Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 137

Cập nhật lúc: 2025-10-24 04:42:12
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Tiểu Vân đau đến nhe răng trợn mắt vẫn quên trừng Lục Sanh một cái.

"Chị Tiểu Vân, chị thương nặng như , dù chạy đến cũng tác dụng." Tiểu Lâm cợt với Lương Tiểu Vân, "Chúng còn rút tinh thần bảo vệ chị."

Lương Tiểu Vân hung hăng liếc một cái, miệng chịu thua, " các cuối, giúp các thu dọn xác."

"Chị Tiểu Vân chỉ là miệng lưỡi d.a.o găm, lòng đậu hũ."

Tiểu Lâm gãi đầu ngây ngô, tự giác xổm xuống, "Chị Vân đừng giận, em cõng chị."

"Cậu ngốc , rách cả khớp háng , cõng là sợ mau lành ?" Lương Tiểu Vân giơ tay đ.ấ.m mạnh vai Tiểu Lâm.

Lý Tung hai họ cãi đến đau đầu, dứt khoát trực tiếp bế Lương Tiểu Vân lên theo kiểu công chúa.

"Lục tiểu thư, hôm nay cảm ơn cô cứu đội Sa Ưng của chúng . Món nợ tinh hạch sẽ trả đầy đủ khi về căn cứ."

Lý Tung một tay bế Lương Tiểu Vân, thẳng trịnh trọng hướng Lục Sanh giơ quân lễ.

Ngoài Lương Tiểu Vân, ba còn của đội Sa Ưng cũng theo hướng Lục Sanh giơ tay chào.

Tuyền Lê

"Lời cảm ơn thì cần , cho nhiều tinh hạch hơn là ."

Lục Sanh nhàn nhạt liếc mấy .

Đội Sa Ưng: "..."

bài theo lẽ thường, lời khó tiếp.

Tráng Tráng lắc lắc cái đầu to, lén lút oán thầm: "Lục Sanh chị đổi , chị bây giờ quá thực tế ."

Lục Sanh hừ một tiếng, vuốt ve Tráng Tráng.

Ai mà khách sáo, chỉ tinh hạch thực tế đến tay mới là thật.

Sau khi cáo biệt đơn giản, mấy đội Sa Ưng tìm xe của .

Lục Sanh mấy về đến sảnh tiếp khách, tìm mấy cái thùng đựng nguyên liệu, đem đống thỏ biến dị mập mạp lớn đóng thùng mang .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-137.html.]

Sau khi chất đồ lên xe, Hứa Diệc chọn về theo con đường cũ đến.

Hầu hết lũ zombie đường đều tiêu diệt, cộng thêm một kẻ săn mồi đó giúp dọn đường, Lục Sanh và mấy khác về đến căn cứ lúc tám giờ tối.

Nhân lúc Công hội Treo thưởng còn việc, Lục Sanh trực tiếp đến sảnh công hội để giao nhiệm vụ.

Nhiệm vụ nhận tổng cộng hai vạn năm ngàn điểm, cộng với hơn hai vạn điểm , đủ để bọn họ ăn uống phung phí trong căn cứ.

Quan trọng nhất là đường diệt zombie, lượng tinh hạch thu công khai lên tới vài trăm, phần thưởng bổ sung trong gian của Lục Sanh chất thành núi.

Khi nâng thỏ lên biệt thự, thu hút ít ánh mắt ghen tị.

Thịt động vật trong căn cứ đều là sản phẩm của công nghệ cao, gà nuôi năm ngày là g.i.ế.c, bò dê lợn nuôi một tháng là thể ăn, ăn mềm như đậu phụ.

Hầu hết động vật bên ngoài đều nhiễm virus zombie, thỉnh thoảng gặp một con biến đổi giống như trúng xổ .

Thế mà mấy mang cả thùng thỏ béo ú về nhà, thật là đáng ghét!

“Thỏ tươi lắm, tối nay chúng ăn thỏ , để bếp.”

Sau khi dỡ hàng, Trương Hiểu Quyên chủ động nhận việc.

“Tốt quá, còn ăn thỏ bao giờ.” Hàn Nhị đầy năng lượng xin phụ tá.

Lục Sanh đương nhiên ý kiến, nguyện ý nấu nướng cô vui vẻ hưởng thụ.

Thỏ thường khi sạch lông chỉ hai ba cân, nhưng thỏ biến dị lên tới năm cân.

Trương Hiểu Quyên đem thỏ lột da ướp nửa tiếng, dựng lò nướng ngoài sân từ từ lửa nhỏ.

Nướng đến khi gần chín thì quét sốt bí truyền, mùi thịt thơm nồng theo gió đêm lan tỏa xa.

Những sống gần đó ngửi thấy mùi thịt thơm lừng, thèm đến chảy nước miếng.

“Ngon quá! bao giờ ăn thỏ nào mềm đến !”

Hàn Nhị cầm một cái đùi thỏ c.ắ.n một miếng, miệng đầy mỡ thơm ngậy.

Lục Sanh lén lút dùng máy chiết xuất tinh hoa vắt một bình lớn dung dịch tinh hạch, pha nước trái cây chia cho uống.

Loading...