khuyết, còn lấm tấm vết cháy xém.
Chắc hẳn từng xảy chuyện gì, nên cũng hỏi nhiều.
Anh sợi dây chuyền nữa mà ngẩng lên, khẽ nhạt. Rồi xuống sofa, đặt nó lên n.g.ự.c : “À, cái … là Tiểu Nguyệt Nha.”
Khi mới hiểu, Tiểu Nguyệt Nha chính là ánh trăng sáng mà cầu cũng .
Dòng suy nghĩ của chợt cắt ngang. Trước mắt là đôi mắt bối rối của .
nhất thời gì.
Phó Kim Minh mất trí nhớ.
Anh quên rằng từng một ánh trăng sáng thể yêu.
Cũng quên mất rằng, cuộc hôn nhân chỉ là thỏa thuận mà thôi.
Mà giờ mới hối hận thỏa thuận đó, chúng chỉ miệng với . Không chứng cứ nào để chứng minh.
Khi kể chuyện, chỉ im lặng .
